Tôi là kỹ nữ – Bị bắt cóc (Chap 9)

142,413 | Thứ ba, 07/05/2024, 07:00 (GMT+7)

Người của Thắng đã bắt Thy Thy đi. Trong lúc cãi vã với Thắng, Thy Thy đã trót để lộ việc mình vẫn còn trinh tiết. Bởi vậy, Thắng muốn chơi “khăm” Long, muốn cướp “cái ngàn vàng” của cô để trả đũa Long.

=> Trọn bộ truyện Tôi là kỹ nữ

Chap 9: Bị bắt cóc

Hắn thở mạnh hơn bình thường, lấy tay vuốt ve đùi em rồi nói:

– Chiếc ga giường màu trắng sắp thay này, sẽ chào đón từng giọt máu trinh nguyên của em!

Người đàn ông đầu tiên cho em cảm giác đau đớn đó, lại không phải là anh Long sao, EM KHÓC TO TRONG ĐAU ĐỚN!

Trong lúc họ đưa em đi tắm rửa, em cố gắng chống cự, lúc đó chị kia người làm cho gia đình Thắng mới nói:

– Chị nói thật với em chứ Thắng mới là người đàn ép em, chị cũng chỉ là người làm theo lệnh của cậu ta thôi, chị ăn lương hàng tháng chứ không muốn điều tồi tệ như thế này với em.

– Thế thì chị giúp em thoát khỏi nhà tên này đi. (em khóc nói)

– Chị không thể làm vậy, còn con cái chồng con chị ở dưới quê nữa, Thắng sẽ triệt hết nhà chị thì sao em?

– Em cũng là gái HN vô SG kiếm sống thôi, em hứa sau khi chị giúp em trốn thoát em sẽ về HN ngay, chắc chắn tên Thắng kia sẽ không biết em là ai, và em không bao giờ đặt chân vô SG nữa, chị thấy em nói vậy được không.

Chị ta im lặng một lúc rồi lại lắc đầu:

– Không được em gái ơi, thật sự là không được luôn đó. Chị năn nỉ em đó tắm rửa cho đường hoàng, cậu Thắng cũng có xấu xí kinh tởm đâu chứ?

– Nhưng em không muốn, em…

– Cậu ta còn độc thân, chưa Vợ con, nhà giàu, tại sao em lại từ chối?

– Nhưng em đã yêu một người khác rồi chị.

– Có phải người em yêu tên Long không?

-…(em không trả lời)

– Chắc chắn là cậu Long à, sao quá trời cậu không yêu lại chọn cậu Long?

Chị ấy hỏi vậy nên làm em càng tò mò.

– Sao vậy hả chị, anh Long là người xấu lắm

Tôi là kỹ nữ – Bị bắt cóc (Chap 9)

Tôi là kỹ nữ – Bị bắt cóc (Chap 9)

Đọc các chap trước:

– Không, chẳng ai xấu, ai cũng có công việc kinh doanh giàu có nhất nhì, họ là hội con nhà giàu nức tiếng ở cái Sài Gòn này. Nhưng cậu Long và câu Thắng tranh giành nhau về kinh doanh lẫn tất cả mọi việc luôn. Cái gì cậu Thắng đạt được chắc chắn cậu Long sẽ phỏng tay trên, và ngược lại.

– Nhưng về tình yêu, thì có gì để tranh giành hả chị?

– Chưa chắc gì họ thật lòng yêu cô!

Chị ta hững hờ nói, rồi đẩy em vào bồn tắm đầy xà phòng pha sẵn, trong đó toàn cánh hoa hồng đỏ thắm. Chị ta đẩy em quay lại rồi matxa lưng cho em làm em bất ngờ…

– Đối với họ tôi chưa từng thấy yêu cô gái nào cả, tất cả chỉ là tình một đêm, họ chỉ qua đường cho thỏa cơn thích thú lạ lẫm vậy thôi, làm gì mà có vụ yêu?

– Chị biết nhiều thế ạ, vậy anh Long tốt không a?

– Cơ bản là tốt nhưng toàn người chẳng biết yêu đâu, cậu Long còn bị mẹ ép lấy vợ rất nhiều lần.

– Sao chị biết rõ về anh Long thế ạ? (tự nhiên nói chuyện với chị ấy em quên hết tất cả nguy hiểm đang sắp đến gần, quên mất vụ mình. sắp bị hiếp)

– Cô không biết gì à? Hai gia đình này vốn dĩ là bạn thân với nhau, cậu Long và cậu Thắng là bạn từ lúc bé cơ mà!

