Cướp chồng bạn thân: Người yêu bạn thân là bác sỹ (Chap 6)

118,477 | Thứ ba, 26/11/2024, 07:00 (GMT+7)

Tốt nghiệp đại học, trong khi Quý còn đang chật vật với công việc thì Nguyệt đã có người yêu, hơn thế công việc của cô lại tốt hơn Quý, mức lương cao gấp đôi mức lương của Quý. Lòng đố kỵ lại càng thổi bùng trong nhân vật chính.

Đọc toàn bộ truyện tại => Cướp chồng bạn thân

Chap 6: Người yêu bạn thân là bác sỹ

Tôi không biết mình uống bao lâu, cũng chẳng biết mình về nhà thế nào. Chỉ biết đến khi tỉnh dậy đã thấy nằm trong phòng. Ba mẹ đi du lịch mùng bốn mới về, tôi uể oải dậy cứ thắc mắc mãi sao mình có thể về được đến đây. Tết năm nay ấm áp, sáng dậy đã thấy nắng chiếu vào cửa sổ. Bất chợt tôi thấy có mùi khói hương xộc vào mũi. Giờ này ai có thể vào nhà mà đốt hương được cơ chứ? Tôi bật dậy nhảy lên tầng ba, không có ai cả, hương mới tàn đi một đoạn ngắn. Chạy xuống dưới nhà cũng chẳng thấy ai. Chẳng lẽ nhà có ma? Rõ ràng ti vi, điều hoà, phòng ốc không thay đổi, chắc chắn không phải trộm rồi.

Tôi nghĩ vậy chợt ớn lạnh toàn thân, chạy lên tầng đắp chăn ngủ thêm giấc nữa cho đỡ sợ.

Mùng bốn Tết ba mẹ tôi đi du lịch về, tôi ở lại đến mùng năm thì lên trường. Cuộc sống sinh viên lại tiếp tục diễn ra tẻ nhạt, nhàm chán như những ngày trước Tết.

Mọi thứ lại bắt đầu trở lại guồng quay của nó. Nguyệt đi nước ngoài, nó khoe với tôi sẹo trên trán đang mờ dần, nơi nó du học có rất nhiều loại mỹ phẩm, nhiều loại thuốc nên bôi một thời gian đã chỉ còn thấy chút trắng mờ. Vết sẹo trên trán không ảnh hưởng đến nhan sắc của Nguyệt. Tôi cười chúc mừng không quên xin lỗi nó vì chính tôi gây ra điều đó.

Tôi với Nguyệt gần như ngày nào cũng gọi cho nhau. Tình bạn chẳng vì khoảng cách xa xôi mà giảm sút.

Những năm tháng sinh viên rồi cũng trôi đi, tôi ra trường với tấm bằng hạng ưu. Thế nhưng thời thế bây giờ không còn như trước, chật vật mãi tôi mới xin được vào một công ty tư hạng vừa. Ba dượng ban đầu có ý muốn tôi về công ty ông, nhưng thực sự tôi không muốn về đó. Thứ nhất công ty nhỏ, thứ hai tôi không muốn phụ thuộc vào bất cứ ai. Tôi muốn tự lực cánh sinh.

Cướp chồng bạn thân: Người yêu bạn thân là bác sỹ (Chap 6)

Cướp chồng bạn thân: Người yêu bạn thân là bác sỹ (Chap 6)

Đọc chap trước:

Lúc tôi xin được việc, Nguyệt cũng về nước, rất dễ dàng xin được vào công ty lớn. Tôi cũng nghe nói ba nó muốn nó về làm cho ông nhưng nó không chịu. Tuổi trẻ mà, ai chẳng muốn tự thử sức mình.

Nguyệt lương cao gấp đôi tôi, công việc cũng sang chảnh hơn rất nhiều. Trong khi tôi sấp mặt với đống hồ sơ thì nó đi công tác mọi miền Tổ Quốc.

