An Thy không thể ngờ rằng tại hộp đêm này, cô đã gặp được tổng tài phiệt đẹp trai và phải lòng anh ta. Tổng tài cũng là người ảnh hưởng và làm thay đổi cuộc đời cô sau này…
=> Trọn bộ truyện Tôi là kỹ nữ
Chap 4: Phải lòng tổng tài
– Anh chê em xấu ạ? (em nhìn Long rồi nói)
| Long mở mắt to ra nhìn em, kiểu bất ngờ không nghĩ em lại mạnh dạn lên tiếng như vậy, nghĩ lại hồi đó em cũng gan ghê luôn chứ. Em không biết trong những vị khách ngồi ở đây toàn máu mặt, quan chức, giàu có thật sự, có tiếng đến vậy luôn…
– Em nó lại lên tiếng thế thì làm sao anh Long nỡ lòng nào đi về sớm nhỉ?
– Rất mới lạ luôn này anh Long ơi?
– Đó giờ có cô nào dám lên tiếng hỏi thẳng anh Long như thế?
– Hấp dẫn quá còn gì, ở lại anh ơi!
Cánh anh em đồng thanh chọc ghẹo Long, rồi tự nhiên em thấy mặt Long đang nghiêm túc bỗng cúi xuống nở một nụ cười nhếch mép, thề là lúc đó em bị hút bởi nụ cười ấy. Không hẳn là quá xuất sắc, quá đẹp trai, nhưng có một cái gì đó khiến em muốn thấy nụ cười đó lần 2.
Long gật gật đầu, chắc thấy em thú vị hay sao ấy. Đi lại ngồi ngay vị trí cũ ban đầu đầu cạnh em. Nói thật lúc ấy em quên là mình mặc chỉ bộ đồ lót ren mỏng vì có lẽ khi đối diện với Long em quên mất thế giới xung quanh luôn rồi.
– Cô lạnh đúng không? (Long cầm lý rượu nói nhưng không nhìn em)
– Dạ để em rót rượu cho anh ạ. (em cũng lanh lợi lắm)
– Thôi không cần, lỡ cô bỏ thuốc dụ dỗ tôi thì sao?
– Anh…em không phải điêu như thế đâu ạ?
– Cô là kỹ nữ không điêu thì ai điêu?
– Anh…
– Cũng không nhất thiết là ngồi gần tôi đến mức vậy đâu, không cần rót rượu, không cần cọ xát, không cần uốn éo vuốt ve đâu. Tôi lại hay bị dị ứng với cái cách như thế.
Đọc các chap trước:
Những lời Long nói như muốn tát gáo nước lạnh vô mặt em vậy đó, thề là lúc đó chỉ muốn đứng dậy đi khỏi cho rồi. Nhưng lạ nha, càng gặp kiểu đàn ông nói chuyện chỉ muốn đấm vào mặt thì tụi con gái mình lại hay bị cuốn theo, còn gặp mấy thằng ngọt ngọt thì mình lại không thấm. Em bắt đầu càng thấy thu hút bởi Long.
– Anh đừng nghĩ anh có giá vậy chứ, em đây còn có cái giá “ngàn vàng” hơn anh nữa. Chỉ sợ anh thả dê em chứ em chẳng bao giờ quyến rũ anh.
-… (bỗng Long cười lớn)
Cả bàn thấy vậy quay lại nhìn Long và em.
– Lấy cho anh chiếc áo vest của anh nhé. (Long lên tiếng)
– Anh Long lạnh ạ,
– Lấy nhanh đi không cần hỏi.
5p sau em thấy phục vụ mang chiếc áo vest màu đen đúng chuẩn âu vào, Long cầm lấy rồi bất ngờ khoát lên vai em.
– Mặc tạm vào đi, tôi thấy cô nổi hết da gà lên rồi, mấy tên kia thì tôi không biết cái gu của nó như thế nào. Còn với tôi thì cô mặc sao cũng được, không cần phải thiếu vải như vậy. Tôi có trí tưởng tượng phong phú lắm, không cần phải khoe.
