Nợ Duyên Âm – Đứa bé búp bê ly kỳ (Chap 26)

65,049 | Thứ hai, 18/11/2024, 07:00 (GMT+7)
Hàn Phong đã thì thầm vào tai Vịnh Hy sau này anh có thể bù đắp cho em được không? Vô tình Di Thành ở ngoài cửa đã nghe thấy, hắn quay đi lặng lẽ, lòng hắn khó chịu, hậm hực. Vịnh Hy không hề biết sự có mặt của Di Thành.

Đọc toàn bộ nội dung truyện tại đây => Nợ Duyên Âm

Chap 26: Đứa bé búp bê ly kỳ

Nhìn thấy cô bên cạnh người khác, lòng hắn khó chịu, hơi thở cũng như bị ai chặn lại ở cổ họng vậy. Thế nhưng hắn không tiến vào, căn bản hắn không muốn tạo cho bản thân và cả cô thêm áp lực, hắn còn có nhiệm vụ phải làm, cứ để thứ tình cảm nào đó nún sâu thêm sẽ đều không tốt cho cả hai. Hắn đang mang trong mình nhiệm vụ của cả một giang sơn. Tay cầm miếng kỉ ngọc cũng như muốn bóp nát vì khó chịu.

Sở dĩ hắn quay lại phòng bệnh nhanh như vậy là vì khi nãy vừa ra khỏi cửa không nói đến cái cô gái tiểu thư đó cứ chạy theo gọi hắn, nói chuyện gì lảm nhảm sau lưng khiến hắn bực bội muốn nhìn cô. Nhưng quan trọng hơn là hắn thấy có mấy hồn ma vất vưởng ở phía hành lang bên kia, mùi âm khí cũng nặng nữa. Nhưng vì hắn có việc gấp phải đi cho nên không tự dưng động vào. Xử lý xong việc hắn gấp rút trở lại, định tặng cô món quà.. ai ngờ.. thôi như vậy cũng tốt. Tốt cho cả hai…

Nợ Duyên Âm - Đứa bé búp bê ly kỳ

Nợ Duyên Âm – Đứa bé búp bê ly kỳ

Đọc các chap trước:

Vịnh Hy không biết sự có mặt của Di Thành, nhưng động tác ám muội của Hàn Phong khiến cô giật mình, ngồi xích ra mép giường bệnh, bàn tay đang bị Hàn Phong nắm cũng vội vã thu về

“-Hàn Phong, có lẽ hiện tại lo việc sự nghiệp của anh trước đi, trái tim tôi có người khác rồi..”

Cô nói vậy vẫn biết anh ta đau lòng nhưng thực tế cô cũng không muốn dây dưa với Hàn Phong và Châu Kiệt. Còn đối với Di Thành, cô thật không hiểu rõ mình coi hắn ta là gì. Nhưng mà dù cô có yêu hay không thì cô cũng không muốn Hàn Phong và Châu Kiệt ôm hy vọng. Bởi vì với Mộc Kỳ cô đã đủ mệt mỏi rồi.

“-Là tên quỷ đó sao?”

Hàn Phong không tỏ ra giận dỗi, anh cũng cảm thấy mình vừa xong có chút thất thố, nên đứng dậy, quay mặt đi nơi khác nhưng vẫn muốn xác định người trong lòng cô.

Vịnh Hy im lặng không trả lời. Cô thật chất còn không hiểu lòng mình như thế nào thì sao mà có thể nói với Hàn phong. Anh thấy cô im lặng cũng chỉ cười trừ

“-Không sao, anh đợi được…”

Không khí trở nên trầm lặng hơn. Hàn Phong ngồi với cô một lát rồi cũng tắt đèn để cô nghỉ ngơi. Anh từ bây giờ bắt đầu bận rộn vì số giấy tờ rồi cổ phiếu bên công ty Đường thị đã dần chuyển nhượng sang cho Hàn Phong. Anh phải củng cố và set up lại mọi thứ.

