Tôi là kỹ nữ – Cưỡng bức tổng tài bá đạo (Chap 5)

102,949 | Thứ bảy, 16/11/2024, 07:00 (GMT+7)

Dù không cần giăng bẫy nhưng tổng tài bá đạo – Long đã khiến An Thy đổ rầm rầm. Giờ đây mục đích của An Thy làm tại hộp đêm không phải kiếm tiền, hưởng thụ mà là được gặp Long – người trong mộng của mình.

=> Trọn bộ truyện Tôi là kỹ nữ

Chap 5: Cưỡng bức tổng tài bá đạo

Long định ngồi nhỏm người dậy nhưng nghe em nói vậy thì anh lại ngồi im xuống vị trí cũ cho em tựa vai anh. Lúc đó em thừa biết biết sau lưng em cánh tay của anh đưa lên gần vai em nhưng nhất quyết không chạm vào vai em đâu nhé chắc sợ mọi người hiểu lầm đáng ghét dã man luôn mấy chị, con gái mình mà gặp tuýp đàn ông hấp tấp lại bỏ chạy, còn em sao em mê cái kiểu như anh Long quá, em bị cuốn lắm rồi. Cuối cùng cánh tay anh Long đặt lên thành ghế sopha, hơi thở của anh dù đã kìm nén nhưng em vẫn biết được là anh đang nóng ran trong người. Em nhắm mắt lại mấy người bạn của anh Long tưởng em đuối thật nên nói:

– Anh và cô bé Thy này đã lên giường với nhau rồi sao? Anh đừng làm em bất ngờ đấy.

– Thật á anh Long, anh mất bao nhiêu lâu để đưa được cô bé lên giường thế?

– Thế mới hôm qua anh nói anh chưa có hứng mà. Vậy là anh quên…

Đang nghe ngon lành tự nhiên bạn anh Long ngừng lại không nói tiếp.

– Cậu đừng có mà nói bậy, giữ thể diện cho anh xíu đi? (Long lên tiếng)

– Anh có vẻ kết con bé này đúng không?

– Không biết (anh Long trả lời cộc lốc)

– Vậy anh có mỏi vai không, con bé hơi mũm mĩm đấy, đẩy qua vai em này!

– Cứ để yên cho cô ấy ngủ, TÔI CHỊU ĐƯỢC!!!

Thề với mấy chị lúc đó em chính thức gục ngã trước anh. Anh không nói gì nhiều, cũng chẳng giải thích gì nhiều, nhưng anh chấp nhận ngồi im đó làm bờ vai cho em dựa vào là em đã thấy rung động trước anh rồi. Thấy em tựa vào vai anh Long ai ai cũng nhìn trầm trồ, kiểu không hiểu giữa em và anh Long thân mật đến mức nào mà lại thế. Thề lúc ấy đầu óc em cứ quay quay xen lẫn mê mụi nửa tỉnh nửa mê, cảm giác cực thích mấy chị ơi. Rồi em nhắm mắt lại, cảm nhận được mùi hương

Tôi là kỹ nữ – Cưỡng bức tổng tài bá đạo (Chap 5)

Đọc các chap trước:

trên người anh, kèm theo mùi nước hoa thoang thoảng mà phải hít sâu mới cảm nhận được, mà khi nghe được mùi nước hoa ấy thì lại không thể quên.

– Tôi biết cô không có ngủ, chẳng qua muốn kiếm cớ để gần gũi tôi chứ gì? (bất ngờ Long lên tiếng mà đủ em nghe mà thôi, em mắc cỡ ngại ngùng dã man, em im ru luôn)

– Tôi biết cô nghe thấy những gì tôi nói, lại cố tình không trả lời, cô đang vui sướng lắm phải không?

– Này cô Thy Thy…nếu cô không trả lời thì cho tôi xin lại bờ vai!

– Bởi vì anh quá đẹp trai, quá phong độ, em như thế này cũng dễ hiểu mà

– Vậy sao? Vì tôi quá đẹp trai, thế bây giờ tôi hủy hoại nhan sắc này là được chứ gì?