– Hóa ra là vậy…

Đang nói chuyện thì tiếng đập cửa phòng tắm rầm rầm:

– Nhanh lên con mụ kia, muốn anh Thắng nổi cơn điên à?

– Dạ, sắp xong rồi, em cho cô ấy thay đồ nữa là xong.

– Chị ơi, chị…(em nắm tay chị ấy)

– Cô cứ nhắm mắt buông tay đi, chỉ một tí thôi, nếu cô còn trinh tiết thì tôi thề chỉ đau như kiến cắn thôi, tôi thề đó. Chưa đầy 5 phút cơn đau tan biến mất rồi, biết đâu sau khi cuộc vui kết thúc cô lại được một mớ tiền để sống nơi đất khách quê người. – Em không muốn như thế đâu chị.

– Đừng tơ tưởng đến cậu Long, họ chỉ là hái hoa bên đường, ngửi hoa xong rồi vội giẫm nát không thương tiếc mà thôi! Tin tôi đi.

Những lời của chị ấy nói vậy là sao, Long là người xấu, anh Long không biết đến tình yêu. Long và Thắng một ruột với nhau à? Chẳng lẽ những lời nói, những cử chỉ, những cái nắm tay, nụ hôn em hôn anh Long trên má vẫn chỉ là trêu đùa à? Từ nhớ thương anh Long khi em bị rơi vào tay Thắng, bây giờ là cảm giác mông lung bao quanh. Đừng nói em chỉ là công cụ đấu đá nhau của họ, đừng nói những gì Long đến với em tất cả chỉ là lừa dối. Bây giờ em chẳng biết tin vào ai…

– Uống nước vào…

Vừa bước ra khỏi phòng tắm thì có tên nào đó to cao cầm ly nước đưa em.

– Tại sao tôi phải uống, tôi không khát nước.

– Không khát cũng phải uống, nhanh lên không còn nhiều thời gian đầu.

– Mặc kệ, tôi không uống, mấy người chuyên làm chuyện xấu xa sao không chết hết đi. (em hét lên vì tức quá)

Tên đó nhìn hai tên phía sau rồi gật đầu, ý bảo hai tên kia giữ em lại ép uống thuốc:

– Bỏ tôi ra, các người là đồ độc ác, xấu xa, chuyên ức hiếp người, chết mẹ hết đi.

– Uống cho hết nhanh đi, không Thắng lại vào, đến giờ rồi, ga giường đã trải ra hết chưa?

– Dạ xong hết rồi anh!

Chưa đầy 5 phút sau, mắt em bắt đầu lờ đờ, em không đứng vững được nữa, gục ngã trên chiếc giường màu trắng tinh khôi đã được thay sẵn theo lời của Thắng yêu cầu. Rốt cuộc họ đã cho em uống cái gì nữa vậy, tại sao cơn buồn ngủ lại kéo đến, tại sao lại như thế, tại sao họ cho em uống thuốc này nhưng sợ Thắng phát hiện. Em gục ngã trên giường, vài giây cuối cùng em nhớ đến Long:

– Em không cần biết anh là người tốt hay người xấu, cũng không biết em là hoa bên đường cho anh hái rồi giẫm nát. Em chỉ cần lúc này anh Long xuất hiện mà thôi…

Câu cuối em nghe được từ tên kia:

– Xong hết rồi, gọi điện thoại cho bà chủ đi!

Sau đó em ngất lịm đi vì thuốc đến, không biết thời gian đã trôi qua bao nhiêu lâu nữa. Đến lúc em nghe được giọng nói rất quen thuộc em cố mở mắt:

– Thy Thy đã ngủ bao nhiêu lâu rồi?

– Dạ, cũng 6 tiếng rồi anh.

– Mọi chuyện ổn rồi, dù sao chuyện cũng xảy ra rồi có lẽ cô ấy chưa muốn gặp tôi đâu. Đợi khi nào cô ấy tỉnh dậy thì gọi cho tôi. (giọng của Long)

– Dạ, anh cứ đi đi, mọi chuyện ở đây em sẽ giải quyết.

Em cảm nhận hình bóng mờ ảo của Long đứng đút tay vào hai túi quần nhìn em rất lâu rồi đành ngậm ngùi quay đi.

