Tôi là kỹ nữ – Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

114,062 | Thứ tư, 20/11/2024, 07:00 (GMT+7)

Những sóng gió mà Thy Thy phải trải qua chỉ mới bắt đầu, những khó khăn trong tình yêu với Long còn rất nhiều và sẽ tiếp diễn nữa…

Chap 24: Kỹ nữ kết hôn 

– Thế thì ngày mai theo cô đi đến nơi này, chỉ cô và con đi thôi, cô sẽ cho con gặp người đó!

– Chỉ con và cô ạ, nhưng mà con không là cái gì trong chuyện này cả.

– Bây giờ con là cánh tay đắt lực của con trai cô rồi, sao lại không là cái gì?

– Con sẽ bàn với anh Long thật khéo léo.

– An Thy…nếu con thật lòng muốn giúp Long thì chỉ có và con đi thôi. Tuyệt đối không cho ai biết trước khi chủ đầu tư đó lộ diện.

Em thấy hơi nổi da gà rồi đó, cảm thấy chuyện này nó rùng rợn chẳng khác nào chuyện ma á, có một chút gì đó bí ẩn, không ổn, nhưng không thể không làm theo. Anh Long thật sự rất muốn mua khu cửa Nam, phải nói là bằng mọi giá phải mua được. Không phải Long không có tiền, không thể trả giá cao hơn, nhưng Long tức một điều đối tác kia là ai mà đoán được đường đi nước bước của Long mà có thể phóng tay trên của anh một cách trên của anh một cách ngoạn mục như vậy. Chỉ với vài hôm trước khi đi đánh gold cùng ông Lực kế hoạch dường như sẽ kí 99% cả khu cửa Nam.

Đọc các chap trước: 

Tôi là kỹ nữ - Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

Tôi là kỹ nữ – Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

Long từ trên lầu đi xuống, vừa đi anh vừa săn tay áo, mắt anh nhìn về hướng em và mẹ anh…

– Có chuyện gì à Thy Thy?

– Không ạ!

– Có chuyện gì cần nói riêng với Thy Thy sao me?

Mẹ Long đứng dậy thở dài, rồi bỗng bà ngồi xuống ngay cạnh em chứ không phải vị trí đối diện như em nghĩ ban đầu.

– Con ngồi xuống đó đi, thật ra chuyện cũng không có gì quan trọng.

– Nếu không quan trọng thì có lẽ không cần phải đến đây mẹ nhỉ?

– Con trai cứ bình tĩnh, dù sao có thế nào thì mẹ cũng là mẹ của con mà, những điều tốt đẹp nhất mẹ luôn muốn nó đến với con, huống hồ chi trước kia me từng nói với An Thy rằng:” chỉ cần ở bên con giữ chân con, kết hôn với con thì An Thy nó sẽ được cung sướng”.

– Mẹ nhớ sao mẹ? (Long bắt đầu chất vất)

– Con cũng đã làm cho thằng Thắng phá sản, đánh nó đến nhập viện rồi còn gì? – Mẹ à…trước mặt Thy Thy con không muốn nói về tên đó!

Cái gì mà đánh Thắng đến nhập viện, chẳng lẽ là đêm qua khi tay anh đầy vết thương sao, em nhìn qua tay Long, Long từ từ rút tay lại, á là thì ra doanh nhân có lúc cũng phải xử theo cách của giang hồ.

– Công ty con đang sắp xếp lại nhân sự, mẹ biết đáng lẽ ra mẹ không nên xen vào chuyện riêng của công ty nhưng mà mẹ không thể làm ngơ được.

– Có điều gì mẹ thấy không ổn sao mẹ?

– Có phải con muốn cho Thy Thy đi Paris du học không?

Long bắt đầu khó chịu, gương mặt của anh từ tò mò sang gay gắt khó chịu, nhưng anh bắt đầu điềm tĩnh lại.