Lắm lúc tôi cũng muốn than thân trách phận. Trên đời này, người may mắn nhất chắc chắn là Nguyệt. Còn kẻ kém máy mắn nhất không ai khác chính là tôi.

Lại nói đến Phong, anh ta vẫn không chịu về. Du học xong thì ở bên đó làm. Ba dượng mấy lần gọi anh ta về, nhưng anh ta chỉ đáp gọn lỏn “Bao giờ con thấy mình trưởng thành con sẽ về”

Tôi lâu lâu nghĩ lại cái lần khiến Phong bị hiểu nhầm. Nhanh thật, mới đó cũng năm sáu năm rồi. Giờ đây ai cũng có những mối bận tâm riêng. Tôi cũng không còn là cô bé mười sáu tuổi ngày nào nữa rồi. Bên ngoài trời nắng gay gắt.

Nguyệt hôm nay hẹn tôi đi ăn.
Quả thực… giờ đi làm rồi tôi mới nhận ra. Tôi thực sự thua nó, trước kia hồi còn đi học, cứ nghĩ đơn giản bản thân nỗ lực là đủ. Chẳng ngờ nỗ lực cũng không bằng được.

Trước kia, tuổi trẻ bồng bột, ngựa non háu đá nên không dám thừa nhận. Giờ thì chẳng những tôi, mà tất cả mọi người đều biết rõ. Tôi vĩnh viễn không so được với Nguyệt. Đến cả cái tên nó cũng hay thế cơ mà, Nguyễn Hà Nguyệt Anh, tại sao lại thế nhỉ? Tất cả mọi thứ, tất tần tật nó đều đẹp đẽ không chút tì vết.

Tôi khẽ thở dài…

Buổi tối hôm ấy, tôi với Nguyệt ra nhà hàng BBQ. Từ ngày Nguyệt về nước, hầu như ngày nào tôi cũng dính lấy nó, lâu lâu lại qua nhà nó ngủ nghê bên ấy. Tôi ra trường đi làm thì thuê một căn phòng nhỏ gần chỗ làm để ở.

Có vài lần mẹ tôi cũng hỏi dò ba dượng định vay ít tiền cho tôi mua chung cư nhưng ông không đồng ý. Tôi hiểu. Ba dượng là dân kinh doanh, tất nh khoong iên ông không thể đầu tư mà để lỗ được. Tôi cũng quá quan trọng việc có nhà để ở, tích được tiền thì mua, không thì kiếm anh chàng ở Hà Nội mà lấy là được.

– Này, nghĩ cái gì mà đần người ra thế? Ăn đi.

Tiếng Nguyệt kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ, tôi nhìn nó, vết sẹo trên trán năm nào vẫn còn. Mờ mờ nhưng không làm giảm đi vẻ đẹp của nó. Ngược lại không hiểu tại sao tôi lại thấy nhìn vết sẹo ấy trông nó càng thêm duyên. Giống như má lúm đồng tiền là khiếm khuyết cơ mặt vậy mà ai cũng thích. Vết sẹo kia cũng vậy, khuyết một chút, nhưng vì là khuyết trên mặt Nguyệt nên vẫn đẹp như thường.

Tôi cầm cốc rượu gạo mỉm cười nói:

– Nguyệt, cảm ơn mày.

– Ơ con dở hơi, sao tự dưng cảm ơn tao làm gì? Vì tao đãi bữa hôm nay à?

– Không, vì mày làm bạn của tao suốt thời gian qua. Hình như chưa bao giờ tao nói với mày, ngoại trừ mẹ tao thì mày là người quan trọng nhất với tao thì phải.

Nó đưa tay bẹo má tôi đáp lại:

– Con hấp! Thôi, ăn đi má.

Nói rồi nó gắp miếng kim chi bỏ vào miệng cười như bắt được vàng. Ăn xong tôi về nhà nó ngủ.