– Anh Long…anh Long đừng bỏ rơi Thy Thy… (em cố gắng gọi tên anh)

Đang đi Long nghe em nói dừng lại, nhưng anh thở dài một tiếng rồi bước đi rất nhanh. Em không ngờ khi nghe em cất giọng anh lại không quay lại, không ôm lấy em, không vuốt ve em như anh đã làm. Không một câu hỏi thăm em có ổn không, em đau lắm không…rốt cuộc là chuyện xảy ra như thế nào?

Người em đau nhức, trên người mặc bộ đồ ngủ vẫn còn nguyên vẹn. Em cố gắng ngồi dậy…

– Anh Long…

Tôi là kỹ nữ – Bị bắt cóc (Chap 9)

Tôi là kỹ nữ – Bị bắt cóc (Chap 9)

Chẳng lẽ mọi chuyện đã kết thúc rồi sao, chẳng lẽ Thắng đã cướp mất lần đầu tiên của em rồi sao. 6 tiếng trôi qua mọi việc đã xong xuôi rồi sao? Long không quay lại, Long nói tạm thời em chưa muốn gặp Long là bởi vì Thắng đã chiếm lấy em sao? Em đau quá mà. Khi em khóc nấc cúi xuống nhìn chân của mình thì thấy trên tấm ga giường đó vài giọt máu đỏ thẩm rơi li ti trên giường, em khép chân lại.

– Có phải tôi đã mất rồi không? (em nhìn tên kia hỏi)

– Mất hay không có biết làm sao tôi biết?

– Tại sao trên giường lại có vết máu chứ?

– Tôi không có trinh nên tôi chẳng biết.

– Vậy 6 tiếng trôi qua Thắng có ở bên tôi không?

– Sao lại không?

Vậy tên Thắng đã ở đâu, tại sao Long vào đây được, 6 tiếng trôi qua em ngủ mất xác đã xảy ra chuyện gì. Lúc đó em đau lắm mọi người ạ, toàn thân xác em li bì vì vẫn còn ngấm thuốc ngủ, đụng đến chỗ nào đau chỗ đó.

Vậy là em đã mất đi lần đầu tiên rồi, em mất thật rồi. Vậy mà em cứ nghĩ anh sẽ đến cứu em, trong mơ em cũng chắc chắn Long sẽ đến. Cho dù có chuyện gì xảy ra em cũng muốn em dành những điều tốt đẹp nhất cho anh. Chính vì em đã bị Thắng cướp mất lần đầu nên khi em tỉnh dậy gọi tên Long anh chỉ đứng lại mà không thể giáp mặt em. Có lẽ bây giờ anh không biết phải đối mặt với em như thế nào? Nếu em còn trinh tiết thì anh trân trọng, giờ lần đầu đã bị người khác lấy mất thì em còn giá trị gì nữa?

– Cho tôi gặp Thắng, tôi muốn gặp nó.

Khi em cố la hét đòi gặp Thắng thì lòng em quặn thắt vì đau đớn, đau cả tâm hồn lẫn thân xác! Bỗng có một người phụ nữa tầm 50 tuổi bước vào trong phòng…

– Cô tỉnh rồi à?

– Cô là ai?

– Cô nghĩ tôi là ai?

– Làm sao con biết cô là ai chứ?

Bỗng nhiên người đàn bà đó cười, gương mặt phúc hậu, phú quý, giàu sang toát lên. Em nghĩ đây là mẹ Thắng.

– Cô là mẹ Thắng à, con trai của cô là một tên ác nhân độc ác, cháu chỉ mới 18 tuổi vào SG để lập nghiệp, cháu không phải là kỹ nữ như bác nghĩ, cháu biết cháu làm ở hộp đêm cô sẽ không tin cháu. Nhưng cháu đã định nghỉ việc tìm một công việc tốt hơn, cháu vẫn còn là con gái đến khi con trai bác làm cái việc tồi tệ là cướp đi lần đầu tiên của cháu…con bác… (em khóc)

– Vậy trước khi đến đây cô vẫn còn trinh tiết à?

– Vâng…(em gật đầu mà nước mắt rơi)

– Không sao, đừng khóc! (cô ấy vén tóc lên rồi lau nước mắt cho em)

– Tôi không phải là mẹ Thắng!

