Nợ Duyên Âm – Gặp quỷ 200 năm (Chap 7)

88,737 | Thứ sáu, 17/05/2024, 07:00 (GMT+7)

Truyện Nợ Duyên Âm được Poliva trích nguyên văn từ tác giả Facebook Chị Dậu. Truyện có những tình tiết ma mị, được tả thực nên khá đáng sợ. Hãy cân nhắc trước khi đọc.

Chương 7: Gặp quỷ 200 năm

Theo lời mắng chửi của Ý Lan, Vịnh Hy hiểu hoá ra hồn phách bà mất đi không được nguyên vẹn. Cô đau đớn thều thào:

“-Bà Ý Lan, tôi xin bà, tôi không phải quỷ, tôi là Vịnh Hy..tôi không có ý mạo phạm bà…”

Nhưng dường như Ý Lan không hiểu nổi lời giải thích hoặc là không tin lời nói của Vịnh Hy. Bà ta vẫn lao tới, tát cô, còn túm lấy tóc khiến Vịnh Hy bật ngửa ra. Một bàn tay định đấm vào ngực Vịnh Hy, khi bàn tay chỉ là hình dáng của bộ xương gầy gò ấy vừa chạm vào ngực thì bất ngờ cái miệng của Ý Lan hét lên “á” cả khuôn mặt trở nên méo mó dị thường.

Tay túm tóc cũng bất ngờ buông ra cố ôm lấy thân thể của mình. Vịnh Hy không hiểu vì sao tự dưng bà ấy lại trở nên như vậy, cô gọi nhỏ

“-Bà Ý Lan..bà không sao chứ?’

Cánh tay vừa chạm phải ngực cô cũng như cháy đi một mảng phát tiếng kêu xèo xèo, khuôn mặt méo mó đau đớn cực độ, hai mắt vì đau đớn mà trợn lên, hai chòng mắt bất ngờ bật ra, như hai hòn bi màu trắng lăn tròn dưới mặt đất ngay trước mặt Vịnh Hy. Ý Lan giường như rất đau đớn, muốn chạy nhưng lại như thể không chạy được, gió không còn thổi vù vù gào thét như lúc đầu nữa mà chỉ nhẹ nhàng đưa đẩy cái bóng trắng nhờ nhờ đang đau đớn của Ý Lan

Nợ Duyên Âm – Gặp quỷ 200 năm (Chap 7)

Tham khảo:

Vịnh Hy bị cảnh vừa rồi làm cho khiếp sợ, vốn đã không còn sức lực vì nãy giờ vật lộn và bị Ý Lan đánh cho thảm hại, nay lại nhìn thấy hai cái chòng mắt nãy giờ vốn dĩ thòng lòng trên mặt giờ rớt xuống đất giữa đêm tối. Cô sợ quá hét lên toàn cơ thể run lật bật như muốn lịm đi.

Quỷ Ý Lan dù đau đớn nhưng mà vẫn muốn lao tới để tiếp tục trả miếng với Vịnh Hy. Một tay nó còn cháy xèo xèo, tay kia vươn ra định lao tới cô. Hai mắt bị rơi mất tròng nên miệng bà ta gào lên căm phẫn, tay cũng hướng Vịnh Hy một lần nữa định tấn công. Cơ thể Vịnh Hy co giúm lại không còn sức lực chống trả, chỉ chờ nhận đòn.

Bỗng một cơn gió lạnh khác xuất hiện, ùa vào căn nhà khiến Vịnh Hy lại càng sợ hãi, hai mắt muốn nhắm nghiền lại.Gió lại tiếp tục thổi ù ù, hơi lạnh tỏa ra khắp căn phòng, khiến Vịnh Hy run lên.

Nhưng không đúng,

Cơn gió ấy mang theo một bóng dáng có chút quen thuộc. Hắn chạy như bay tới chỗ Vịnh Hy hai tay dang ra ôm cô vào lòng, cả người toả ra khí lạnh, trong giọng nói nhẹ nhàng mang đầy tức giận “Có sao không?”

