Với cây kim trụ hồn liệu Vinh Hy có thể tiêu diệt được con quỷ 200 năm – Di Thành không? Chap 9 sẽ bật mý một chút vì sao vong hồn Di Thành không thể siêu thoát và chỉ muốn quay về hành hạ Vịnh Hy.
Đọc toàn bộ nội dung truyện tại đây => Nợ Duyên Âm
Chap 9: Lấy mạng quỷ 200 năm
“-Di Thành, anh tới đó sao?”
Vừa bước tới giường vừa khẽ cất tiếng gọi. Nhưng trả lời cô chỉ có gió bên ngoài thổi qua cửa sổ ù ù và bóng đêm đen kịt bao phủ. Vịnh Hy nhìn xung quanh vẫn không thấy bóng dáng hắn đâu.
Thất vọng, có lẽ do cô vội quá đi chân trần nên mới lạnh như vậy. Vịnh Hy thở dài lắc đầu rồi vén chăn lên chui vào
“-á, quỷ”
Cô hét toáng lên giật mình. Con ma Di Thành từ lúc nào nằm co cuộn trong chăn khiến cái chăn cũng trở nên lạnh toát. Thấy Vịnh Hy vào, hắn liền ôm dịt lấy cô như thể tìm hơi ấm, mắt cũng nhắm lại không buồn mở ra.
“-Hét cái gì, ngủ đi”
Nghe tiếng hắn nói, Vịnh Hy mới lấy lại tinh thần. Dưới ánh đèn ngủ lờ mờ, cô thấy mặt hắn trắng bệch trông mệt mỏi, như thể vừa phải lao động hoặc làm một việc cực nhọc nào đó trở về.
Đúng là như vậy, Di Thành vừa phải trải qua một nhiệm vụ quan trọng. Hắn mệt mỏi đáng lý nằm ở quan tài nghỉ ngơi, nhưng mà cuối cùng hắn lại đến chiếc giường của người con gái hắn hận nhất để nằm…
Nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi, ôm chặt lấy cơ thể mình, vịnh Hy lại có chút giao động. Nhưng nghĩ tới kế hoạch cô khẽ khàng lên tiếng
Tham khảo:
“-Tối nay, anh thật sự tha cho tôi ngủ sao…?
“-Ngủ đi, tôi ôm em một lát”
Thật khó có khi thấy hắn nhẹ giọng với cô như thế. Nhưng Vịnh Hy đâu có nhận ra… một lòng nghĩ tới giết hắn
“-Anh là đàn ông phải không…?”
Cô mạnh dạn khiêu khích hắn.
Di Thành mở mắt nhìn Vịnh Hy chằm chằm, sau khi ôm cô một lúc sắc mặt hắn cũng tốt hơn. Hắn nhếch mép, mang theo ý đùa bỡn
“-Em hôm nay lại thích tôi làm với em? Đừng khiêu khích tôi. Nay tôi thật sự mệt.. nhưng nếu em có nhã hứng, chồng em vẫn chiều em triền miên?”
Vịnh Hy nhìn hắn, cô cố gắng trưng ra vẻ mặt dịu dàng nhất có thể, không nói mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Bộ dạng này của cô khiến đầu óc Di Thành nổ tung, trong tâm tư hắn giằng xé phức tạp. Lúc đầu hắn chỉ là mượn cơ thể cô, dùng máu kinh của cô để trở về dương gian và trả thù cô thôi. Thế nhưng sau những lần quan hệ, ngủ cùng cô hắn lại nhiều lúc có những suy nghĩ giằng xé lẫn nhau, hỗn tạp không hiểu đó là cảm xúc gì.
Tối qua khi nhìn thấy cô bị quỷ đánh hắn lại có chút không lỡ. Nên đã chữa vết thương cho cô. Sáng nay, khi cô nhắm mắt chịu cú đấm của hắn, hắn lại không lỡ xuống tay.
Bây giờ cô chủ động muốn “lăn lộn” với hắn khiến Di Thành lại thấy do dự, nhìn cô.
Nhưng mà Vịnh Hy lại không để hắn yên. Cô chủ động ôm hắn, còn dùng bàn tay mềm mại luồn vào trong áo. Di Thành bị hành động của cô làm cho bất ngờ, tay bóp chặt cổ tay Vịnh Hy
“-Cô có ý gì đây?”