– Vâng, em cảm ơn anh ạ.
-… (Long lại cười mỉm nhẹ kiểu mãn nguyện)
– Sao anh lại cười như thế ạ.
– Cô ngoan đến vậy sao.
– Vâng, em ngoan thật mà!
Long đưa ly rượu cạn ly cùng anh em, đó là lần đầu tiên anh em chung hội nói rằng anh Long đến hộp đêm mà vui vẻ đến vậy. Từ trước đến giờ, anh không bao giờ dễ dàng dành nụ cười cho bất cứ ai, kể cả trong công việc làm ăn. Dường như những người đàn ông thành đạt, trưởng thành, họ đã từng trải qua nhiều khó khăn mới có được ngày hôm nay họ hay điềm tĩnh như vậy. Gái mới lớn lại chính vì cái nét điềm tĩnh, cảm giác muốn được bao bọc lại mê mệt với điều ấy…Em là đứa dẫn
đầu đây.
Cuộc vui chưa được bao lâu thì Long phải rời đi.
– Hôm nay anh có việc thật, không thể ở lâu được, nhờ cô gái này mà giữ chân được anh 30 phút. Hẹn mọi người hôm sau nhé.
Anh em ai nấy cũng mặt buồn tênh nhưng có lẽ là vì công việc thật, em ngồi im lòng em lúc đó đến thở cũng thấy khó, cảm giác lạ lắm, giống như mình ngồi đó là vì có người mình thích, bây giờ người ấy lại bỏ đi, mình chỉ còn một mình tệ dã man.
– Anh về thật sao ạ? (em nhìn mặt Long rồi hỏi)
– Uh, tôi có việc bận. Trong chiếc áo vest cô mặc, ngay túi bên phải có 500 đô cô cứ giữ lấy.
– Em không nhận. Em đã làm được gì cho anh đâu chứ?
– Không nhất thiết là cô phải làm cái gì đó, và đây cũng là lần đầu tiên tôi cho tiền kỹ nữ như cô. Giữ kín việc này đặc biệt là mấy ông bạn ngồi chung hôm nay.
– Đây là cách anh cho em tiền bo à? (vì em thấy lạ mọi thứ như được chuẩn bị sẵn)
Long ghé sát vào tai em nói nhỏ:
– Cảm ơn cô hôm nay đã làm tôi có hứng lại! Tôi sẽ chủ động gặp lại cô.
Long đứng dậy bước đi, giọng nói chỉ đủ để em nghe vậy mà em lại xao lòng như thế. Em cũng đã từng thích một ai đó, nhưng chưa bao giờ cảm giác thích như thế này cả, nó ập đến rất nhanh, nó khiến em phải suy nghĩ về anh ấy nhiều hơn. Khi Long nói sẽ chủ động gặp lại thì em thấy vui lắm. Có lẽ vì lời nói ấy mà em tự nguyện ở lại làm ở hộp đêm này, vì câu nói của Long mà e chờ đợi từng ngày…em thật ngốc nghếch 🙁
Hôm đó hộp đêm xuống nhạc, em lại về nơi được ông chủ sắp xếp. Nằm một mình ở nơi này không lúc nào em thôi nghĩ về mẹ, về dượng, các chị biết không em chưa bao giờ muốn rời HN để vào SG như thế này. Dượng em không hề yêu thương mẹ em, ông ấy chỉ lợi dụng tiền mẹ để cờ bạc, còn mẹ em có lẽ đã lâu bà mới yêu thương ai đó từ khi bố em mất, nên mẹ mới lụy tình như vậy. Một đêm Hà Nội lạnh chỉ còn 10 độ, ông ấy uống say rồi về đập của phòng em và muốn hiếp em.