Lúc tôi tắm xong, không thấy Nguyệt đâu. Ngồi một lúc vẫn chưa thấy nó về, định bụng gọi điện thì thấy tiếng cạch cửa. Nguyệt chạy rầm rầm trên cầu thang, tay còn cầm một bó hoa hồng rõ to. Tôi đoán chắc mẩm nó có gã trai nào thầm thương trộm nhớ liền trêu:

– Kinh nhờ, lại có gã nào trồng cây si mày hả?

Nó đặt bó hoa hồng ngay ngắn lên bàn gật đầu nói:

– Đúng vậy.

– Nhưng trước kia có bao giờ mày nhận đồ của người ta đâu, hoa hoét mày vứt hết đi mà.

– Người này khác… tao cũng có cảm tình.

Tôi nghe xong chạy lại cù nách nó rồi gào lên:

– Hoá ra giấu tao. Khai mau, là thằng nào? Bao lâu rồi.

Nó bị tôi cù cười khanh khách đáp:

– Bí mật. Lúc nào tình cảm chín muồi tao sẽ giới thiệu. Còn mày nữa, cũng kiếm người yêu rồi mà cưới đi chứ. Tao nói cho nghe này, dưới quê tao tầm tuổi như tao với mày là ế đấy. Nhưng mà thôi, cứ yêu đã, một hai năm nữa cưới chưa muộn.

Cướp chồng bạn thân: Người yêu bạn thân là bác sỹ (Chap 6)

Cướp chồng bạn thân: Người yêu bạn thân là bác sỹ (Chap 6)

– Khiếp. Tao chưa thích yêu. Đàn ông là những niềm đau.

Nó bĩu môi, lấy quần áo đi tắm. Tôi ngồi lặng lẽ quan sát bó hoa hồng. Đêm ấy, không hiểu sao tôi lại ngủ không ngon. Ở đời cũng hai ba, hai tư tuổi tôi chả biết tình yêu có vị thế nào. Nguyệt nhắn tin cả đêm, lâu lâu quay sang lại thấy nó tủm tỉm cười. Rốt cuộc là một chàng trai thế nào có thể chiếm được trái tim nó? Tôi thực sự rất tò mò1

Thế rồi những ngày tháng bận rộn lại bắt đầu. Người đàn ông bí ẩn của Nguyệt Anh không còn đủ sức hấp dẫn bằng đống hồ sơ tôi cần hoàn thiện gấp. Mùa thu năm nay trời vẫn nắng gay gắt như mùa hè. Mấy dạo này tôi hay đau bụng lại ợ chua, có lẽ do stress công việc mà tôi bị dạ dày. Tôi có nhắn tin cho Nguyệt kêu ca, chẳng hiểu con bé lo lắng thế nào chiều hôm ấy bắt tôi xin nghỉ đưa tôi đi khám. Cũng may thời gian này tôi không còn bận nhiều, với cả tôi cũng luôn có quan điểm không gì quan trọng bằng sức khoẻ nên đồng ý luôn.

Nguyệt Anh đưa tôi đến bệnh viện Bạch Mai, vừa đi tôi vừa hỏi:

– Sao lại sang tận Bạch Mai? Xa vãi luôn, trời còn nắng nữa chứ.

– Tại vì người yêu tao làm ở đấy.

Tôi suýt sặc nước bọt, Nguyệt nói giọng tỉnh bơ. Nó gửi xe rồi vỗ vỗ vai tôi:

– Định một hôm nào đó giới thiệu cho mày nhưng hôm nay tiện luôn vì anh ấy làm bên khoa ngoại. Đi. Anh ấy chờ ở sảnh rồi.

Hoá ra người yêu của Nguyệt làm bác sĩ. Ở cái xã hội này thì bác sĩ đúng là một nghề cao quý. Tôi theo nó vào trong, ngay giữa sảnh bệnh viện một người đàn ông đang đứng chờ. Anh ta dựa lưng vào tường, tay cầm cuốn sách chăm chú đọc. Nguyệt hất hàm nói:

– Hải, người yêu tao đấy.