Vịnh Hy bị đánh cho tơi bời lúc này cũng không còn sức lực, cô chỉ lơ mơ nhận ra đó là con quỷ Di Thành. Nhưng lúc này hắn thật sự không phải là một con quỷ đáng sợ như Ý Lan.

Ý Lan cũng nhận ra điều bất thường, có lẽ bà nhận ra một luồng âm khí mãnh liệt đang tiến vào. Mà luồng khí này mang theo một con quỷ mạnh hơn bà rất nhiều cho nên Ý Lan rụt tay lại ngay tức khắc có ý muốn chạy trốn. Nhưng chưa kịp chạy thì….

Di Thành nhìn khuôn mặt trắng bệch, miệng đầy máu của Vịnh Hy, tự dưng lòng hắn nổi giận, khiến cả khuôn mặt trở nên buốt lạnh. Hình dạng đẹp trai vừa rồi biến mất thay vào đó là khuôn mặt của một con quỷ, trông cực kì đáng sợ, hai hốc mắt sâu hoắm, người không có da thịt, chỉ là một bộ xương khô, miệng không có môi, chỉ là hai hàm răng trắng bóng hô ra. Hắn vung tay về phía hồn bà Ý Lan vẫn đang ôm tay đau đớn cách đó một khoảng không xa, định cho bà ta một trưởng. Vịnh Hy một tay ôm chặt Di Thành ngục đầu vào ngực, ý thức được hành động của Di Thành, một tay níu lấy tay áo hắn thều thào

“-Xin đừng… hãy tha cho bà ấy…”

Có lẽ cô đã hiểu ra vì sao tay bà ấy bị thương như vậy, là bởi chạm phải lá bùa do chính bà ấy làm cho cô đeo suốt bao năm qua. Lá bùa ngăn ma quỷ. Nếu bây giờ Di Thành ra tay nữa có thể Ý Lan sẽ bị hồn phi phách tán.

Bàn tay toàn những mảnh xương của Di Thành bị người trong ngực làm cho khựng lại, nắm thành quyền, khuôn mặt trở nên tối tăm hơn, một giây sau mới phản ứng

“-Mau cút đi”

Một cái phẩy tay của hắn, mang theo cơn gió lạnh đầy âm khí đẩy hồn vía Ý Lan ra ngoài.

Lúc này Vịnh Hy muốn ngước mặt lên để nói lời cảm ơn vì hắn đã tha cho Ý Lan. Bất ngờ nhìn thấy khuôn mặt bằng bộ xương khô của Di Thành. Cô sợ quá “á..” rồi ngất lịm trong tay hắn.

Nợ Duyên Âm – Gặp quỷ 200 năm (Chap 7)

Dù đang tức giận nhưng nhìn bộ dạng sợ hãi của Vịnh Hy. Hắn nở nụ cười rồi lại trở về với hình dáng của một nam thanh đẹp trai tuấn tú.

Sáng sớm Vịnh Hy miệng khô khốc.Cô khát nước nên mở mắt ra. Nhưng xoay người mãi không được, hoá ra hai chân, hai tay của một gã đàn ông đang quấn lấy người cô.

Vịnh Hy tức giận trong lòng. Hắn cư nhiên cả đêm ôm cô ngủ thế này. Đẹp trai thì sao chứ, lông mày dài, lông mi cong như kiếm thì sao chứ? Có quyền ôm cô cả đêm như vậy à? Lợi dụng cô sợ hãi ngất đi để chiếm lấy tiện nghi thế này hay sao?

Nhớ lại hình ảnh kinh khủng của hắn tối qua, Vịnh Hy vùng vằng hất tay ra muốn cách xa hắn. Nhưng tay hắn như hai ngọng kìm, chẳng nhúc nhích. Miệng lại biếng nhác

“-Nằm thêm đi, trời chưa sáng hẳn”

“-Tôi khát nước..”