Châu Kiệt cùng Vu Tình ra ngoài từ đó cũng không quay lại. Vịnh Hy chơi điện thoại một lúc rồi ngủ.

Ngày hôm sau Châu Kiệt lại vào thăm cô, còn có cả Tô Lan nữa. Cô ấy hôm trước cũng tới nay tan làm lại ghé hỏi thăm. Lần này bị thương Vịnh Hy cũng không muốn nói nhiều sợ cô ấy lo lắng, ngay cả chuyện của Minh Lệ cũng không nhắc tới nửa lời. Mà vết thương của cô cũng không quá nghiêm trọng nữa nhưng mà Tô Lan lại tỏ ra quan tâm nhiều. Sau giờ tan làm cô ấy lại ghé tới, nói qua nói lại một chút rồi lại thấy cô ấy bắt chuyện với Châu Kiệt.

Nợ duyên âm - Đứa bé búp bê ly kỳ

Nợ duyên âm – Đứa bé búp bê ly kỳ

Thấy Châu Kiệt cứ làm ngơ, Vịnh Hy lại cười cười trêu anh ta. Lúc Tô Lan về, Vịnh Hy kêu Châu Kiệt đưa cô ấy nhưng anh ấy cứ viện lý do ở lại chăm sóc cô để trốn tránh.

Hóa ra Tô Lan rất thích Châu Kiệt, cô ấy tìm mọi cách gần gũi liên lạc từ khi biết anh qua việc giúp em gái cô trừ ma nhưng mà Châu Kiệt vẫn làm ngơ. Tuy Châu Kiệt là tuyp người hay nói cười nhiệt tình nhưng không phải đối tượng nào anh ta cũng nhiệt tình thể hiện. Hôm nay Vịnh Hy bắt ép anh, nói là Tô Lan là bạn cô. Châu Kiệt mới miễn cưỡng đưa cô ấy về.

Bọn họ đi rồi, Vịnh Hy nằm lặng lẽ chờ Di Thành tới nhưng mãi không thấy, cô xoay qua xoay lại trên chiếc giường bệnh. Đêm qua hắn không quay lại, cả ngày nay cũng không đến, và bây giờ cũng không thấy bóng dáng đâu. Cô buồn bực, lúc này tự dưng lại mong chờ, lại bực tức với hắn. Từ khi ở bệnh viện đêm nào hắn cũng ở cạnh cô. vậy mà nay đã sang đêm thứ hai rồi không trở lại.

Hiện tại đang bước vào nửa cuối của tháng lại sắp chuyển mùa đông, trăng không xuất hiện. đêm nay là đêm cuối cùng cô ở lại bệnh viện. Bác sĩ nói ngày mai cô có thể xuất viện vì sức khỏe đã tốt hơn, về nhà chỉ cần uống thêm các viên bổ máu ăn uống đầy đủ là được.

Vịnh Hy trở dậy, cô nghĩ tới việc suốt một tuần nay cứ giam mình trong phòng hơn nữa để xua đi cảm giác khó chịu vì cứ mong chờ hắn như thế này Vịnh Hy tính xuống tầng 1 dạo một lát.

Vẫn mang trên mình chiếc áo bệnh nhân, đôi dép lê khoác thêm cái áo mỏng bước ra ngoài

Cả tuần nằm lỳ trong phòng, giờ ra hành lang thôi cũng đủ làm Vịnh Hy thấy thật thoải mái. Đêm tĩnh lặng. Cô bước vào thang máy định xuống tầng một đi dạo vì ở đó là sân cỏ, có cây cối.

Vừa bấm mũi tên đi xuống, thang máy buổi đêm cũng chẳng có ai đi lại nó nhanh chóng “ting” một cái rồi mở ra. Vịnh Hy chậm dãi bước vào, không có người, không phải chen lấn, cảm giác thật thoải mái.