“-Tôi.. tôi…anh không thích thì thôi
Vịnh Hy dùng vẻ mặt uỷ khuất với hắn, rồi tỏ ra giận dỗi, rụt tay về, xoay lưng lại với hắn. Bỏ mặc hắn phía sau lưng, nhưng trong đầu không ngừng suy nghĩ mong hắn làm tình với mình.
Cái dáng vẻ như vợ dỗi chồng thật sự này khiến Di Thành tự dưng lại thấy cô ấy đáng yêu mới lạ. Hắn nhắm mắt lại gạt bỏ suy nghĩ đó. Bởi trong lòng chỉ có cừu hận với cô thôi.
Thế nhưng…
Lăn qua lăn lại, hắn không đành lòng nên định rời đi.
Vịnh Hy hóng mãi không thấy hắn ôm mình, lại có chút nóng ruột. Cô giả bộ lạnh, người run run lên, hai hàm răng và vào nhau lập cập phát ra tiếng động nhẹ nhưng trong đêm tĩnh lặng có thể thấy cô dường như đang rất lạnh.
Định lật chăn rời đi, nhưng nghe thấy tiếng người bên cạnh lạnh như vậy. Hắn lại chần chờ, lòng dâng lên cảm xúc khó tả.
“-Em ngủ đi, tôi về lại quan tài, có lẽ tôi làm em lạnh”
Giọng hắn dịu xuống, nghe ra nhiều cảm xúc. Nhưng hắn chưa kịp đi thì cô lại quay sang ôm lấy hắn.
Bất ngờ hắn đi không được, nghĩ một lúc, hắn cũng từ từ quay sang ôm cô vào lòng.
Hai thân thể giao nhau, lòng hắn đầy cảm xúc. Có những lúc hắn mong muốn rũ bỏ mọi hận thù ôm cô ngủ như thế này là niềm hạnh phúc biết bao. Một sự giản dị bình yên mà không màng danh phận. Cuối cùng bây giờ hắn chỉ là một con Quỷ. Muốn ở lại dương gian cũng không phải chuyện đơn giản gì. Hắn lợi dụng quan hệ với máu đến kỳ của cô mới có thể về đây. Trở về để mang xứ mệnh giết cô. Nhưng cô hiện tại trong lòng hắn lại mềm mỏng như thế này? Hỏi hắn làm sao đây?
Đang miên man suy nghĩ. Vịnh Hy vùi đầu vào lòng hắn như một con mèo con. Di Thành không tự chủ mà ôm cô càng chặt, như muốn khoá cơ thể cô trong lòng hắn vậy.
Thấy hắn cũng thuận theo mình, nhưng tuyệt nhiên vẫn không chủ động làm tình với cô. Vịnh Hy cũng không mong lắm chuyện làm tình, chỉ cần hắn nhẹ nhàng và tin tưởng, là cơ hội ra tay sẽ có.
Một lúc thấy hắn thiếp đi. Vịnh Hy nhẹ nhàng với tay, cây kim được cô để sẵn ở đầu giường nên rất thuận lợi.
Cô ngước mắt lên nhìn mặt hắn lần cuối.
Đôi mắt hắn đang nhắm lại, đôi lông mi dài cong như lưỡi kiếm, đôi môi mềm mại, sống mũi cao, khuôn mặt góc cạnh nam tính đẹp trai như điêu khắc.
Nhắm mắt lại không dám ngắm nữa, cứ ngắm nữa chắc cô hít thở không thông mất. Cô rút cây kim nắm chắc trong tay. Đưa ra phía sau. Nhằm đúng chỗ mà Châu Kiệt dặn để đâm
Cây kim chuẩn bị chạm tới lưng của Di Thành bất ngờ cổ tay Vịnh Hy như muốn gãy nát
“-Cô đang làm cái gì?”
Cây kim rơi cạch cái xuống giường. Di Thành ngồi hẳn dậy, mắt mở to chuyển màu đỏ ngầu, bóp mạnh khiến Vịnh Hy đau đớn, mặt cũng không tự chủ mà giật mình sợ hãi, cô đã từng nhìn thấy hắn tức giận, nhưng chưa lúc nào tức đến như vậy.
