Nợ Duyên Âm – Ma nữ cõi âm (Chap 27)

77,038 | Thứ ba, 14/05/2024, 07:00 (GMT+7)
Vịnh Hy phát hiện ra mình đang ở trên tầng sân thượng cao nhất của bệnh viện. Gió thổi vù vù, mỗi tội chưa có tuyết rơi thôi. Giọng đứa bé trong con búp bê đó lại vang lên. Vịnh Hy thực sự bị nó làm cho siêu lòng.
Đọc toàn bộ nội dung truyện tại đây => Nợ Duyên Âm

Chap 27: Ma nữ cõi âm

“Chị đi tiếp sẽ tới”

Giọng nói ấy cứ trong trẻo bên tai Vịnh Hy. Cô cứ bước chân đi theo tiếng chỉ dẫn.

Trên này gió lạnh thổi chỉ thiếu điều chưa có tuyết rơi mà thôi. Vịnh Hy cứ bước từng bước nhẹ nhàng trên tầng cao nhất của bệnh viện.
Cho tới một góc nhỏ lạnh lẽo âm u, có một mái vòm tối thui, có lẽ họ xây ở đây để chứa những thứ đồ hoặc là để che chắn hệ thống nước, nơi đây là tầng cao nhưng lại ẩm thấp và có vài món đồ họ để phòng bị cho toà nhà

“Tới rồi”

Giọng đứa bé trong con búp bê kinh dị đó lại vang lên. Vịnh Hy dừng lại.

“-Chị nhìn thấy mẹ em chưa?”

Nó lại hỏi, giọng nó lanh lảnh nhưng vướng đầy uỷ khuất đúng như đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi. Vịnh Hy vẫn đỡ nó trên tay, mắt nhìn xung quanh

“-Hu hu.. chị có thể nhìn thấy em, mà không thấy mẹ em sao?”

Nó lại như muốn khóc. Vịnh Hy thực sự bị nó làm cho siêu lòng. Cô không có em, cũng chưa có con nhưng mà một đứa bé không có tội tình gì để mẹ nó phải vứt bỏ từ khi còn chưa trào đời. Dẫu vậy mà nó không những không giận mẹ còn nhờ cô đi tìm giúp. Nhưng trên sân thượng bốn bề gió thồi vù vù, lúc này Vịnh Hy mới sực tỉnh, nếu mẹ nó còn sống thì sao mà đêm hôm đi lên đây làm gì?

Vịnh Hy giật mình

“-Em bé, mẹ em sao lại đi lên đây được”

Nó im lặng không trả lời. Vịnh Hy hơi bực bội, cô định quay đầu chạy lại muốn bỏ mặc nó vì nghĩ ra mình bị nó lừa. Thì nó bỗng cười he he

“-Mẹ em đây rồi này”

Bất ngờ nó trừng mắt, thoát khỏi tay của Vịnh Hy bay lên lơ lửng đối diện với cô. Vịnh Hy bị nó làm nhanh quá giật mình ngã lùi phía sau. Bỗng một điệu cười khác “ha ha ha ha” vang lên giữa đêm tối hưu quạnh giữa tầng cao bệnh viện.

“-Làm tốt lắm con..”

Nó nhìn xung quanh, chỉ thấy một mình Vịnh Hy tới nên khen đầu búp bê mặc dù Tiếng nói có phần yếu ớt nhưng nghe vẫn rất lạnh lẽo. Vịnh Hy quay mặt lại, đập vào mắt cô là một bóng trắng lơ lửng nhìn không rõ hình hài, chỉ thấy khuôn mặt cô ta trắng bệch, đôi mắt chứa hai hàng huyết lệ, mái tóc xoà xuống rối bù đang lơ lửng phía trong mái vòm tối thui

Đầu búp bê bay tới tiến sát chỗ con ma nữ áo trắng

“hihi hihi, mẹ hứa rồi đấy nha..”

Nợ Duyên Âm - Ma nữ cõi âm

Nợ Duyên Âm – Ma nữ cõi âm

Đọc các chap trước:

Nhưng mà con ma nữ giường như không để ý tới lời của búp bê nói. Nó đưa một tay lên, cánh tay gầy guộc trắng bệt bên trong chiếc áo bệnh nhân màu trắng thò ra tiến về phía Vịnh Hy. Lúc này cô mới nhìn rõ, chiếc bóng đó rất mờ ảo hơn nữa ở bụng cô ta còn có một vệt máu rất to lộ hẳn ra phía ngoài áo trắng. Vịnh Hy đưa tay lên che miệng “Vậy đúng là mẹ đứa bé đã bị mổ bụng mà chết”

Có một chút xót xa nhưng căn bản, cô không thể thông cảm cho họ vào lúc này được

“Chị đã đưa em lên gặp mẹ, giờ chị đi nha” Cô nói với đầu búp bê rồi định đứng dậy.