Em bất ngờ ngước mặt lên nhìn bà, không phải là mẹ Thắng chẳng lẽ là giúp việc, giúp việc làm sao quý phái vậy?

– Bác là giúp việc ạ?

– Tôi là mẹ của Long.

– Dạ, bác nói sao chứ? (em lật đật rút tay lại)

– Nghe tôi nói này, chuyện gì xảy ra đã xảy ra rồi, thằng Thắng và thằng Long chỉ vì hiếu kì tranh chấp, giành giật nhau trên công việc kinh doanh cả gái gú mà vô tình đã làm tổn thương con. Cô biết con là người con gái tốt, không phải hư hỏng.

– Là sao con không hiểu, rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra ạ?

– Cô xem Thắng cũng như con ruột, vì hai đứa hay tranh chấp với nhau nên vô tình đưa con vào chuyện này, bác đã nhờ can thiệp kịp thời để cứu con. Bây giờ về nhà con trai bác nhé, được không?

– Vậy…con việc kia, anh Thắng đã làm gì con chưa ạ?

– Con là người biết rõ nhất mà.

Em nén lại nỗi đau, nhìn từng giọt máu trên tấm ga trắng em đã hiểu tất cả. Chỗ đó sao thấy đau đau, có lẽ em đã mất cái ngàn vàng rồi.

Sau đó em theo mẹ Long về nhà Long, em vẫn còn ngủ li bì vì chưa hết thuốc.

– Con đã vô tình kéo người ta vào chuyện này thì con phải có trách nhiệm với cô bé đi.

– Tại sao mẹ lại xen vào chuyện này chứ?

– Con là con của mẹ, tại sao không cho mẹ xen vào.

– Con không thể có trách nhiệm với Thy Thy được.

– Tại sao con lại nói vậy?

Em đã nghe Long nói câu đó, có lẽ vì em đã mất trinh rồi.

– Hay vì con nghĩ thằng Thắng nó đã cướp mất lần đầu của con bé, nên con không có trách nhiệm. Thế mẹ hỏi con, cái hôm con đưa con bé về nhà những gì chị giúp việc và Hòa thấy là sao?

– Con không suy nghĩ đến chuyện trinh tiết, cái hôm đó là vì con say.

– Say? Đàn ông mà con đổ lỗi cho việc say hả? Vậy tóm lại con không có cảm giác gì với con bé?

– Không! (Long quả quyết)

Tại sao lại vậy chứ, chỉ mới đây thôi mà, chỉ mới ngày hôm trước em và Long đã thân mật như thế nào. Chẳng lẽ vì em không còn nữa mà anh quay mặt với em như thế?

– Mẹ muốn con ngưng các cuộc ăn chơi sa đọa, đàn đúm bên ngoài mà lấy vợ. Chỉ có lấy Vợ mới kiềm chân con lại thôi.

– Mẹ thừa biết ngoài việc gái gú này kia con vẫn kinh doanh rất tốt mà? Thậm chí mẹ từng nói con giỏi hơn cả Ba. Con nói rồi, con không hứng thú với việc lấy VỢ.

– Thế mày tính cả đời này mày không lấy vợ à, thế mày kiếm thằng nào dắt về ở đi cho tao không nhắc, cứ thế này mẹ mày chẳng cam tâm con ạ.

– Thế để con đi thuê bê đê dắt về cho mẹ hài lòng.

Nói xong Long bỏ đi, mẹ Long la lên:

– Con bé rất tội nghiệp, mẹ không tin là con không có cảm giác gì với nó.

– Con sẽ không cưới Thy Thy đâu, mẹ cũng biết vì con và Thắng tranh nhau ở phiên đấu giá con mới làm thế mà.

– Con à, nếu cô bé biết sẽ đau lòng lắm đấy! Cô bé mất cái ngàn vàng thì sao chứ?

– Con nói rồi, cho dù còn trinh tiết cũng thế.

Con không biết yêu, làm sao có thể mang hạnh phúc cho cô ấy chứ, con không muốn

Thy Thy đau lòng vì con.

– Thử một lần đi con…mẹ muốn con đừng mỗi ngày một cô nữa.

– Con không phải như mẹ nói đâu. Con đi uống chút rượu đây.

Có lẽ Long vẫn còn sock vì những chuyện vừa xảy ra, em còn nhớ anh từng nói với em: “đừng đến hộp đêm một mình khi không có tôi” emm biết là anh đang giận em mà, anh đang đau lòng mà.