Hôm đó mẹ đi làm ca đêm nên chưa về, em khóc lóc, nài nỉ, van xin, may sao về mẹ kịp lúc đó đẩy ông ấy ra. Cứ nghỉ sau đêm đó mẹ bỏ ông ấy ai ngờ mẹ em nói thế này:
– Hồi hôm ổng say thôi, còn mày…lại ăn mặc hở hang quá cơ, mày ăn mặc thế ai mà không nổi máu điên lên.
– Mẹ có bị làm sao không đó, con ngủ mặc như thế này đã sao, con ở trong phòng đóng cửa lại làm sao ông ấy biết con mặc hở hang mà mẹ bảo ông ấy không nổi máu điên. Mẹ có phải là mẹ của con không vậy.
– Ông ấy quỳ gối xin lỗi vì do say quá nên mới vậy, vào nhầm phòng. Mày đi mà xin lỗi ông ấy, tao lại không muốn mang biết không biết dạy con.
– Có chết con cũng không bao giờ xin lỗi, ông ấy phải xin lỗi con mới đúng.
– Mày…(mẹ tát em một cái)
– Nếu mẹ ghét con quá thì con đi, nếu con làm vướn chân hạnh phúc của mẹ thì con đi. Chứ mẹ đừng đối xử với con như con ghẻ vậy!
Đang nghĩ về những chuyện đã qua, lý do vì sao lại rời HN, nước mắt nước mũi tuôn rơi thì bỗng em mỉm cười như một con điên vậy. Các chị biết vì sao không, em nghĩ tới Long ạ. Em nghĩ nếu không có ngày đó thì làm sao em còn giữ trinh tiết đến bây giờ, làm sao gặp người đàn ông tên Long chứ.
Em ngủ đến 10 giờ sáng hôm sau, em được cấp cho một chiếc điện thoại mới theo ông chủ là để liên lạc hỗ trợ cho công việc. Vừa nhận chiếc điện thoại thì bóng dáng một người phụ nữ mặc một set đồ màu trắng, bộ vest trắng sang trọng.
– Chị Lan???
– Em khôn lanh hơn chị nghĩ, em qua mặt chị à Thy?
– Sao chị nói vậy, em lúc nào cũng mang ơn chị hết.
– Mang ơn, mày về nhà tạo ngủ cả đêm, lấy tiền két sắt không được mày tìm đến đây vì thấy nhiều mối ngon à? Mày tin không tao đưa mày lên được thì tao đạp mày xuống được đó Thy.
– Chị đừng cứ nghĩ chị giỏi như vậy, chị tìm cách tiếp cận em cũng chỉ muốn nhận tiền từ ông chủ thôi, chị đừng đổ hết lên đầu em. Em chưa bao giờ ăn cắp gì của chị, chị về mà hỏi bạn trai chi đã làm gì em!
– Làm gì???
– Anh ta xông vào phòng em hiếp em đó chị không biết à, em phải bỏ tất cả quần áo lại nhà đi trốn khỏi đêm mưa đó chị Lan. Bây giờ chị muốn lấy 200tr hay 300tr từ ông chủ em cũng không hề trách chị, nhưng nhất định chị phải tin em.
Mặt chị Lan ban đầu đùng đùng sát khí như muốn cho em ăn cái tát thì bây giờ lại chùn xuống ngồi gần bên em.
– Có phải đêm đó nó mò qua phòng em không?
– Nó còn bảo em là cho nó cái ngàn vàng nữa.
– Mẹ…đúng là thằng chó!
– Nó là chó thật đó chị, chị đẹp với có tiền những thằng như vậy chị đá chết cmn đi!
– Chị cũng đoán ra bộ ml của nó rồi, đây là cơ hội để đá nó. Chị đến đây là không muốn đưa em vào đây làm chị tìm cho em công việc khác tốt hơn.
– Da…
– Hay lại mê hộp đêm rồi?
– Dạ, có lẽ em mê thật đó chị!
– Khai tối qua chủ hộp đêm cho em tiếp ai? (Mặt chị Lan cúi gần mặt em)
– Em không nhớ tên.