– Mẹ đúng là mẹ của con, nhất cử nhất động không thể qua nổi mắt mẹ.

– Mẹ thấy con lựa chọn rất sáng suốt, học chỉ cần 2 năm với An Thy rất thông minh mẹ nghĩ sau này cô bé sẽ là người đắt lực bên con.

– Vâng, cô quá khen con… (tự nhiên lúc đó em lên tiếng)

Em dần nghĩ đến việc Quân đi Paris chữa trị.

– Mẹ không cần phải ngừng lại đâu, mẹ cứ nói tiếp.

– Quân sẽ đi Paris, Quân là cháu con, trong thời gian này rất nhạy cảm, những chuyện Quân muốn…

– Quân muốn hay mẹ muốn vậy mẹ?

– Quân!

– Có phải thằng Quân muốn Thy Thy đi Paris chữa bệnh cùng nó không, lạ nhỉ, từ bé giờ con mới thấy đi lọc máu chữa bệnh ung thư mà phải cần một cô gái đi bên cạnh mới hết bệnh, thật lạ kì. (Giọng anh rất gay gắt kèm một chút khó chịu)

– Long…con có biết cháu mình đang trong tình trạng ngàn cân theo sợi tóc không, từ lúc

nó tai nạn mất nhiều máu, rồi đến lúc phát hiện bệnh tình nó, con đã một lần đến thăm nó chưa?

– Long im lặng.

– Con nói mẹ nghe thử xem, trước đây nó đi du học, con và nó đã thức hàng đêm nói. chuyện, hứa nó về nước con sẽ giúp đỡ nó rất nhiều, tại sao bây giờ đến cả lời hứa về một câu nói con cũng không làm được?

– Tiếp tục im lặng.

– Con có nghe mẹ nói không, nó là thân thiết, là ruột rà, mà đã là ruột rà thì làm sao mà không hy sinh cho nó, sao con phải gồng lên mà giành giật với nó?

Bàn tay Long nắm cú lại, gương mặt tức giận hiện lên rõ, em nhìn Long cảm thấy sợ, thấy thương anh nhưng không biết phải lên tiếng nếu bây giờ em lên tiếng chẳng khác nào vô phép…

Long đứng dậy, cười kiểu cay đắng không còn lời gì để nói.

– Rốt cuộc con là con ruột hay con ghẻ của mę?

– Con nói gì vậy Long, mẹ đứt ruột đẻ ra con, nuôi con lớn khôn, dạy con nhiều thứ để con giàu có như hôm nay, bây giờ con hỏi mẹ câu đó?

– Mẹ trách con không nghĩ đến Quân, vậy mẹ đã một lần nghĩ đến con chưa?

– Tại sao lại không?

– Đối với mẹ Thy Thy là con rối hay sao mẹ muốn như thế nào là cô ấy phải như vậy? Mẹ đẻ cô ấy ra hay sao?

– Long…con đang vô lễ với mẹ!

– Mẹ đừng nói con như vậy trước mặt Thy Thy, mẹ cho con hỏi…khoa học nào chứng minh chữa bệnh phải có gái bên cạnh, Thy Thy với Quân mối quan hệ giữa họ là gì? việc con muốn Thy Thy đi du học thì liên quan gì đến Quân? Mẹ thấy mẹ vô lý không?

– Đã là cậu thì phải biết hy sinh, phải biết nhường nhịn, mẹ không ép An Thy phải yêu Quân, không ép An Thy phải rời xa con. . Nhưng trong 2 năm du học mẹ muốn An Thy

bên cạnh chăm sóc Quân một công đôi việc, qua đó mẹ sẽ lo chỗ ăn chỗ ở, tất cả chi phí phát sinh. Chỉ cần trong thời gian nhạy cảm giúp Quân ổn định tinh thần lạc quan. Nếu mọi chuyện thuận lời sau 2 năm An Thy về nước, và con bé vẫn là của con, Long à…

Mấy chị thấy bà ta vô lý vì không, em tức quá, không thể kiềm chế được.