“-Ha ha ha, đã lên đây rồi, làm sao dễ đi thế được?” Giọng con ma nữ vang lên.

“-Tránh ra ra.. cô cần gì nữa? Tôi đã đưa con cô lên gặp cô rồi” Vịnh Hy lên tiếng,

“-Ha ha.. tao muốn dùng thân xác mày, muốn máu của mày ..vì mày mà tao mất đi chỗ ở, vì mày mà hồn tao vất vưởng thế này”

Mặt Vịnh Hy tái đi khi nghe nó nói. Đối mặt với một con ma yếu ớt như thế này, giả mà cô có lá bùa trước đây Ý Lan cho chắc chắn nó sẽ tan biến. Nhưng hiện tại trên người cô chẳng còn vật gì phòng thân.

“-Không, đừng hòng…”

Giọng nó của ma nữ cứ đứt đoạn, nhưng mặt cô ta rất biểu cảm khiến Vịnh Hy rợn người. Cô cố gắng đứng dậy, bước quay đầu lại nhưng không ngờ con búp bê đó lại bay lại trước mặt cô như thể chắn ngang, nó bây giờ trông thật dữ tợn.
Hai mắt quầng thâm rạn nứt đó bỗng chảy ra hai hàng máu đen xì. Cái cảnh chỉ có một cái đầu không chân tay, môi miệng mặt mũi rạn nứt trông thật đáng sợ. Vịnh Hy đưa tay ra để xua nó nhưng không được, đôi mắt nó chằm chằm, khiến cô lại lùi mấy bước, cuối cùng lần nữa ngã phịch ở nơi hồn ma nữ đang nằm phía sau.

“-Không.. đừng…”

“-Mau mau kéo thêm một chút nữa”

Ma nữ giục con búp bê gớm giếc. Đến khi Vịnh Hy chỉ còn cách ma nữ một gang tay, bỗng nhiên cả thân thể đang yếu ớt của nó tạo thành một làn âm khí đen tiến vào thân thể Vịnh Hy.

Bỗng dưng Vịnh Hy biến thành một con người hoàn toàn khác, mắt trở nên thật dữ tợn. Con ma đầu búp bê thấy mẹ đã tiến vào cơ thể Vịnh Hy rồi nó vui vẻ chờ mong

“-Mẹ.. mẹ thực hiện lời hứa đi, cho con máu…”

“-Ha ha ha ta cần phải ở trong cơ thể này 3 ngày, 3 ngày nữa ta khoẻ mạnh trở lại, nó sẽ là của ngươi”

“-Nhưng chẳng phải mẹ đã hứa rồi sao? Mà 3 ngày sau liệu chị ta còn sống?”

“-Ha ha ha, ta hứa cái gì? Ta không phải mẹ ngươi, ngươi có biết không? Chút âm khí cuối cùng ta còn có được đã dành ra cho ngươi để ngươi đưa cô ta lên đây ha ha ha ha, nếu người một mực như thế có tin ta ném ngươi ra xa không?”

“Vịnh Hy” trở nên giận giữ quát lại con ma trong búp bê. Mặt nó hiện lên hai chữ “KHÔNG NGỜ” , nhưng nó vẫn như đầy uỷ khuất

“-Không đúng, mẹ là mẹ của con mà, mẹ bỏ con nhưng con không hề giận mẹ, gặp lại mẹ con mừng lắm, mẹ bị thương con không cam tâm đành lòng”

“-Cút đi, tao cần dưỡng thương”

Một tay vươn ra xua đuổi đầu con búp bê nhỏ. “Vinh Hy” bước từng bước khệnh khạng rồi ngồi xuống cái mái vòm

“-Cút mau, nếu không thì yên vị ở đấy, tao cần hấp thụ cả âm khí và dương khí từ cơ thể này”

“-Hu hu, nhưng hôm nay tròn 49 ngày con ở dương gian, nếu con không có máu con sẽ bị tiêu tán”

“-Tao nói mày ngậm miệng cơ mà, tao không phải mẹ mày”

Mắt “Vịnh Hy” nhắm lại như thể dưỡng thần tay đưa ra xua xua. Nhưng con búp bê nhỏ vốn dĩ nó chỉ là một bào thai bị mẹ vứt đi từ khi còn chưa trào đời, nó thèm được tình thương, nó vẫn không nghĩ rằng con ma nữ lại lừa dối nó. Nó lăn lông lốc lại níu vào áo “Vịnh Hy”

“-Mẹ.. không không.. mẹ là mẹ con…”

Con ma nữ trong người Vịnh Hy tỏ ra bực bội nó lúc này đang hấp thu âm khí từ cơ thể cô sẵn đà đá phăng một cái, đầu búp bê nhỏ bị hất văng ra một góc trong cái mái vòm tối thui.