– Nói mau…để chị biết tên đó đáng để trao cái ngàn vàng không?
– Chị này, tên Long chị ạ.
Chị Lan bất ngờ mở to 2 mắt tròn xoe nhìn em, rồi vỗ vào vai em thật mạnh.
– Aaa…đau em!
– Thật không đó?
– Vâng…thật chị ạ!
– Mày có chắc là mày còn không, và không có… thật là em còn chứ?
– Vâng chị!
– Tốt, em không cần trở thành kỹ nữ của hộp đêm, chỉ cần trở thành kỹ nữ của anh Long thôi và Vip lắm rồi.
– Nhưng hình như, bọn quan chức không thích ngủ với gái còn trinh hả chị?
– Tụi nó xạo hết thôi em, làm gì có cha già nào mà không thích gặm cỏ non cơ chứ? Đó chỉ là cái cớ tụi nói tỏ ra thanh cao thôi. Còn hay không không quan trọng, quan trọng là em chiếm được trái tim anh Long mới giỏi.
– Long đặc biệt lắm à chị?
– Long chơi rất kín, và qua đường thôi. Chưa có quen con kỹ nữ nào ở hộp đêm này đâu.
– Em làm sao với tới chứ, với em không tin lắm.
– Vậy thì mày cứ thử tin chị đi, nghe đồn đêm đó khi có em anh Long rất vui mà. Này nha Thy, trong đám bạn của Long chỉ có Long là ok nhất, chị không ngờ là em có cơ hội gặp anh Long hôm đó vì rất khi anh Long đến nơi này, những đứa ở hộp đêm này rất muốn ngồi chung bàn tiếp rượu nhưng không được, em đêm đầu tiên đã được ngồi chung gần kề vậy rồi, khôn lên đi.
– Vâng, chị có vẻ biết hết nhỉ?
– Chị có thể không biết hết, nhưng biết rất nhiều!
Tối hôm đó em rất hào hứng, em bắt đầu làm quen với môi trường ở đây hơn, không biết có ganh ghét gì thì em chưa thấy, nhưng với bộ đồ màu đen ren hôm nay, kèm đôi giày cao gót đen, mái tóc đen bồng bềnh em thật sự quá choáng với thân hình của mình. Không phải em không ngại khi ăn mặc như thế này đâu, nhưng em suy nghĩ muốn đổi đời thì mình phải đánh đổi, việc tiếp khách đi với ai do em quyết định. Sau lưng em có chị Lan bên cạnh em cũng yên tâm phần nào.
– Tối nay góc giữa sân khấu, cô sẽ múa góc bên đó. (ông chủ quán chỉ tay nói)
– Vâng, nhưng tôi còn ngại.
– Cô nên cắn 1 viên kẹo đi, đã chơi bao giờ chưa?
– Kẹo á?
– Đúng rồi!
|Vừa nói xong chị Lan đi lên bên cạnh em.
– Uống 2-3 chai bia vào, không cần thiết phải cắn kẹo đâu.
– Bia thì tới đâu chứ.
– Bé nó chưa quen anh cứ làm khó nó. Nhảy đẹp hay không thì do cách của nó nữa, lỡ sock thuốc ai chịu trách nhiệm hả anh?
– Ok, 12h đêm rồi, lên sân khấu đi em.
Lúc chiều em cũng đã được tập luyện sơ sơ cùng mấy chị. Em uống 3 chai bia vào 2 má ửng hồng đầu óc cứ rần rần thật. Lên sâu khấu ánh đèn mập mờ em bắt đầu hòa theo điệu nhạc. Ban đầu cũng ngại ngùng lắm, lạ lẫm lắm, nhưng nghĩ tới những chuyện đã xảy ra em lại cố gắng. Chỉ mới 30p em đã thấm mệt và nhức đầu, nghe nói những đứa ở đây đa số cắn kẹo hoặc chơi thuốc mới nhảy nổi như thế. Em được đưa xuống dưới nghỉ ngơi.