Vừa vào bên trong, cửa thang máy đóng lại, cô đưa tay ấn số 1 để xuống tầng. Thang máy được thiết kế hai mặt là gương, một mặt thì để ghi bản đồ số phòng từng tầng. Hai tay đút vào hai túi áo khoác ngoài, Vịnh Hy trong dáng vẻ thư thái, đưa mắt nhìn mình trong gương, tiện thể soi luôn coi sau một tuần trong viện có gì khác hay không. Bỗng Vịnh Hy giật thót mình “he he” có tiếng cười phát ra, đèn thang máy bỗng nhấp nháy.

tiếng cười vừa ngây thơ lại vừa rung rợn vang lên ngay phía sau lưng cô. Từ trong gương xuất hiện một gương mặt quái dị. Nó là một con búp bê mặt mũi kinh khủng, hai mắt quầng thâm, cả khuôn mặt khô cằn dạn nứt như thể bề mặt đất 7 năm không có mưa, đôi môi cũng hằn lên những vết dạn nâu đỏ chằng chịt như những tia máu, mắt nó mở trừng trừng bay lơ lửng ngay phía sau lưng cô.

“á.. á…”

Vịnh Hy thấy hình ảnh phản chiếu trong gương khiến cô khiếp sợ.

Bỗng khuôn mặt một đứa bé xuất hiện cạnh con búp bê đang bay lơ lửng nó hau háu nhìn cô, nhe răng ra cười he he.

Vịnh Hy đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ có một mình mình trong thang máy, lúc này mới ngớ ra trong đầu, căn bản cô không nên ra ngoài bệnh viện một mình vào buổi tối.

Cô vội vã lùi người lại, sát với bảng số, đưa tay ra ấn nút mở thang máy khẩn cấp nhưng không hiểu sao cứ ấn ấn không được, một bàn tay vô hình như làn khói đưa ra như thể ấn giúp cô, nó bấm vào một số trong thang máy, đèn vàng được hiện sáng, Vịnh Hy nhìn thấy rõ đó là số 13

“-Không… mày muốn gì…?” Cô hét lên, khi tay mình càng bấm lại càng không có kết quả, chỉ có duy nhất con số 13 là đen vàng nhấp nháy. Cô bắt đầu luống cuống, các ngón tay ấn loạn xị.

Nợ duyên âm - Đứa bé búp bê ly kỳ

Nợ duyên âm – Đứa bé búp bê ly kỳ

Vịnh Hy từng gặp quỷ nhiều lần, cô biết đôi mắt của mình hiện tại bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy ma quỷ mà người khác không thấy, nhưng mà lần này là con búp bê quái dị mà còn chỉ có mỗi khuôn mặt

“-Chị có thể nhìn thấy em đúng không?”

Tiếng nói nó trong treo lạnh lùng như từ cõi âm vọng lại

Vịnh Hy bắt đầu thở gấp, tiếng nói được phát ra nhưng Vịnh Hy lại không nhìn thấy mặt nó đâu. Cái cô sợ chính là con búp bê đang bay lơ lửng, hai mắt quầng thâm đó cứ nhìn cô chằm chằm còn nhe hàm răng ra nữa, Vịnh Hy nhìn xung quanh để nghe rõ giọng nói.

“-Mày… muốn gì?”

Nghe giọng nói run run của Cô, Con búp bê bay qua bay lại, mặt nó lúc này đối diện với Vịnh Hy, đôi mắt gớm ghiếc nhìn cô. Vịnh Hy nuốt khan một ngụm khí lạnh hai tay trở lên lạnh toát bám sát vào thành thang máy. Bỗng

“Bịch”

Cái đầu con Búp bê rơi xuống lăn lông lốc ngay dưới chân cô.

“Á”

Cả cơ thể Vịnh Hy lạnh toát

“-Chị có thể đưa em đi gặp mẹ được không?”

Từ nỗi sợ hãi bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng nói lạnh lẽo ngây thơ của trẻ con. Vịnh Hy thở hắt ra một hơi thật dài, lấy hết can đảm

“-Gặp mẹ?”