Lần trước trong quan tài bị cô tát khuôn mặt hắn cũng thật sự đáng sợ nhưng lần này, hắn giận đến cực hạn rồi. Vịnh Hy lắp bắp không lên lời
“-Nói… cây kim này ở đâu mà cô có? Tôi đối với cô tồi tệ đến mức cô phải lấy mạng tôi mới hả dạ đúng không?”
Cả cơ thể Vịnh Hy run lên, nỗi sợ hãi bao chùm. Mạng nhỏ này của cô không chắc giữ được sau đêm nay. Kế hoạch hoàn toàn thất bại
Cô đã xem thường con quỷ này quá
“-Nói, ai cho cô cây kim này…”
Tay hắn bóp càng chặt hơn, cổ tay cô như rời ra. Măt hắn càng trợn lên, khuôn mặt đẹp trai trở lên lạnh lẽo đáng sợ. Vịnh Hy tuy rằng rất sợ, nhưng cô không thể khai ra người đưa kim cho mình. Vịnh Hy cố gắng khẽ khọt
“-Không có… tôi.. là tôi tự tìm trên mạng rồi mua.. tôi .. tôi thấy người ta quảng cáo, cái này trừ ma nên…”
“-Mạng? mạng là cái gì?”
Tuy mặt hắn vẫn rất giữ tợn. Nhưng mà sau khi nghe xong lý do thì mắt cũng tản bớt thay vào đó là sự hoài nghi nhiều hơn
“-Ờ.. thì mạng là mạng lưới toàn cầu… kết nối chỗ này với chỗ kia, lên đó có thể tìm được nhiều thứ, không biết cái gì thì tra Google, tôi.. tôi cũng tìm ở đó mà ra”
“-Có giống mạng nhện không? Lên đó là tìm được nhiều thứ à? Lợi hại vậy sao…?
Nỗi sợ hãi của Vịnh Hy được lới lỏng một chút, giờ cô mới nghĩ ra hắn chết 200 năm rồi, lúc đó đâu được tiếp cận với internet. Kể ra giải thích lòng vòng hắn cũng không biết.
Cô gật đầu lia lịa, để chứng minh mình đúng hy vọng hắn tha cho cô mạng này.
Ai ngờ
“-Dù cô lấy ở đâu đi chăng nữa, thì cô đã có dã tâm giết ta. Đàn bà thật độc ác. Vừa xong cô dụ dỗ ta có phải vì thứ này?”
“-Tôi..”
Vịnh Hy muốn cãi lại nhưng lại sợ hắn tiếp tục nổi giận hơn.
“-Vậy tôi cho cô thoả mãn”
Cứ tưởng như vậy là hắn bỏ qua ai ngờ….
Hai tay Vịnh Hy bị khoá chặt, cả thân thể trong một giây đã xụi lơ không mảnh vải trước mặt hắn. Hắn không cần dạo đầu cứ thế xâm nhập ra vào cơ thể cô. Mặc cho Vịnh Hy chửi rủa la khóc và đau đớn.
Tỉnh dậy đã không thấy hắn ở cạnh, cây kim cũng biến mất theo. Vịnh hy thở dài, tay hình quyền đấm xuống giường vô lực, nghĩ đến việc sắp kết hôn với Mộc Kỳ mà chưa loại bỏ được con Quỷ Di Thành này. Cô phải làm sao?
Đến văn phòng, Vịnh Hy vui vẻ rà soát lại mọi thứ rồi cầm bản thiết kế của mình cùng trưởng phòng Lý Thuỳ đi gặp ông chủ Châu. Đối với công việc, Vịnh Hy luôn tập trung và tâm huyết.
Nhưng địa điểm gặp không phải ở công ty đối phương mà là một phòng bao của một khách sạn 5 sao.
Vừa bước vào phòng. Vịnh Hy đơ người nhận ra, người mà thường gọi ông chủ Châu, nhà đầu tư cho dự án thiết kế của công ty cô lần này chính là người cô gặp ở nhà hàng hôm qua cùng với Ái Liên.
Nghĩ tới hình ảnh hôm qua, cảm nghĩ của Vịnh Hy về ông chủ Châu thật không tốt chút nào, nhưng dù sao cô vẫn cố gắng không nghĩ đến nụ cười của ông ta hôm qua lạc vào công việc của mình hôm nay.