Tim tôi không hiểu sao đập liên hồi. Hải thực sự rất đẹp trai, khuôn mặt đẹp theo kiểu trí thức. Anh ta cao chừng một mét tám mươi, Nguyệt đã đẹp, vậy mà sao nhìn Hải tôi thấy Nguyệt có phần không xứng. Chiếc đồng hồ hàng hiệu Hải đeo trên tay cũng cho thấy anh ta là người có điều kiện. Tôi nhìn sang Nguyệt, ánh mắt nó sáng rực. Nó mặc chiếc váy dài thướt tha, còn tôi thì lôi thôi lếch thếch với bộ quần áo đồng phục chưa kịp thay. Không hiểu sao tôi thấy Nguyệt hình như cố ý không báo trước. Có lẽ nó không muốn tôi xuất hiện với diện mạo đẹp đẽ khi gặp người yêu nó chăng? Tôi khẽ thở dài.

Nguyệt kéo tay tôi, tiến thẳng về phía Hải rồi nói:

– Anh ơi. Đọc sách gì mà chăm chú thế?

Hải nghe giọng Nguyệt mới buông quyển sách, Nguyệt chỉ tay về phía tôi giới thiệu:

– Bạn thân của em mà em hay nhắc tới đấy. Bạn em tên Quý, còn đây là anh Hải người yêu tao Quý ạ.

Tôi đưa tay về hướng Hải, anh ta nắm nhẹ tay tôi rồi nói:

– Chào em.

Nói xong anh ta cũng buông vội tay ánh mắt hướng về Nguyệt. Hải còn không nhìn tôi quá ba giây. Tôi nuốt nước bọt, cảm giác như bị kim châm vào tim. Thế nhưng tôi vẫn mỉm cười, lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người. Khi con người ta yêu nhau thật lắm chuyện để nói, tôi từ lúc đến đây dù cho là bệnh nhân đi khám bệnh mà như thể là nhân vật phụ trong cuộc tình của Hải và Nguyệt.

Mãi một lúc sau Nguyệt mới nói:

– Đưa sách em cầm cho, anh dẫn Nguyệt đi khám giúp em. Em đứng đây chờ. Đông thế này em đi cũng vướng víu thêm ra.

Hải gật đầu lúc này mới quay sang tôi hỏi:

– Đi theo anh, ra làm thủ tục sau đó anh dẫn em vào.

Giọng Hải rất ấm, không giống Phong. Giọng Phong khàn đục nghe như thằng già. Tôi gật đầu, từ đầu tới cuối sau khi khám xong tôi vẫn giữ khoảng cách với Hải. Anh ta hình như cũng để ý thấy điều đó, đến khi ra lấy kết quả anh ta liền nói:

– Công nhận em ít nói thật đấy. Em với Nguyệt hai tính cách trái nhau hẳn nhỉ. Anh cũng giống Nguyệt nói nhiều quen rồi, sao em với Nguyệt chơi thân với nhau tài thế.

Tôi nhìn Hải đáp lại:

– Những gì trái dấu thì thường hút nhau mà anh,

Hải nghe xong, không hiểu tự dưng sao lại không nói gì nữa cùng tôi ra ngoài. Nguyệt đang cầm quyển sách ban nãy Hải đọc chăm chú lật từng trang. Khi thấy tôi với Hải ra nó mới buông sách nói:

– Xong rồi hả? Có sao không mày?

– Không sao cả, viêm dạ dày chút thôi.

– Thế có được kê thuốc gì uống không?

– Có, mua hết đây rồi này.

Cướp chồng bạn thân: Người yêu bạn thân là bác sỹ (Chap 6)

Cướp chồng bạn thân: Người yêu bạn thân là bác sỹ (Chap 6)

Nó thấy vậy thì đứng lên trả sách cho Hải rồi nói:

– Vậy bọn em về trước nhé. Tối nay xong việc qua đón em với Quý đi ăn nha.