– Anh…

Càng lúc em càng thu hút bởi cách nói chuyện của Long, thật sự chỉ muốn nghe anh nói hoài, muốn thời gian lúc này ngừng lại thôi. Điều em sợ cũng đã đến…

– Hôm nay nghỉ sớm được rồi đấy, ngày mai thứ 2 còn phải làm công việc sớm. (Long nói)

– Ok anh! – Lên bill cho anh nhé Lan.

Khi nghe nhắc đến đi về em hụt hẫng dã man, vậy là ngoài những buổi tối của hộp đêm em chẳng có lý do gì để gặp Long nữa. Em tự hỏi vậy những ngày anh không đến đây thì em biết làm thế nào để gặp anh, người ta nói con gái Hà Nội bọn em dạn dĩ lắm, thích gì là làm luôn, nhưng với một người như Long không ngờ làm em lưu luyến đến vậy.

Em cố gắng đứng dậy, cúi đầu cảm ơn Long. Em biết ánh mắt anh theo dõi từng bước đi của em mà.

– Em cảm ơn anh ủng hộ hộp đêm, em hết nhiệm vụ rồi, hôm nay em không nhận tiền bo của anh đâu ạ. (Long chau mày nhìn em)

– Cô… .

 – Em biết nó nằm trong túi, nhưng đêm nay em lại không cần tiền anh ạ. (trời ơi em nói sảng cái gì đó không biết)

– Vậy chứ cô cần điều gì, kỹ nữ như cô thì chỉ có tiền là trên hết thôi!

– Em…

Em quên mất em vẫn đang khoát chiếc áo vét của Long, em lật đật lấy áo đưa cho anh thì:

– Giữ lấy đi, để còn có lý do mà gặp nhau. (Anh Long nhìn em nói)

– Nhưng anh lạnh mà, em không có tiền đền cái áo này đâu ạ.

– Trong túi vẫn có 500 đô đấy, mất thì cô lấy 500 đô ấy mà đền.

– Nhưng…

– Nhà tôi vẫn chưa có người nào giặt áo cho tôi cả, cô có thể giặt nó cho tôi chứ?

Trời ơi, không khác gì một soái ca trong ngôn tình. Không hiểu sao Long nghĩ ra những chiêu trò này nữa. Nhưng em biết là chung quy lại Long sợ em lạnh mà thôi, ngoài trời bây giờ đang mưa rất lớn. Long nói xong đi trước, mấy anh trong hội đứng dậy nhìn em cười tươi lắm, không nghĩ những người có tiền có học thức mà họ thân thiện đến vậy. Có một anh cũng cỡ anh Long đi ngang qua em rồi nói:

– Mê anh Long rồi phải không em?

– Dạ em chỉ xem anh Long là khách thôi ạ.

– Em cũng khéo chọn người lắm, trong đây cả hội 10 người em lại để ý anh Long còn gì. Em thử để ý anh đi, anh cũng giàu có, có cả siêu xe, đặc biệt anh còn độc thân.

– Kệ anh chứ, đối với em ai cũng là khách cả!

– Số điện thoại anh nhé, buồn thì cứ gọi anh.

Em cầm card visit trên tay nhìn tên là Thắng, em định nằm xuống sàn rồi mà nghĩ sao lại giữ lại rồi bỏ vào túi áo vest em đang mặc. Đang đứng im đó nhìn bóng dáng Long bước đi ra khỏi hộp đêm mà lòng em hụt hẫng, nhói nhói ở tim thì chị Lan bước đến đập vào vai làm em giật mình.

– Mày còn đứng như trời trồng vậy, nhanh mà đi ra trước tiễn anh Long, tao biết mày có ý với ảnh mà.

– Em ngại lắm chị, mắc công ảnh lại nghĩ em muốn gì đó.

– Trời ơi, mày có phải con gái nhà lành gia giáo đâu mà sợ người ta nhận xét các kiểu. Mày đang làm kỹ nữ đó, nhanh đi!!!

– Có chắc là ảnh không nghĩ gì không chị.

– Đêm nay mày tựa vào được vai ảnh là mày may mắn lắm rồi đó, có con nào ở đây đụng được cộng lông tay của ảnh đâu. Số hưởng mà còn từ chối!

Chị Lan nắm tay em kéo đi thật nhanh mém xíu là trật gót té sấp mặt.

– Chị từ từ nè, không cần vội như vậy đâu.