Cô hét lên giọng cũng run lên vì tức giận

Lúc này hắn mới chịu buông tha cho cô rời giường đi uống nước.

Sau khi uống hết cốc nước, Vịnh Hy thấy người thoải mái. Cô nhìn lại toàn cơ thể, không còn bất kì vết thương nào, chỗ chảy máu ở môi cũng lành lại.

Lạ thật! Ai đã chữa lành những vết thương do Ý Lan gây ra cho cô vậy?

Nghĩ lại chuyện đêm qua, Vịnh Hy còn run trong lòng. Cô đưa tay lấy lá bùa ra suy nghĩ.

Không biết phía sau lưng đã xuất hiện bóng dáng anh tú của Di Thành

“-Sao vậy?”

Hắn nhếch miệng hỏi cô. Vịnh Hy không quay đầu lại, mà vẫn nhìn chăm chăm vào miếng bùa

“-Vì sao bà ấy không đến gần được còn anh thì có thể?”

“-Vì bà ấy chỉ là một quỷ mới chết có 3 ngày thôi, đâu có gì lợi hại”

“-Vậy anh là cái thứ quỷ gì?”

“-Đừng hỏi tướng công của em một cách khó nghe như vậy, ta chết gần 200 năm rồi”

Ách!

“-Thế mà còn định ra tay với cả một quỷ mới chết, giết chết rồi giờ họ là quỷ vẫn không tha, thật là ác độc….”

Vịnh Hy không ngừng lẩm bẩm trong miệng chửi rủa Di Thành là một con quỷ độc ác.

Nhưng Vịnh Hy đâu biết rằng, hậu quả của việc chỉ chửi hắn một câu mà cổ tay cô đau đến ê buốt, cốc nước cũng rơi xuống sàn vỡ toang

“-Ta cứu em, mà em còn mắng chửi ta?”

“-Vì sao tôi bị như vậy hẳn là anh rõ nhất trong lòng”

Dù đau nhưng Vịnh Hy vẫn ngước mặt trợn mắt lên với hắn. Không phải chính hắn gây ra cái chết của bà Ý Lan sao, giờ còn nổi giận với cô, người đáng lý nổi giận là cô mới đúng.

“-Em…đã nói ở nhà, sao còn chạy lung tung tới đó?”

Khuôn mặt đẹp trai đen lại, đôi lông mày cũng dúm lại với nhau đầy tức giận với thái độ thản nhiên của Vịnh Hy

“-Anh không có quyền kiểm soát cuộc sống của tôi”

Nói rồi cô giật tay mình lại. Nhưng chẳng những thoát được tay ra mà còn bị một lực mạnh hất ra xa.Vịnh Hy ngã đập đánh rầm vào góc tường.

Một trận đau ở phía lưng truyền đến tê dại. Nhưng đau đớn không làm cô khóc mà chỉ có tức giận hằn học nhìn hắn càng tăng. Hắn vì cớ gì ra tay như vậy với cô. Cả đêm còn ôm cô ngủ, giờ lại đá cô ngã khiến xương như muốn gãy.

Nợ Duyên Âm – Gặp quỷ 200 năm (Chap 7)

“-Sao anh không đánh chết tôi luôn đi dù sao tôi cũng không phải người anh cần? Bởi vì tôi không phải cô dâu nào đó của anh. Một con ma độc ác như anh.. sao không đánh tôi chết đi.. còn muốn hành hạ thế nào?”

“-Cô..”

Di Thành tức giận, mặt nổi gân lên, tay nắm thành quả đấm, hắn tiến đến chỗ Vịnh Hy, Túm cổ áo, một tay nhấc bổng cô lên không trung. Vịnh Hy nhắm mắt lại chờ một cú đánh, nhưng bất ngờ cả cơ thể rơi bịch xuống sàn, mở mắt ra đã không thấy hắn đâu nữa chỉ một làn khói đen phía cửa sổ rồi vụt mất.