– Con không đồng ý, cho dù con có đi Paris hay không, thì việc chăm sóc Quân do con quyết định. Không phải do cô, cũng chẳng phải do anh Long.

– An Thy…

– Con xin lỗi cô, con cũng có lập trường riêng của con, đáng ra cô nên hỏi ý kiến con trước thì con sẽ suy nghĩ cho thấy tình hợp lý. Mà không cô lại uy hiếp anh Long, bắt anh Long phải lựa chọn, trong khi việc đó được hay không mới là do con quyết định.

– Con…

– Cho dù anh Long có muốn con đi Paris để chăm sóc Quân và du học nếu con không muốn con vẫn sẽ không đồng ý. Con yêu anh Long, yêu cả sự giỏi giang kinh doanh của anh ấy, nhưng có những việc con vẫn có lập trường riêng của mình.

Long đứng dậy cúi đầu chào mẹ…

– Long, tối nay mẹ muốn con ngủ ở nhà mình, sáng nay cả nhà chúng ta ăn một bữa cơm.

– Con sẽ không nghe thêm về việc thằng Quân, sẽ không ai có quyền ép Thy Thy phải làm gì, càng không có việc bắt người con yêu đi chăm sóc cho một thằng đàn ông khác.

– Quân nó là cháu mình.

– Nó là cháu thì nó bây giờ vẫn là một thằng đàn ông!!!

– Mẹ đừng để con không về nhà, đừng đụng đến Thy Thy, để cho cô ấy yên, mẹ và chị nhanh mang thằng Quân đi Paris càng sớm càng tốt để cứu nó. Đừng vì Thy Thy mà ảnh hưởng đến sức khỏe nó, không ai vào phòng bệnh mà hét lên: nếu không có Thy Thy tôi sẽ chết đâu”

– Long, con…

– Thy Thy là của con, tương là con dâu mẹ, tương lai sẽ sinh cháu cho nhà họ Hoàng, cả cái gia tài ở đây sau này đứa con Thy Thy sinh ra sẽ hưởng trọn, mẹ hiểu ý con chứ?

Long nắm tay em kéo đi…

– Long, mẹ nói con ở lại mà, đứng yên ngay đó cho mẹ.

Lúc đó ba Long bước xuống lầu, ông lên tiếng:

– Để cho nó đi!!!

– Ông…mẹ nói con không nghe hả, giờ này còn đi đâu?

Long quay lại nhìn ba anh, cúi đầu chào ba.

Sau đó nhìn mẹ anh rồi nói:

– Con đi về nhà, ngày mai còn đi đăng ký kết hôn!!!

– Đăng kí kết hôn??? (Mẹ Long bật ngồi dậy)

Ba Long rất điềm đĩnh, ông từ từ ngồi xuống ghế, bình tĩnh rót lý trà nóng rồi nhấp môi không nói một lời nào nữa. Long kéo tay em đi.

– Con chào bác trai, con chào cô.

Em chỉ kịp gật đầu chào ba và mẹ Long rồi đi ra khỏi nhà. Trên xe Long nổ máy rồi chạy chầm chậm, em biết anh đang suy nghĩ rất mệt mỏi, nhưng em không thể im lặng được, anh là người lúc này chịu muôn vàn áp lực, áp lực công việc khu cửa Nam, áp lực về Quân, về em.

Em lặng lẽ nắm nhẹ bàn tay anh:

– Anh Long, có phải tất cả là do em không?

– Tất nhiên là không.

– Nhưng mà…

– Thy Thy, đêm nay về ngủ sớm, mai sẽ lên phường!

– Làm gì ạ?

– Đăng kí kết hôn.

Tôi là kỹ nữ - Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

Tôi là kỹ nữ – Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

– Anh Long, chúng ta cưới nhau thật hả, anh suy nghĩ kĩ chưa ạ?