– Mày nên nhớ, ngay từ ban đầu tao đã có ý định kiếm cho mày một công việc tốt hơn là thật chứ không phải công việc ở đây. Nếu tao nói xạo sét đánh chết khô như cây. Mà do mày tự tìm đến đây, lỡ đến đây rồi, gái HN vào nam nữa gặp một người tốt như vậy đừng bỏ lỡ.

– Chị biết nhiều gì về anh Long à?

– Chị giúp ông chủ hộp đêm mới có ngày hôm nay, chị không phải là má mì, mà là quản lý nhiều hộp đêm cho nhiều người. Nên chị biết rõ anh ấy như thế nào.

– Vâng, nhưng mà… – Những gì nữa, nhanh!!!

Tôi là kỹ nữ – Cưỡng bức tổng tài bá đạo (Chap 5)

Long cùng mấy người anh em bạn bé đứng trước sảnh của hộp đêm, trời lúc này càng lúc đổ mưa càng to. Trước đường nước công lên cao muốn ngập lên rồi. Em vừa bước tới thì nghe.

– Mưa thế này liệu đến công trường giờ này được không anh? Em sợ nơi đó đường nhỏ cây cối ngã thì chết. (một người bạn Long nói)

– Có gấp lắm không, khi nào đối tác đến? (Long hỏi)

– 7 giờ sáng mai là họ đến đó anh, hay về nhà rồi khuya đi?

– Cứ chuẩn bị xe cho anh đi, phải đi ngay bây giờ.

Chị Lan vội vã đi tới…

– Anh Long về luôn ạ, có đi chơi thêm với anh em không, mấy anh em có rủ em đi muốn có anh nữa, bé Thy cũng đi nè anh.

– À…thế em cứ để bé Thy đi cho biết, dạo này anh già rồi, không đủ sức chơi tăng 3-4 đâu.

– Anh lại thế, đi cho vui đi anh.

– Anh đùa chứ anh bận thật, giờ anh phải đi luôn. Hẹn em và bé Thy khi khác nhé.

Long nói chuyện mà ánh mắt cứ nhìn em hoài luôn, lúc đó phía trước sảnh tối tối nhưng đôi nhưng đôi lúc em cũng bắt gặp ánh mắt hai đứa nhìn nhau, một cái cảm giác rất lạ. Kiểu gì mà nhìn vào mắt nhau đã thấy muốn quấn rồi, em điên thật rồi. Con gái con lứa từ bé chưa đụng chạm ai thật dễ sợ quá. Rồi em lật đật quay đi hướng khác sợ phải nhìn vào mắt anh một lần nữa.

– Lan ơi, nhanh đi em. (những người đi tăng 3-4 gọi hối thúc chị Lan)

– Thy ơi, mày đi với chị đi.

– Không, chị đi đi, em say rồi chỉ muốn về nhà thôi.

Mấy người kia hội chị Lan dữ quá nên bắt buộc bà ấy phải rời đi. Lúc ấy chỉ còn một mình em và Long thôi, à thêm một người anh em lái xe của Long nữa. Em vừa quay đi để bước xuống bậc thang thì Long nắm tay em lại, bật sẵn chiếc dù màu trắng trong lên.

– Cũng muộn rồi, nhà em ở đâu, để tôi đưa em về. (Long nắm tay em thề là ấm áp v).

– Dạ có phiền anh không ạ, vì hình như anh sắp phải đi công việc.

– Không phiền, coi như trả công cô giặt cái áo cho tôi!

Vậy là em lên xe của Long ngồi, lúc đó vì Long đưa em về nên anh bạn lái xe về riêng trước. Bước lên xe Mec sang trọng em biết Long có thể là một doanh nhân giàu có của giới thượng lưu, em chưa biết gì về Long nhưng thực tế em thấy anh rất điềm tĩnh, đường hoàng, không vồ vập. Vì anh quá điềm tĩnh nên em lại càng muốn tìm hiểu anh, gần gũi anh để biết anh có thật sự như thế không mưa càng lúc càng lớn, nước bây giờ dâng cao ngập gần nửa bánh xe. Lúc Long chạy đi tầm 2-3 cây số thì anh hỏi:

– Nhà cô ở đâu, tôi quên chưa hỏi!