Tức giận vẫn cố gắng lóp ngóp đứng dậy. Lê lết vào phòng thay đồ để chuẩn bị đi làm.

Vừa mới tới công ty.Vịnh Hy gặp ngay Mộc Kỳ.

“-Hi Mộc Kỳ”

“-Em đi đâu từ hôm qua, điện thoại không liên lạc được vậy?”

Nói đến điện thoại mới nhớ, chiếc điện thoại yêu quý của cô đã bị tên quỷ Di Thành làm cho vỡ vụn làm lòng cô lại nổi cơn tức giận. Hôm đầu tiên đúng là cô cố ý muốn trốn tránh Mộc Kỳ sau đêm bị bắt tới quan tài mây mưa cùng Di Thành, sau đó chẳng hiểu cô bị cuốn vào việc của Ý Lan, lại ông đạo sĩ làm lễ, nên cũng không liên lạc cho Mộc Kỳ

“-À..à.. điện thoại em bị rớt xuống nước từ hôm qua nên mang đi sửa, lát nghỉ trưa em.. em ra tiệm lấy lại”

Cô đỏ mặt ấp úng. Tưởng rằng Mộc Kỳ sẽ giận giữ trách cô. Ai dè anh lại cười cười ấm áp

“-Em đó, cái gì cũng ẩu đoảng, may là bác gái gọi cho anh mới biết em về nhà. Nhưng mà em không cần phải lo lắng cho lễ đính hôn như vậy, anh đã lo mọi việc rồi”

“-hì hì. Cảm ơn anh”

Vịnh Hy có chút nhột nhạt khi đối diện với khuôn mặt bình tĩnh, ấm áp đó của Mộc Kỳ. Cô đang trốn anh, anh lại nghĩ tốt cho cô như vậy khiến càng áy náy.

Anh lúc nào cũng vậy, con người luôn với nụ cười ấm áp, kể cả cô có làm sai gì đi nữa. Bởi thế từ sau khi tên ma khốn nạn Di Thành xuất hiện khiến Vịnh Hy cứ không dám nhìn thẳng vào Mộc Kỳ. Cô không biết phải làm sao để nói ra, hay đối diện với anh.

Chẳng lẽ nói em đã “chịch” với một con quỷ, hay em đã bị con quỷ cướp đi lần đầu tiên hay sao?

Càng nghĩ cô càng khó chịu trong lòng, thứ cảm giác ấm ức không thể bật ra được, càng làm cho Vịnh Hy muốn lẩn tránh ánh mắt ấm áp của Mộc Kỳ.

Cô cười trừ rồi định chào Mộc Kỳ vào phòng thì không ngờ anh lại gọi giật lại khiến Vịnh Hy ấp úng

“-Có ..có..việc gì sao?”

“-Ngày mai, em mang bản thiết kế tới trình bày trực tiếp với ông chủ Châu, bởi vì bản thiết kế là do em làm chủ đến 70%. Mà ông Châu muốn được nghe trực tiếp chi tiết”

Đối với công việc thì Vịnh Hy rất chuyên tâm.Cô cũng chưa từng lơ là.

“-Vâng..nhưng một mình em đi, có vẻ…em sợ…”

“-Không sao, trưởng phòng Lý sẽ đi cùng em”

“-À được ạ”

Vịnh Hy cười dạng rỡ.

Buổi chiều tan làm, cô chat wb với Tô Lan. Cô ấy mời Vịnh Hy ra ngoài ăn cơm. Vịnh Hy đồng ý liền, vì tiện thể sắm cho mình cái điện thoại mới.

Hai người tới nhà hàng ăn tối. Họ hỏi thăm nhau vài câu, sau đó Tô Lan tỏ ra luyến tiếc vì không còn Minh Lệ nữa, nếu cô ấy còn sống nhất định sẽ không thể bỏ qua.