– Ngày đầu thế là tốt rồi, lên tiếp khách đi.
– Em mệt quá, chắc cho em về sớm (em nói với chị Lan)
– Mày biết hôm nay ai tới không Thy? (Chị Lan nói vào tai em)
– Ai cơ chứ? –
Anh Long, Anh Long sao?
– Đúng rồi, chuyện lạ Việt Nam luôn, vậy mày có tính về ngủ nữa không? Mày thay chiếc váy đen chị chuẩn bị sẵn trong phòng makeup đi, nhanh lên nhé.
– Em mệt nhưng em sẽ cố chị ạ.
Khi nghe nhắc đến anh Long em tỉnh hẳn luôn mấy chị ạ, nghĩ sao người em để ý đến mà sao không mê chứ. Khi đến bàn anh Long ngồi, em hồi hộp lắm, lòng vui vui vì câu nói hôm qua anh sẽ quay lại.
– Cô gái ấy tên gì? (Long nhìn thấy em rồi hỏi)
– An Thy anh Long ạ!
– Thy Thy? (Long lặp lại tên em)
Không ngờ 2 tiếng Thy Thy sau này được anh gọi rất nhiều lần về sau. Chỉ cần nghe giọng nói của anh kèm theo cái tên thôi vậy mà có lúc làm em đau nhói đến tận xương tủy.
Anh Long ngồi tựa lưng vào ghế sopha đen bọc da kín, hôm nay anh mặc chiếc quần tây Exám, áo polo trắng đóng thùng lịch sự., tay cầm điếu xì gà cùng với ánh mắt đượm buồn. Thấy em anh bỏ điếu xì gà xuống bàn rồi gạt đi. Bạn anh cùng bàn hiểu ý đứng dậy cứ như nhường chỗ đó cho em vậy.
Em uống 3 chai bia rồi nên có thể gọi là say luôn rồi đó, bước chân hơi trật nhịp về phía anh rồi em ngồi xuống bên cạnh em. Thú thật cảm giác lúc này của em chỉ muốn ngã vào ai đó vì suốt một thời gian dài em đã quá cô đơn.
Long cầm sẵn trên tay chiếc áo vest màu xám, em vừa ngồi xuống là anh choàng vào vai em, cách anh ân cần đối xử với em khiến ai ai trong nhóm hội anh cũng bất ngờ. Lúc anh vừa choàng áo lên vai là lúc em tựa vào vai anh luôn, bây giờ như kiểu cho dù đêm nay có xảy ra chuyện gì cũng chẳng sao.
– Cho em tựa vào vai anh chút nhé, hết đêm nay thôi em sẽ trả lại! (giọng trầm ấm xen lẫn chút ân cần em thủ thỉ bên anh)
Ai ngờ sau lần đó, bắt đầu mối tình khắc cốt ghi tâm của em.
– Anh đừng từ chối nhé, em hứa chỉ tựa vào vai anh thôi, em không cọ xát, không khiêu khích, không uốn éo để gây mê anh đâu ạ. Một chút thôi anh ạ, một chút thôi anh…
***
Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.
Đọc tiếp truyện => Tôi là kỹ nữ – Cưỡng bức tổng tài bá đạo (Chap 5)
Hàng loạt truyện hay dài kỳ được cập nhật => Truyện 18+ cực hay!
Poliva.vn – Địa chỉ cung cấp các loại đồ dùng nhà hàng, thiết bị khách sạn, thiết bị ngoại cảnh khách sạn uy tín hàng đầu trên toàn quốc. Mọi sản phẩm do Poliva cung cấp như: thanh lý xích đu trứng, giường hồ bơi tphcm, mua ô dù ngoài trời, đồ amenities,…đều được bảo hành 12 tháng và hỗ trợ giao hàng nhanh trên toàn quốc. Quý khách có nhu cầu mua hàng vui lòng liên hệ 096.849.8888 để được tư vấn và nhận báo giá sớm nhất về sản phẩm mà bạn ưng ý.