– Em chỉ mới 18 tuổi thôi, em không già mà để gọi bằng cô đâu ạ.

Long quay lại nhìn mặt em rồi cười tươi, em lại chọc được anh cười rồi.

– Ngây thơ, đáng yêu hơn tôi tưởng. Thế…nhà em ở đâu, để tôi chở về còn kịp!

– À…thôi chết toi rồi anh ơi, em…

Khi Long hỏi em mới sực nhớ ra, ôi chết bà rồi nhà em ở kế hộp đêm cơ mà. Bởi vì cái tật mê trai nên em quên mất nhà em ở đâu luôn. Nếu bây giờ em nói nhà em ở gần hộp đêm thì chắc nhục chết, chắc chắn Long sẽ nghĩ em muốn gạ Long.

Tôi là kỹ nữ – Cưỡng bức tổng tài bá đạo (Chap 5)

– Sao thế?

– Nhà em á…ở cái đường gì ấy mà em không nhớ nổi tên, hay anh có thể chạy vòng lại được không ạ? – Em nói sao, vòng lại á?

– Vâng.

Long tấp vô lề dừng xe lại, nước bây giờ ngập cả nửa bánh xe, mặt anh có vẻ căng thẳng.

– Tôi e rằng không thể quay lại được rồi, nước đang ngập lên cao, không thể chạy tiếp, cũng không thể quay lại được.

– Thế bây giờ, chúng ta phải làm như thế nào ạ, hay em đi bộ về? (em vừa nói vừa nhìn Long, em khoác chiếc áo vest của anh mà vẫn thấy lạnh)

Bên ngoài thì mưa to, trong xe thì máy lạnh mở thấp quá. Mũi em đau đau, mắt em cay xè đi vì vẫn còn say mà. Long đưa tay lên trán em, làm em giật mình rụt người lại. Giấy phút đó như muốn giết chết con tim em, em nhìn vào mắt anh chăm chăm, chắc có lẽ bia rượu đã làm em dạn dĩ hơn. Bàn tay ấm áp ấy lần đầu tiên chạm vào người em…

– Làm sao tôi có thể để em đi bộ về được, cô bé này…em rất dễ thương!

– Nhưng anh sẽ bị trễ việc đó ạ!

– Tôi hỏi thật em nhé, tôi không biết hỏi em có giận tôi không nhưng tôi lo lắng cho em.

 – Vậy sao ạ, anh cứ hỏi đi, em không buồn đâu ạ.

– Em 18 tuổi sao, sao em làm nghề này sớm vậy?

 – Vâng, vì cuộc sống em nhàm chán quá nên em…

– Nhàm chán, em lại đánh đổi thế à, có rất nhiều cách để hết chán mà?

– Nếu em biết thì có lẽ em sẽ không làm ở đây, với một đứa con gái như em vào nam thì khó có một công việc ổn định với tốt lắm.

– Thế em muốn làm việc gì?

– Em muốn làm bà hoàng….

| Long bất ngờ quay lại nhìn em…

– Em nói đùa thôi, em muốn làm công việc đủ sống là được.

 – Em cứ nói rõ đi, tôi sẽ giúp em có công việc em yêu thích!

– Nhưng…(em ngập ngừng)

– Nhìn tôi như thế này giống đang lừa em không, nơi này chỉ là sự lựa chọn cuối cùng thôi.

– Nếu không còn làm ở đây, liệu em có thể gặp anh nữa không?

Long đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, chắc chắn bây giờ em biết được một điều Long cũng có ý gì với em mới chở em về như thế. Còn em thì chẳng thể kiềm chế nổi những điều em muốn nói. Em thì ngồi trên xe đôi lúc muốn nhìn mặt Long xem anh đang nghĩ gì, còn Long thì trong ánh mắt anh luôn luôn hướng về phía em ngồi.