“-Đúng thế, lúc em còn trong bụng mẹ, họ đã mổ bụng mẹ ra …”

Thì ra là một con quỷ còn chưa thành người.

Vịnh Hy ngồi xuống đưa tay ra, cô định nâng đầu con búp bê này nhưng nhìn nó cô lại rụt tay về, mặc dù tiếng nói của nó thảm thương nhưng nó đem theo cái mặt thật đáng sợ

“-Nếu chị đã nhìn thấy em, thì coi như duyên phận, hãy cho em đi tìm mẹ được không, em bị nhốt trong thang máy này hôm nay tròn 49 ngày rồi”

Giọng nó trở nên non nớt như một đứa bé, đôi mắt không còn trừng trừng nhìn cô nữa mà lại chớp chớp. Vịnh Hy đưa tay ra đỡ nó lên

Cầm cái đầu con búp bê trên tay cô mới để ý kĩ, bên trong là một đứa bé còn đỏ hỏn, có cả dây rốn một đoạn nữa, đôi mắt nó u buồn

“-Vì sao lại ở trong đây?”

“-Họ mổ bụng mẹ, nhét em vào trong một cái ống, bỏ vào một cái túi nilon màu đen, Nhưng cái bà vệ sinh, lại đánh rơi em, em bơ vơ đi tìm mẹ, nhưng không thấy. Em lạnh lắm, ngồi co do ở góc này. Lúc em tưởng mình chết rồi, có cô bé cùng ba vào bệnh viện, có con búp bê bị đứt đầu vứt ở đây em đã lấy và chui vào đấy. rồi nằm vậy ở cái thang máy này 49 ngày nay”

“-Vậy mẹ em ở đâu?”

“-Ở tầng 13”

“Được|”

“Cảm ơn chị”

Vịnh Hy bị nó làm cho mủi lòng, cô muốn rơi nước mắt khi nghe kể về câu chuyện đứa bé chưa được trào đời mà phải rời xa mẹ rồi mắc kẹt ở khe thang máy.
Cô gật đầu nhận lời giúp nó tìm mẹ.
Cái đầu con búp bê nằm co do trong tay Vịnh Hy, nó tỏ ra vui mừng. Thang máy dừng lại ở tầng 12

“ting”

Cửa thang máy mở ra.

“Chị đi thẳng đi”

Tiếng nói đứa bé phát ra từ cái đầu búp bê văng vẳng lạnh lẽo bên tai Vịnh Hy, cô nghe theo nó đi thẳng lên bằng thang bộ. Cô cứ đi như có người đẩy cô vậy.

Ôi, làm gì có tầng 13, đây là đường lên sân thượng.

Gió lạnh của mùa đông thổi vù vù, lúc này Vịnh Hy mới phát hiện mình đang ở trên sân thượng cao nhất của Bệnh Viện. Vịnh Hy vẫn như u mê, hỏi thằng bé búp bê

“-Mẹ em đâu?”

                                                                                   Tác giả truyện Nợ duyên âm: Facebook Chị Dậu.

Đọc tiếp => Nợ Duyên Âm – Ma nữ cõi âm (Chap 27)

Tham khảo thêm hàng loạt truyện ma có thật hay tại => Truyện ma

Quý khách có nhu cầu mua đồ dùng khách sạn, nhà hàng cao cấp giá rẻ như: xích đu gỗ đẹpmẫu ghế bể bơiô dù ngoài trời thanh lýđồ amenities cho khách sạn,…vui lòng liên hệ ngay với Poliva theo Hotline 096.849.8888. Khi mua bất kì sản phẩm nào tại công ty chúng tôi đều được bảo hành lên đến 12 tháng và hỗ trợ giao hàng nhanh trên toàn quốc, vì vậy bàn hoàn toàn có thể yên tâm khi chọn mua thiết bị khách sạn tại Poliva.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999