– Anh biết rồi. Hôm nay anh không trực nên sẽ về sớm thôi.

Nguyệt gật đầu, còn bấu bấu Hải mấy cái rồi mới về. Tôi cũng cúi đầu lặng lẽ chào anh sau đó theo Nguyệt ra xe. Về đến nhà nó tôi mới hỏi:

– Mày với anh Hải yêu nhau được lâu chưa?

– Quen nhau thì cũng lâu rồi, nhưng yêu mới gần đây.

– Thế mà giấu tao.

– Tại mày bận, mấy đợt định kể mà đâu kể được?

– Thế nên hôm nay lấy cớ đến viện để giới thiệu luôn hả? Mà công nhận mày với anh Hải đẹp đôi cực luôn đấy. Tự dưng nhìn hai người tao cứ tưởng tượng xem con nuôi tao đẹp cỡ nào.

Nguyệt nghe tôi nói cười như nắc nẻ đáp:

– Dở hơi, tao với anh Hải còn chưa cưới nhau mà.

– Thì cưới rồi mà sinh con đi, tao cũng phải kiếm một tấm chồng mới được.

– Chứ còn gì, kiếm sớm đi tao với mày cưới chung một ngày.

Nói rồi chẳng đợi tôi trả lời nó đã mở tủ lấy quần áo đi tắm. Tôi cũng vào chọn một bộ váy hàng hiệu rồi xuống tầng một tắm cho nhanh. Tắm táo trang điểm xong xuôi thì Hải cũng đến, Nguyệt thì tranh thủ làm nốt báo cáo nên tôi phải chạy xuống mở cửa. Hải thay chiếc áo blue trắng, mặc chiếc áo sơ mi cùng quần âu đứng ngay cạnh chiếc xe Mercedes. Tôi cũng không biết nhà Hải giàu cỡ nào. Nhưng khối tài sản anh ta đang có quá thực không phải dạng vừa. Tôi mỉm cười nói:

– Anh vào nhà nha, Nguyệt đang làm báo cáo chưa xong.

– Anh chờ ngoài này cũng được.

– Vâng vậy để em lên gọi Nguyệt xuống luôn.

Hải gật đầu thay cho lời đáp. Nguyệt vẫn chưa xong báo cáo, tôi chờ đợi cảm thấy sốt ruột thay cho Hải. Dưới nhà chợt có bước chân của Hải, tôi liền nói:

– Nguyệt, hay để tạm đó đi rồi tý về làm sau. Anh Hải chờ mày ở kia nãy giờ rồi.

– Sắp xong rồi, sắp xong rồi chút nữa thôi.

– Chút của mày nửa tiếng rồi. Trời bên ngoài cũng lạnh nữa, mà anh ý lại chả chịu vào xe cứ đứng chờ mày cơ. Mày hẹn người ta đến sớm thì chủ động chút chứ.

Nguyệt nghe tôi nói vậy thì tắt máy bẹo má tôi đáp lại;

– Thế đã được chưa cô tướng.

Tôi bật cười không thèm đáp. Đến lúc tôi với Nguyệt xuống dưới nhà, Hải vẫn đang đứng dựa lưng vào cánh cửa. Cuộc hội thoại ban nãy có lẽ anh ta đã nghe được hết.

Tôi với Nguyệt đi ra ngoài, Nguyệt ngồi trên ghế trước, tôi ngồi ghế sau. Hải và Nguyệt nói chuyện rất tình cảm, còn tôi như bóng đèn dư thừa phía sau. Tôi khẽ nhìn ra bên ngoài, rốt cuộc vì gì mà Nguyệt may mắn đến như vậy. Gia đình giàu có, nổi tiếng, xinh đẹp, giỏi giang, và giờ đây đến cả người yêu cũng xuất sắc vô cùng. Trong lòng lại nặng như chì.Không biết có phải Nguyệt nhận thấy tâm trạng tôi hơi trầm lặng không mà quay sang hỏi han. Thực sự, bản thân F.A đi với người có đôi có cặp cảm giác như mình bị ra rìa.