– Có phải đêm nay em không muốn về đúng không? (im lặng một lúc Long hỏi em) – Em…(em cúi đầu xuống)

Em không biết phải trả lời anh như thế nào, đúng là người đàn ông từng trải, nhất cử nhất động gì cũng không thể qua mặt được anh. Đố ai trong tình cảnh đó mà lại muốn về nhà. Em chưa bao giờ nghĩ tối nay em và Long sẽ lên giường cùng nhau hay gì hết. Em chỉ nghĩ đơn giản là được đi đâu đó cùng Long, nói chuyện với Long nhiều hơn. Đơn giản em muốn nhìn thấy ánh mắt đó, nụ cười đó nhiều hơn nữa. Chắc do em chưa bao giờ yêu ai sâu đậm nên em nghĩ đơn giản, mà chính vì cái đơn giản đó mà e làm Long để ý đến em.

– Còn anh thì sao ạ, chắc là anh rất bận, em…

Em chưa nói hết câu thì Long chen vào:

– Tôi cũng như em!!!

Mặt em đỏ bừng lên, lúc Long nói xong câu đó em và Long đều nhìn về phía trước của kính. Từng hạt mưa rơi trên kính ô tô chưa bao giờ em thấy mưa mà thích đến vậy, nghe anh nói mà ấm áp lắm, hóa ra người ta cũng như em.

Bỗng có ai đó gõ cửa kính, ra dấu hiệu cho xe chạy tới chứ nước ngập. Long mới nhìn em và nói:

– Tôi xin lỗi em, có lẽ chúng ta phải tìm một nơi ngủ qua đêm nay. Trời thì mưa to, ngập nước, tôi không thể quay lại, cũng không thể đi thẳng được.

– Xe hư tôi có thể bỏ xe này để lấy xe khác không thành vấn đề. Nhưng…

 – Nhưng sao ạ? công việc của anh? –

 Nhưng không thể để em cả đêm ngoài đường được! (rụng trứng huhu)

Theo các chị thì trong hoàn cảnh này em phải làm gì? Chấp nhận hay giả vờ mở cửa xe đi bộ về, tỏ ra mình thanh cao khiết? Em mà mở cửa xe về chắc khối chị chửi em bị điên phải không? Em nhanh miệng hỏi:

– Vậy anh sẽ cùng ngủ ngoài xe với em hay sao ạ?

– BỎ xe lại thôi.

– Nhưng lỡ người ta lấy mất xe sao anh?

– Xe hơi chứ không phải xe máy.

Long lấy điện thoại gọi cho lái xe:

– Đến địa chỉ 80 đường dc… lấy xe về giúp anh, nước ngập anh không thể chạy được nữa.

-…

– Anh biết việc đó, anh sắp xếp được.

-…

– Anh sẽ đến sớm đúng giờ!

Nước ngập lênh láng khắp con đường, em và Long chạy vào mái hiên nhà bên cạnh đứng. Tóc anh Long dính lớt phớt vài hạt mưa, Long vuốt tóc hết lên, thở dài 1 tiếng. Ánh mắt anh nhìn khắp nơi để tìm kiếm cái gì đó. Em đứng khoát chiếc áo vest của anh mà nhìn anh say đắm, đúng chất mê trai nổi lên. Thề là cuốn vc không thể rời mắt, sao có thể menly đẹp trai đến vậy? Long cũng nằm hàng 3x rồi không trẻ trung đâu, ngày xưa em nghe tụi bạn nói quen đàn ông tầm tuổi đó trải đời, yêu chiều mình như công chúa, và độ tuổi đó là độ tuổi mãnh liệt nhất trong tình trường.

Em đang nhìn theo từng cử chỉ của Long thì anh quay lại em, ánh mắt âu yếm sợ em lạnh.

– Em có lạnh lắm không?

– Không ạ, giờ mà thời tiết có xuống âm 10 độ em cũng không thấy lạnh.

Long nở nụ cười rồi cúi xuống nhìn em, Long vén tóc mái của qua một bên, mắt nhìn mắt em tưởng sắp hôn em hay gì ai ngờ…

– Em có tin tôi không?

– Dạ sao ạ?

– Nếu tin tôi thì cùng tôi đi vào khách sạn để ngủ, 2h sáng đến nơi rồi.

Long nắm tay em đi được khoảng 200 mét thì may quá có một khách sạn 3* gần đó. Hết cách rồi chỉ có nước vào khách sạn thôi, nhưng em tin Long.

– Cho tôi 2 phòng nhé! (Long nói với tiếp tân)

– Dạ nhưng hôm nay là chủ nhật bên em chỉ còn duy nhất 1 phòng thôi ạ!