– Thy Thy…

Đèn đỏ lúc đó xe dừng lại, bây giờ tính ra vẫn còn sớm tầm 9-10h đêm thôi, Long quay sang hôn lên má em rồi nói:

– Kết hôn đi vì anh không muốn mất em.

– Sao vậy anh, chúng ta còn đi Paris mà, thời gian còn dài, học xong chúng ta có một đám cưới hoành tráng, em không biết em nói có là hoang đường không. Nhưng đúng như ngày xưa em từng nói, công chúa không nhất thiết phải yêu một hoàng tử, công chúa…

– Công chúa yêu ai là do ác quỷ quyết định, bên ai là do ác quỷ quyết định.

– Đừng vì mẫu thuẫn với mẹ mà vội vàng, anh…

– Thy Thy…!

Đèn xanh hiện lên, xe cộ đông đúc, mọi người thi nhau bóp kèn cho chiếc xe Mec đen bên trước mau chạy đi, nhưng không người người đi đường họ phải né chiếc xe màu đen ấy ra, cũng có người phẫn nộ nhưng nhìn chiếc xe 12 tỷ đậy hiên ngang lại chùn xuống.

– Anh Long, đèn xanh rồi, mau mà chạy kẻo phiền mọi người. Long mở hộc xe phía trước, lấy ra một hộp quà nhỏ màu đỏ thắt nơ nhỏ bên trên, Long chẳng cần quan tâm gì cả, mở chiếc hộp ra trước mặt em.

– Anh và em đừng làm người yêu của em nữa, chúng ta làm vợ chồng đi!!!

– Anh Long…

Em nhìn chiếc nhẫn kim cương này rất quen,  thì ra nó là chiếc lúc ở Đà Nẵng em thử vào tay vừa khít, nhưng hột kim cương này to hơn…em thật sự bất ngờ, này có phải là cầu hôn em không?

Long mỉm cười nhẹ nhìn em, không thể nào từ chối anh được, ánh mắt chân thành, chân mày đen hơi nhíu lại chờ câu trả lời của em. Một người đàn ông thành đạt, kinh doanh bậc nhất Sài Gòn, ngồi trên chiếc xe Mec 12 tỉ, chiếc nhẫn kim cương sau này em biết trị giá 2 tỉ đang hiện hữu trước mặt em. Tài sản em không nói, nhưng em yêu Long một cách chân thành!

– Ngày mai, chúng ta làm vợ chồng nhé, em cũng không muốn làm người yêu nữa đâu.

Em đưa tay lên, Long đeo chiếc nhẫn kim cương lên tay em, anh hôn nhẹ lên tay rồi ôm em vào lòng. Anh hôn nhẹ lên tóc em:

– Thy Thy…em khóc à?

Sao lại không khóc, người ta bảo đâu phải nỗi đau mới làm người ta rời nước mắt? còn đối với cô gái nhỏ bé tên Thy Thy nỗi đau cô lại chịu đựng, em thật kĩ sâu trong lòng. Còn hạnh phúc mới là thứ làm cô rơi lệ, đặc biệt là vì anh cô mới như thế mà thôi.

-… (em nói lên nên lời mà chỉ lặng lẽ gật đầu)

– Có phải em hạnh phúc lắm không?

-… (tiếp tục gật đầu)

– Có phải hôm nay anh không mang theo hoa hồng nên em buồn không?

– …(em lắc đầu)

– Nín đi em…

– Hoa hồng thì làm được gì chứ, mùa đông thà có anh còn hơn là hoa hồng. Anh làm em cảm động chết mất, em yêu anh!!!

Hai người trên xe sau khi ôm nhau, họ dành cho nhau nụ hôn ngọt ngào nhất. Tình yêu em dành cho anh đúng nghĩa. Chưa bao giờ em nghĩ tới tài sản của anh cả. Em thích cái cách anh lạnh lùng khi gặp. Rồi khi bên em lại về vậy không ngừng. Em thích cái cách anh im lặng rồi lại làm em bất ngờ trước những việc anh làm em. Em thích tất cả về con người của anh.