– Thy Thy…chỉ là cô gái con muốn chọc tức Thắng thôi. 2 tỉ con đã bỏ ra mẹ cứ cho Thy Thy đi.

Nói xong Long bỏ đi, tiếng xe hơi vang lên anh lái xe rời đi trong tối. Em cố gắng kìm nén lại nỗi đau nhưng không còn nổi nữa, em ho lên.

– Con dậy rồi hả?

– Da…

– Con có nghe gì không?

– Không ạ!

– Thy Thy…con ngoan lắm, có phải nhà con đang gặp khó khăn không?

– Dạ, đúng là như vậy ạ!

– Có muốn làm con dâu của cô không?

– Dạ thôi ạ, con không dám trèo cao đâu, té đau lắm.

– Làm con dâu cô đi, tiền bạc thiếu bao nhiêu cô sẽ lo hết, mẹ ở Hà Nội cần gì mẹ sẽ chu cấp hết, được chưa?

– Dạ, mọi chuyện đâu dễ vậy cô, anh Long không chấp nhận con.

 – Con cứ làm những gì cô chỉ là được, con cứ đây. Long đến tuổi lấy vợ, cần một người giữ chân nó, cô tin người đó là con.

– Dạ không được cô ơi, mọi chuyện đi xa lắm rồi ạ.

– Nó tỏ thái độ thì con cứ mặc kệ nó, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, huống hồ chi tụi con ngủ chung.

– Ngủ chung ạ?

– Đúng rồi, chỉ cần con chiếm được trái tim nó, con cần bao tiền để lo cho mẹ con cứ nói. Đó là thỏa thuận giữa con và cô được chưa?

– Nhưng sau lần bị Thắng làm vậy con…

– Thắng không làm gì được con cả, máu trên ga giường là cú đấm Long nó đấm thằng Thắng xịt máu mũi, nó đến sau nên cứ nghĩ Thắng đã làm gì con đó. Con hiếu ý cô nói không?

– Có thật là anh Thắng chưa làm gì con không a?

– Đúng rồi, cô phải nhờ cả ba mẹ Thắng can thiệp vì 2 đứa no mẫu thuẫn trên phiên đấu giá dẫn đến việc này. Con hiểu ý cô chứ?

– Dạ, nhưng mà…

– Không cần phải cho nó biết sự thật, con đồng ý lời đề nghị của cô chứ?

– Dạ con…

Tối đó vào lúc 12h00 nghe tiếng xe Long về nhà em mừng lắm, em muốn nói cho anh biết mọi việc. Nhưng khi đi vào nhà thấy Long say rượu, vừa đi vừa cởi chiếc áo vest sang trọng vứt xuống ghế, tay tháo caravat với vẻ mặt cực kì bực tức…

– Anh Long mới đi làm về ạ?

-…(vẫn im lặng)

– Em làm nước chanh cho anh Long nhé,

– …(vẫn im lặng)

– Em làm nước chanh cho anh Long nhé, nước ấm, ít đường, nhiều chanh.

– Cô thôi đi, tôi vẫn sống có chết đâu mà nhờ cô làm?

– Tại sao anh lại thay đổi thái độ với em như vậy?

Tôi là kỹ nữ – Bị bắt cóc (Chap 9)

Tôi là kỹ nữ – Bị bắt cóc (Chap 9)

– Vì tôi thích như vậy.

– Anh Long ghét Thy Thy lắm ạ?

– Không ghét, nhưng không thích!

– Để em dìu anh Long lên phòng.

Em đi lại đỡ cánh tay Long thì anh rút lại rất nhanh.

– Đừng đụng vào người tôi, tôi là kẻ xấu đấy!

Nói xong câu đó Long bước đi vài bước rồi anh thở một hơi dài thật sâu quay lại nhìn em:

– Tôi có lạnh nhạt với cô cũng đừng buồn, xem những chuyện hôm qua trong lúc tôi say ngẫu hứng vậy thôi. Tôi không thích cô!

– Anh Long…em chỉ là đứa để anh đem ra giải quyết mâu thuẫn với Thắng à?

– Uh, vì Thắng thích cô thế mà, vậy nên tôi phải tranh thủ cơ hội mà hạ gục hắn chứ. Những cái vuốt ve, những lần chạm vào eo cô hôm đó chỉ để chiếm lấy tình cảm của cô thôi. Ai ngờ, cô thích tôi thật! (Long cười nhếch mép)

– Thì ra là vậy, vì em ngốc quá mà!