– 1 phòng? nhưng tôi đi 2 người!

– Dạ e biết nhưng anh chị yêu nhau thì ngủ 1 phòng là được mà!

– Thế thì 1 phòng nhưng 2 giường (Long nói tiếp)

– Dạ, hết luôn anh ơi. Còn 1 phòng 1 giường ạ!

Thế là hết cách, bây giờ chỉ còn cách chấp nhận thôi. Chết cha tối nay 2 người trên một giường thì phải làm thế nào đây. Lúc trong thang máy anh Long nhìn em không rời, lúc này em lại suy nghĩ bay bổng:

– Chẳng lẽ tụi em sắp thịt nhau?

Em đang suy nghĩ tủm tỉm cười thì Long lên tiếng.

– Em đang suy nghĩ cái gì vậy, đang nghĩ về chuyện xấu phải không?

– Em làm gì có nghĩ gì xấu xa.

– Tôi biết em đang nghĩ điều gì mà?

– Em không nghĩ chuyện như anh nói đâu nhé?

 – Vậy chuyện như tôi nói là chuyện gì?

– Có phải chuyện trai gái không?

Long tra khảo em, chọc quê em. Khi tụi em vào phòng đúng là có 1 cái giường. Khách sạn trang trí theo kiểu pháp đơn giản mà rất sang. Em đi tắm trước rồi lên giường ngủ, Long thì đang tắm, thế chứ trong hoàn cảnh này ai ngủ được mới sợ. Em lấy điều khiển mở tivi lên bấm kênh HBO để xem phim.

Hic cái lúc mà Long tắm xong ra quấn cái khắn trắng thôi à, lúc đó không còn gì để mặc mà. Anh Long to con tầm 1m8, thân hình sẵn chắc menly cực kỳ, em cực kì bị thích con trai mới tắm xong nhìn chỉ muốn bay lại ôm ấp thôi, giờ mà được ngta ôm vào lòng chắc có chết em cũng chấp nhận. Em lật đật nằm nghiêng sang 1 bên, kéo chăn lại. Long leo lên giường nằm xuống tim em như muốn rớt ra ngoài, em lẩm bẩm.

– Chẳng lẽ là đêm nay là lần đầu tiên bị mất trinh sao?

– Chẳng lẽ đây là người đàn ông đầu tiên của mình sao?

Đang rối bời tâm trí thì bỗng tiếng ti vi rõ to vang lên:

– Aaa…a…em sắp không chịu nổi nữa rồi, honey à…anh đừng hành hạ em như vậy. Đã bao lâu rồi chúng ta không làm chuyện đó, em sắp điên rồi anh biết không? (kèm theo tiếng rên rỉ mỗi lúc một to)

– Cởi áo ra nào honey, baby à…aaa…aaa (một tiếng rên khẽ to)

Em toát mồ hôi hột, tự nhiên em ho lên. Em bật ngồi dậy vì cảm giác như mình sắp bị tắt thở. Lúc em ngồi dậy chiếc váy cúp ngực bị hơi tuột xuống, lộ ra bộ ngực trắng nõn làn da bông bưởi của con gái bắc.

– Thy Thy, tôi sống đến bây giờ chưa từng gặp cô gái nào mà có ý định cưỡng bức tôi như em!

***

Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Tôi là kỹ nữ – Mua em giá 1 tỷ đồng (Chap 6)

Hàng loạt truyện hay dài kỳ được cập nhật => Truyện hay cực chất!

Poliva.vn – Địa chỉ cung cấp các loại đồ dùng nhà hàng, thiết bị khách sạn, thiết bị ngoại cảnh khách sạn uy tín hàng đầu trên toàn quốc. Mọi sản phẩm do Poliva cung cấp như: xích đu trứng thanh lýghế hồ bơi tại sài gòn, ô lệch tâm cao cấpđồ dùng 1 lần trong khách sạn,…đều được bảo hành 12 tháng và hỗ trợ giao hàng nhanh trên toàn quốc. Quý khách có nhu cầu mua hàng vui lòng liên hệ 096.849.8888 để được tư vấn và nhận báo giá sớm nhất về sản phẩm mà bạn ưng ý.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999