Tôi là kỹ nữ - Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

Tôi là kỹ nữ – Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

Giao thông lúc này tắt nghẽn thật sự, công an giao thông 2-3 chiếc chạy đến, thấy chiếc Mec đen đang đậy mừng thầm vớ được mồi ngon. Công an lại gõ cửa kính, Long mở kính xuống:

– Ôi…em chào chủ tịch.

– Uh!!! (Long lạnh lùng đáp)

– Chủ tịch chở cháu gái đi đâu vậy anh, xe có vấn đề gì sao không gọi em em kêu xe đến.

– Cái gì mà cháu gái chứ. (giọng Long cay cú haha)

– Không phải cháu gái hả chủ tịch, hay nhân viên trẻ ạ?

– Cậu có nhanh dọn đường cho tôi đi không, tôi có việc gấp, xe vẫn hoạt động tốt!

Long bấm cửa kính lên anh công an bị quê với em. Đành dọn đường cho Long đi, thật sự quen biết ghê quá nên đi đâu chỉ cần nhìn xe, để ý biển số là giật mình ngay thôi. Trên đường em liếc nhìn Long, Long không dám nhìn em, em bật cười to:

– Eo ôi, ông chú cái gì lạ, chú gì mà dụ dỗ cháu miết thôi.

– Thy Thy…em vui lắm sao?

Vui ạ, chú gì như thế chứ?

– Vậy à, còn cháu gái gì mà quyến rũ chú nhiều lần trên giường hả?

– Lại thế?

– Lại chả thế? có cháu gái nào mà leo lên người chủ thể không, Thy Thy…đừng đùa với anh!!!

– Này, anh Long lại muốn gì đấy?

– Tối nay kỉ niệm ngày hai đứa còn độc thân!

Em và Long về nhà cùng nhau, cùng ăn uống, ngồi trên ban công ngắm nhìn thành phố đêm khuya Long hỏi em:

– Đến giờ này em có điều gì làm em hối hận không Thy Thy?

– Không ạ.

– Suy nghĩ rồi trả lời, anh hỏi nghiêm túc mà?

– Vẫn không anh ạ.

– Một tí cũng không ạ?

– Vâng, một tí hay một tí ti gì cũng không có!

– Nếu kết hôn sớm thế này, em có hối hận không?

– Em hối hận sao không gặp anh Long sớm hơn tí nữa, mà lại bắt đến năm 18 tuổi mới biết mùi trai như thế nào.

– Thy Thy…(Mặt Long nghiêm túc lại)

– Da…

– Sao em lại thu hút đến vậy, nói ra tất cả những điều mình nghĩ, thích làm gì sẽ làm, ngoan nhưng lại đanh đá.

– Lại muốn phải không nè?

Long mỉm cười véo nhẹ lên má em:

– Anh Long có hối hận gì không?

– Có.

– Thật sao?

– Hối hận vì không gặp em sớm hơn, để em phải đi vào cái hộp đêm đó.

– Nhưng mà nếu không vào hộp đêm đó, thì làm sao ngày đó anh choàng áo khoác lên vai em, em thề lúc đó em đã thích anh rồi.

– Dễ thích vậy à?

– Anh Long biết không, hành động nhỏ đó làm em điêu đứng. Mà lúc đó anh Long chỉ để tay hề không ôm em lại càng em thích nữa, em…

– Em rất thích anh chứ gì?

– Vâng, rất thích, nhớ điên cuồng.

– Còn gì nữa không?

– Em buồn nhất là lúc anh quăng thẻ tín dụng vào người em, lúc đó…

Em chưa nói xong bỗng Long kéo tay em lại ngồi lên đùi anh, em ngồi xoay lưng lại với anh.