Long tắt nụ cười đi, rồi đi lại gần em nhìn em nói:

– Thy Thy…đừng nghe lời mẹ tôi mà ở bên tôi, tôi không biết yêu đâu, thế nhé!

Long bước đi lên cầu thang về phòng mình, cánh cửa đóng lại làm tim em như vụn vỡ. Biết là sẽ phải nghe những câu này nhưng sao vẫn khó thở đến vậy, biết là anh sẽ buông lời cay đắng vậy mà em cứ vẫn muốn nghe anh ta nói, em đúng là một kẻ điên. Lời giải đáp cuộc tình khắc cốt ghi tâm chỉ mới bắt đầu thôi. Em nhận được cuộc điện thoại của mẹ Long:

– Nó nói thế thôi, nó có buông lời cay đắng con cũng đừng để bụng, làm ly nước chanh mang lên cho nó.

– Dạ, chắc con không thể giúp cô được.

– Con giúp cô đi, nhất định phải giúp. Con cô cô biết nó có ý gì với con nó mới đưa con về nhà, cho dù có là tranh chấp giữa nó với Thắng đi nữa thì cũng không bao giờ nó đưa về nhà đâu.

– Vâng để con cố.

Em cố gạt bỏ những lời cay đắng Long buông ra, em làm ly nước chanh rồi bưng lên gõ cửa phòng anh.

– Vào đi…

– Dạ, em biết sẽ rất phiền anh nhưng…

– Để xuống bàn đi.

– Da…

– Ra ngoài…!!! (Long cộc lốc).

– Anh Long, em muốn được giải thích.

– Có 1p để giải thích!

– Em đã đợi anh về những đêm đó em muốn đến xin nghỉ việc để tìm một công việc tốt hơn, em không nghĩ mọi việc thế này.

– Tôi đã nhắn tin cô cái gì nhỉ?

– ” Không được đến hộp đêm một mình”

– Thế mà vẫn làm! (Long cười nhếch mép quăng mạnh chiếc điện thoại Samsung lên bàn, vài chiếc thẻ tín dụng rót xuống bàn.

– Hay anh nghĩ em đã mất cái đó, nên anh…

– Trinh tiết à, tôi cần thứ đó à, tiền tôi đâu thiếu để mua?

– Anh vẫn không hiểu cho Thy Thy sao ạ?

– Không, cô đi ra đi, tôi muốn được đi ngủ.

Đáng lẽ nếu Long ôm em, thông cảm, vuốt ve em thì em sẽ khác. Nhưng đằng này thái độ của Long cực kì đáng ghét, nó khiến em khó chịu, không muốn rời xa anh một cách dễ dàng như vậy. Long càng làm em muốn được bên anh.

– Nếu cô cần tiền đến vậy thì cô có thể lấy 2 tỉ đó mà.

– Em không cần 2 tỉ.

– Thế cô cần cái gì?

– Thy Thy cần anh!

Long nghe em nói cười rất to, kiểu cay đắng hoang đường ấy. Long cầm thẻ tín dụng rồi rồi quăng vào người em.

– Cầm lấy nó mà dùng, và cứ với mẹ tôi là “tôi và cô đã ngủ với nhau” cô sẽ được giải thoát!

***

Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Chap 10 sẽ nhanh chóng được cập nhật

Ngoài những câu chuyện hấp dẫn, những bài tin tức hay về sức khỏe, xã hội, giá trí,…Poliva còn là một trong những đơn vị cung cấp thiết bị khách sạn uy tín nhất tại Việt Nam hiện nay. Tất cả sản phẩm do chúng tôi cung cấp như: bán xích đu ngoài trờibộ bàn ghế hồ bơimua ô dù ngoài trờiđồ amenities khách sạn,…ngoài được kiểm định kĩ càng về chất lượng và đóng gói cẩn thận trước khi giao hàng, mà còn được bảo hành lên đến 12 tháng và hỗ trợ giao hàng nhanh trên toàn quốc. Quý khách có nhu cầu tìm mua các loại thiết bị khách sạn, nhà hàng vui lòng liên hệ 096.849.8888 để được tư vấn và báo giá chi tiết nhất sản phẩm mà bạn mong muốn.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999