Nợ duyên âm - Ma nữ cõi âm

Nợ duyên âm – Ma nữ cõi âm

Nó bị thương rồi, lực mà con ma nữ đánh nó khá mạnh, nó chỉ là cơ thể ma chưa hoàn chỉnh, hơn nữa hôm nay là ngày cuối cùng nó được ở lại dương gian. Nó không còn sức để chiến đấu nữa, bị một cái phẩy tay thôi mà nó co do thoi thóp hai mắt lúc này mới nhìn ma nữ hằm hằm, nhưng căn bản chút âm khí nó có được để bay lượn và hù doạ Vịnh Hy là do con ma nữ đó cho, bây giờ nó chỉ có thể nằm đây chờ phi tán.

Di Thành cả ngày không tới phòng bệnh Vịnh Hy. Đêm nay hắn nằm lại ở quan tài. Tuy rằng nhờ Vịnh Hy hắn có thể đi lại ở dương gian giống như một người thường nên việc nằm trong quan tài hắn thật sự không còn thích nữa. Nhưng mà hắn muốn Vịnh Hy và hắn đừng nún sâu vào thứ tình cảm để sau này hai người phải khổ. Nhưng nằm không yên, trong đầu nghĩ cô thực sự không coi sự xuất hiện của hắn?, hay là cô thật sự căm ghét hắn đến mức hắn không tới cũng không sao, rồi lại nghĩ cô có chạy lung tung hay không?

Vớ vẩn! hắn thở dài.

Cuối cùng Hắn nghĩ ra cách, thôi tới nhìn cô một lát, không vào cũng được.

Nhanh như một cơn gió. Hắn đã tự tạo cho mình một cái cớ để đến bệnh viện. Vừa tới hành lang bệnh viện, hắn đã có cảm giác khó chịu, sao tới nơi rồi không thấy lực âm giữa hắn và cô. Bước chân vì thế mà cũng nhanh hơn.

Đồng hồ đã chỉ hơn 11h khuya. Hắn đến phòng bệnh nhìn qua cửa kính, thấy phòng vẫn sáng đèn, nhìn lên giường bệnh trống trơn. Hai lông mày nhíu lại, có lẽ cô tỉnh đi vệ sinh, nhưng đứng gần như thế này, hắn phải cảm nhận rõ cô đang ở gần hắn mới đúng chứ. Bỗng nhiên hắn cảm thấy sốt ruột.

Quên béng cả việc chỉ đứng ở bên ngoài. Hắn đẩy cửa để lao vào, cửa phòng không khoá. Bỗng

“-What the fuck” (Anh còn biết cả Ing líc đầy đừng đùa hahahha)

Hắn chửi thề, bởi vì cả người hắn bị đánh bật ra xa may mà hắn thuộc hạng lệ quỷ nên vẫn còn nguyên vẹn, cửa phòng rực sáng như bức tường lửa. Cả cơ thể ngã ra phía sau, lúc này hắn mới nhớ ra cái tên Đạo sĩ thối đã bày trận khiến ma quỷ không thể vào được phòng bệnh của Vịnh Hy, chỉ có người mới tự do ra vào, còn ma quỷ thì không. Hắn vì nóng vội nên không làm đồ pháp phá trận mà Châu Kiệt đã chỉ hắn, hậu quả bị bức tường đó đánh bật khiến hắn đau đớn.

Đứng dậy và đi lại lần nữa, lúc này dù nóng lòng nhưng hắn cần phải thực hiện phá trận đồ mỗi lần ra vào phòng của cô, đó là đưa bàn tay lên dùng lực vận khí nhả ra chút khí âm rồi bước 7 bước theo hàng ngang ngay cửa sau đó mới đưa tay ra nắm vào tay quay cửa mới có thể mở .

Vừa vào hắn xem xét mọi gõ gách trong phòng. Mặc dù hắn linh cảm cô không ở đây, nhưng vẫn muốn xem xét cho kĩ một lần, từ phòng vệ sinh, gầm giường đều không thấy cô đâu. Hắn gọi mấy tiếng căn phòng dịch vụ của bệnh viện vẫn không có ai trả lời. Đồ đạc của cô còn nguyên.

Nhanh như chớp hắn lao ra, không trừ khả năng tên Đạo sĩ dẫn cô ra ngoài, nhưng không đúng, chẳng lẽ hắn đưa cô đi muộn vậy. Vừa tới cửa phòng trực, lại thấy cô y tá đang ngủ gật, giọng hắn mang đầy giận dữ

“Bệnh nhân Kiều Vịnh Hy ở phòng 432 đi đâu rồi?”