Nguyệt với Hải suốt bữa ăn luôn trêu tôi rằng sớm có người yêu để đi cùng họ cho có đôi có cặp. Hải còn tốt bụng muốn giới thiệu cho tôi mấy người bác sĩ cùng viện. Tôi thì luôn nghĩ, tình yêu bắt nguồn từ duyên phận, vậy nên tôi không muốn gượng ép bằng việc xem mặt hay làm mai làm mối.

Mãi đến khi về nhà, lúc tôi với Nguyệt nằm ngủ nó liền nói:

– Này Quý, tao hỏi mày một câu nhé.

– Ừ, hỏi đi.

– Có phải… có phải mày có vấn đề về giới tính không? Kiểu như… less gì đó?

Tôi nghe vậy bật cười đáp lại:

– Sao mày hỏi như vậy?

– Vì tao thấy mày chẳng yêu ai cả, cũng chẳng để ý đến đàn ông. Từ hồi cấp ba đã thấy mày như vậy rồi. Tao là bạn thân mày, nếu mày có gì cứ tâm sự tao nghe.

Tôi đưa tay ôm chặt nó rồi lè lưỡi trêu:

– Thế nhỡ tao yêu mày, thích mày thì sao?

Nó đẩy tôi ra, làm điệu bộ sợ sệt:

– Thôi, tao xin mày, tao là gái thẳng.

Tôi thấy nó run run người thì không trêu nữa. Đêm ấy tôi với Nguyệt tâm sự tới tận sáng mới dậy. Thế nhưng tôi tuyệt nhiên không hỏi bất cứ câu hỏi nào về Hải.

Thế rồi những ngày sau tôi lại bắt đầu bận rộn, công việc chiếm gần hết thời gian của tôi. Nguyệt cũng bận, nó có một dự án lớn nên không còn nhiều thời gian dành cho tôi. Thời gian đó tôi cũng thử dò la tin tức của Hải. Thực sự tôi rất tò mò về anh ta nên có nhờ người tìm hiểu hộ. Và quả thực những suy đoán của tôi về Hải không hề sai. Mẹ của Hải làm giám đốc một bệnh viện nổi tiếng, chỉ có điều anh ta không làm ở viện của mẹ mà làm bên Bạch Mai. Ba anh ta trước kia làm chức vụ rất cao bên quân đội nhưng đã mất cách đây năm sáu năm. Đúng là một gia thế khủng, bảo sao Nguyệt lại yêu cũng đúng. Mắt nhìn người của Nguyệt chẳng hề tầm thường, tôi lại khẽ thở dài.

Tác giả truyện: Phạm Vũ Anh Thư

***

Đọc tiếp => Cướp chồng bạn thân: Bạn tôi lấy chồng (Chap 7)

Tham khảo hàng loạt truyện tình cảm hấp dẫn tại => Truyện hay

Ngoài những câu chuyện hấp dẫn, những bài tin tức hay về sức khỏe, xã hội, giá trí,…Poliva còn là một trong những đơn vị cung cấp thiết bị khách sạn uy tín nhất tại Việt Nam hiện nay. Tất cả sản phẩm do chúng tôi cung cấp như: xích đu ngoài trờighế bể bơi bằng nhựaô dù ngoài trời giá rẻ, đồ tiêu hao khách sạn,…ngoài được kiểm định kĩ càng về chất lượng và đóng gói cẩn thận trước khi giao hàng, mà còn được bảo hành lên đến 12 tháng và hỗ trợ giao hàng nhanh trên toàn quốc. Quý khách có nhu cầu tìm mua các loại thiết bị khách sạn, nhà hàng vui lòng liên hệ 096.849.8888 để được tư vấn và báo giá chi tiết nhất sản phẩm mà bạn mong muốn.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999