Sau màn chào hỏi bắt tay, cũng chưa có bàn công việc vội, còn cụng ly rồi chờ thức ăn lên, hỏi thăm nhau nói chuyện phiếm toàn mấy câu khen ngợi nhau sáo rỗng. Vịnh Hy cảm thấy sốt ruột, nhưng cái kiểu này cũng không xa lạ trong công việc, không tự dưng đâu mà họ lại chấp nhận hợp đồng hay bản thiết kế do đối phương một cách nhẹ nhàng cả.
“-Tôi có việc ra ngoài một lát, sau đó quay lại ngay, em ở đây tiếp đãi ông chủ Châu tử tế nhé”
Lý Thuỳ nói có việc nên để lại Vịnh Hy tiếp ông chủ Châu. Cô ngơ ngác nhìn trưởng phòng của mình ra khỏi phòng, nói 1 câu níu lại nhưng Lý Thuỳ quay lại cười
“-Vịnh Hy, tôi ra ngoài một lát, có nhất thiết phải nói thẳng là đi vệ sinh hay không?”
Vịnh Hy hết nói nổi, chỉ còn lại một mình cô với ông Châu, thực sự cảm giác rất khó khăn nặng nề
“-Ông chủ Châu, chúng ta bàn về dự án lần này, đây là bản thiết kế của công ty chúng tôi mà ông muốn xem.. ông có…”
“-Kiều tiểu thư, từ hẵng bàn công việc, chúng ta uống một chén đã nhỉ, tôi mời cô được không?”
Ông Châu cứ dơ chén rượu trước mặt Vịnh Hy, cô không uống thì không được. Nãy đã uống 3 chén rồi, giờ Lý Chuỳ đi, một mình cô không thể mất lịch sự. Nếu lần này bể đổ, công ty của Mộc Kỳ sẽ như thế nào? Tương lai của cô và anh ra sao? Dự án lần này là rất lớn.
“-Vâng, vậy mời ông…hết chén này chúng ta bàn về bản thiết kế chứ ạ?…”
“-Kiều tiểu thư tửu lượng cũng khá nhỉ..uống thêm một ly để tôi xem thành ý của cô Kiều đến đâu…”
Vịnh Hy bắt đầu cảm thấy bực với thái độ của ông Châu, sẵn trong lòng không có thiện cảm với ông ta từ tối qua cho nên cô có chút nóng nảy
“-Xin lỗi.. tôi không uống thêm được nữa.. nếu ông chủ Châu cứ như vậy, tôi cũng xin phép hôm khác chúng ta gặp nhau…”
Ông Châu mặt đỏ ngà ngà, thấy Vịnh Hy lại lớn mặt nói như vậy với ông ta, ông ta tỏ ra bực mình
“-Xem ra, Kiều tiểu thư thật không muốn lấy được hợp đồng lần hai này cho công ty mình nữa nhỉ?”
“-Tôi.. vậy ông muốn như thế nào?”
“-Làm ta vui vẻ, ta còn xem xét”
Vừa nói ông ta vừa ôm lấy eo Vịnh Hy, miệng lại chu chu lên đôi môi mọng ướt phả đầy hơi rượu áp cái mặt đỏ gay sát vai cô.
Vịnh Hy vùng vẫy, cô lúc này không còn muốn bình tĩnh với ông ta, ý đồ của lão quá rõ ràng.
Vừa hất được tay ông ta ra, Vịnh Hy lao tới cánh cửa để định thoát ra ngoài. Bây giờ cô chẳng còn nghĩ đến hợp đồng gì nữa mà nghĩ cách thoát ra.
Nhưng, chết tiệt, cửa phòng đã khoá.
Tác giả: Facebook Chị Dậu.
Đọc tiếp => Nợ Duyên Âm – Ma tấn công bệnh viện (Chap 10)
Tham khảo thêm hàng loạt truyện ma có thật hay tại => Truyện ma
Poliva là đơn vị chuyên sản xuất, kinh doanh: các mẫu xích đu sắt đẹp, ghế nằm bãi biển giá rẻ, giá ô dù lệch tâm, đồ dùng 1 lần cho khách sạn,…và các loại thiết bị nhà hàng, khách sạn số 1 tại Việt Nam với hơn 10 năm kinh nghiệm, vì thế nếu các bạn có nhu cầu xin vui lòng liên hệ với chúng tôi theo hotline 096.849.8888 để được tư vấn tận tình nhất.