Cô ta mở mắt ra, còn đang ngơ ngác đã chỉ còn bóng lưng cao lớn mặc áo sơ mi đen mà không còn thấy mặt. Cô ta nói còn ngái ngủ

“-Ở trong phòng, không thì đi dạo thôi”

Một câu trả lời vô cùng “có trách nhiệm”

Hắn lao như tên xuống tất cả các tầng, tầng một cũng không có. Lòng hắn như có lửa đốt. Nhớ là điện thoại của cô vẫn ở trong phòng. Hắn chạy lên tìm số của Châu Kiệt gọi nhưng đầu dây bên kia giọng đầy ngái ngủ. Hắn không thèm trả lời lại ném bịch cái điện thoại trở lại rồi lao ngược lên các tầng bên trên.

Nợ duyên âm - Ma nữ cõi âm

Nợ duyên âm – Ma nữ cõi âm

Tầng Vịnh Hy đang nằm là tầng 4, càng đi lên hắn càng cảm nhận được rõ hơn âm khí của riêng hắn đang trong người cô, nhưng sao nó lại tạp thế vậy, hình như có một luồng âm khí nào đó đang xen vào âm khí tinh khiết giữa hai người.

“-Vịnh Hy…”

Vừa lên đến tầng thượng, hắn dáo dác gọi cô.
Hắn đã nhìn thấy cô trong mái vòm tối

“-Vịnh Hy…”

Con ma nghe rõ tiếng Di Thành gọi nhưng nó nằm im không dám tạo tiếng động. Con búp bê vừa nhìn thấy bóng dáng quỷ Di Thành, nó sợ quá đang nằm thoi thóp bỗng rên gừ gừ

“-Vịnh Hy”

Di Thành lao tới, hắn nhìn thấy con búp bê nhưng không đếm xỉa tới, nhằm Vịnh Hy mà lao tới. Không ngờ “Vịnh Hy” bật dậy hai mắt trừng trừng nhìn hắn

“-Ngươi dám? Bị ta đánh còn chưa đủ?”

Di Thành nhìn ra con quỷ đang trong cơ thể Vịnh Hy, hắn gầm lên khuôn mặt cũng vì giận giữ mà biến thành một mặt quỷ, khuôn mặt chỉ trơ ra cái sọ đầu nâu không có da thịt, chỉ là hai cái lỗ mắt đen xì và bộ răng như đang cười hô hô. Chính hình ảnh này lần trước trong căn nhà của ý Lan đã khiến Vịnh Hy ngất tại chỗ, lần này thì cô không hề biểu cảm, chỉ thấy mặt thật hung tợn, mắt mở to chăm chăm nhìn lại hắn, miệng há ra cười.

“-Hah ha ha,không ngờ ngươi tìm nhanh vậy?”

Ngược lại với vẻ giận dữ của Di Thành, con ma nữ lại cười ha ha, nó biết Di Thành không dám ra tay với cái cơ thể mà nó đang trú ngụ, hơn nữa nãy giờ ở trong cơ thể này, nó đã khoẻ hơn rất nhiều. Lần trước ở giường bệnh nó bị Di Thành đánh đến nỗi tưởng hồn phi phách tán, không ngờ nó lại dạt vào một nơi ẩm ướt đầy âm khí là nơi để những đứa bé xấu xố bị mẹ bỏ đi khi còn là bào thai, nó đã lợi dụng một em bé để tìm Vịnh Hy mấy hôm đều không được. Hôm nay là ý trời, người tính không bằng trời tính, lúc nó sắp không chịu được thì đứa bé trong búp bê lại mê hoặc được Vịnh Hy lên cho nó.

(2 Chương này mình viết muốn gửi tới 1 lời nhắn nhủ với tất cả những bạn nữ, về vấn đề bỏ thai, Đấy nó lạnh lẽo khổ sở ko hề trách mẹ nhưng vẫn bị người ta lợi dụng. Chương sau cũng sẽ nói 1 đoạn nữa còn lại là sủng ngọt nhé. Định chương 27 này sủng ngọt nhưng mà lỡ viết muốn viết cho thật chi tiết nên chương mai sẽ Gato với FA nha)

Tác giả truyện Nợ duyên âm: Facebook Chị Dậu.

Đọc tiếp => Nợ Duyên Âm – Siêu độ thần thánh (Chap 28)

Tham khảo thêm hàng loạt truyện ma có thật hay tại => Truyện ma

Quý khách có nhu cầu mua đồ dùng khách sạn, nhà hàng cao cấp giá rẻ như: ghế xích đu giọt nước, giường hồ bơi giá, ô dù ngoài trờiđồ amenities,…vui lòng liên hệ ngay với Poliva theo Hotline 096.849.8888. Khi mua bất kì sản phẩm nào tại công ty chúng tôi đều được bảo hành lên đến 12 tháng và hỗ trợ giao hàng nhanh trên toàn quốc, vì vậy bàn hoàn toàn có thể yên tâm khi chọn mua thiết bị khách sạn tại Poliva.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999