“-Thực ra, hôm mình tới, trông Minh Lệ rất thảm hại haizzzz”

Nghĩ lại cái hôm Tô Lan tới nhận xác của Minh Lệ, cô thở dài. Hôm ấy, khi Tô Lan gọi thì Vịnh Hy không thể ra ngoài vì đang họp dự án. Tô Lan đến hiện trường để nhận nạn nhân. Ba mẹ của Minh Lệ chưa tới kịp.

Vịnh Hy nhìn Tô Lan như thể đang muốn nghe cô ấy kể tiếp

“-Mắt cô ấy lồi ra, mà lúc mình tới vuốt lại tuyệt nhiên không nhìn thấy con ngươi đâu, mặt thì phù lên trông rất kinh khủng mình muốn ngất tại chỗ ấy. Thế nhưng mà ba mẹ cô ấy chưa tới, cậu cũng chưa đến được, một mình mình không thể nào khuỵ ngã được nên phải cố nén cảm giác buồn nôn đối mặt thôi. Cổ có vài bầm không trầy da nhưng mà lại là màu đen xì, chẳng hiểu sao cảnh sát cũng không phát hiện ra cái gì khả nghi cả. Ngay cả người bạn cùng phòng cũng nói không, chỉ biết đêm hôm trước Minh Lệ đi cả đêm không về sáng hôm sau có chút mệt mỏi trở về nhà, còn cô bạn cùng phòng vì có việc đột xuất nên về quê, hôm sau lên phát hiện Minh Lệ đã chết trong tư thế như vậy. Hiện giờ cô ấy cũng chẳng dám ở căn phòng đó, mà dọn ra ngoài rồi”

Vịnh Hy muốn nôn khan khi nghe Tô Lan kể. Theo như vậy, sao giống với hình dạng lúc chết của bà Ý Lan quá vậy.

Có lẽ, sự im lặng của hắn là đã đủ thừa nhận. Không còn nghi ngờ gì nữa rồi, Minh Lệ, Ý Lan đều do con quỷ Di Thành hãm hại mà chết.

Tay cầm đũa của Vịnh Hy run lên như gặp phải tuyết.

“-Mình xin lỗi, không nên kể khi đang dùng bữa, nhưng mà…”

“-Không sao..mình vào nhà vệ sinh một lát”

Tô Lan có chút áy náy nhìn bạn. Nhưng Vịnh Hy xua tay. Cô không phải ghê sợ khi nghe Tô Lan kể hình dạng lúc chết của Minh Lệ mà chỉ là cảm thấy nó trùng hợp với cái chết của bà Ý Lan, cho nên sự giận dữ lên đến khó chịu trong người. Cô phải tìm cách giết chết Di thành, nếu không sẽ có những mạng người xung quanh cô phải chết.

Hoặc chẳng lẽ cả đời cô phải phục mệnh theo hắn, nếu không thì hắn không buông tha những người khác?

Vừa lảo đảo bước vào nhà vệ sinh. Đi ngang qua một khu VIP. Vịnh Hy bất chợt nhìn thấy bóng dáng người quen đi hướng đến phòng bao VIP của nhà hàng.

Đọc tiếp => Nợ Duyên Âm – Kim trụ hồn (Chap 8)

Tham khảo thêm hàng loạt truyện ma có thật hay tại => Truyện ma

Poliva.vn – Địa chỉ cung cấp các loại đồ dùng nhà hàng, thiết bị khách sạn, thiết bị ngoại cảnh khách sạn uy tín hàng đầu trên toàn quốc. Mọi sản phẩm do Poliva cung cấp như: bán ghế xích đu trứnggiường hồ bơiô dù ngoài trời giá rẻcung cấp đồ amenities,…đều được bảo hành 12 tháng và hỗ trợ giao hàng nhanh trên toàn quốc. Quý khách có nhu cầu mua hàng vui lòng liên hệ 096.849.8888 để được tư vấn và nhận báo giá sớm nhất về sản phẩm mà bạn ưng ý.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999