– Xin lỗi Thy Thy, anh lúc đó…

– Em hiểu, nhưng vẫn đau lòng anh ạ.

– Anh có làm gì em buồn nữa không?

– Có…

– Nói đi.

– nó là những lúc bên nhau mà anh không làm

– Thy Thy…vậy anh sẽ thực hiện nó!!!

Long nói xong nhanh như chớp bế sốc em lên:

– Anh Long chỉ là em nói đùa thôi ạ.

– Chuyện này không thể đùa!

– Vâng, em thề em chỉ đùa.

– Đùa không đúng lúc lúc rồi.

Long đặt em lên giường, em nằm dưới, anh nằm trên em, nhìn em 10 giây say đắm rồi nói:

– Bà xã, anh yêu em!!!

Tôi là kỹ nữ - Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

Tôi là kỹ nữ – Kỹ nữ kết hôn (Chap 24)

Sau câu đó là anh chiếm lấy em trọn vẹn. Chỉ mới đêm qua nhưng đêm nay vẫn cảm xúc ấy, bên anh em chưa bao giờ thấy hối hận cả. Ngược lại chỉ thêm khắc cốt ghi tâm mà thôi. Đêm đó em và anh một lần nữa bên nhau. Khắt khốn cảm giác như sống chẳng thể thiếu hơi thở nhau được nữa.

Sáng dậy em đi vào tolet trước, giờ này chỉ mới 6h sáng. Em đi vệ sinh vào vào giường lại thì thấy vị trí em nằm có gì đó rất lạ. Một vết máu đỏ thẫm đã khô rồi, em cuối xuống nhìn thì Long kéo tay em, ôm em vào lòng.

– Em nhìn cái gì dưới giường vậy?

– Em mơ ngủ đó!

Em xích vào vị trí đó che lại sợ Long lấy.

– Một tí nữa anh sẽ kiểm tra cái đó là gì, giờ thì ngủ một chút đi, 8h chúng ta lên phường.

– Vâng.

Tại sao lại có vệt máu đó, chẳng lẽ em sắp có kinh?

– Anh Long…

– Thy Thy, lại đây với anh!

Long ôm em chặt vào lòng rồi đẩy em nằm lên người anh.

– Buổi sáng…

– Buổi sáng hôm nay không thể nào tập thể dục được đâu nè, hôm nào chứ hôm nay là chết đấy anh ạ.

– Sao vậy, chết cũng được nữa…

– Này, nghe em nói, sáng nay có nhớ chúng ta phải đi đâu không nào?

Em áp hai tay vào má anh, em đánh trống lảng vì sợ Long đòi chuyện đó nữa, vệt máu trên ga giường anh vẫn chưa thấy.

– Anh nhớ chứ!

– Nhắc em xem nào.

– Đi lên phường!!!

– Vậy thì không nhanh mà dậy đi, hôm nay phải là một ngày hạnh phúc nhất nha!

Em cố gắng đẩy Long xuống giường, hối thúc anh chuẩn bị để đi đăng ký kết hôn. Kết hôn. em nhớ phải cần giấy độc thân các kiểu này kia nữa, nhưng cái việc này em sẽ kể sơ qua cho mọi người hiểu thôi. Long quen biết nên cái việc chứng minh còn độc thân để đăng ký kết hôn nó quá dễ dàng, thậm chí anh còn bảo chỉ cần một cuộc điện thoại thôi cũng giải

quyết được. Anh nôn nóng đến mức muốn ngay và luôn không chờ đợi được nữa. Việc chứng minh độc thân tính sao :)) à em quên là có tiền thì mọi chuyện sẽ được giải quyết mà.

8 giờ sáng em và anh đến phường để đăng kí kết hôn thật, mọi chuyện trước mắt cứ nghĩ nó sẽ suôn sẻ, nó là một kết quả hoàn mĩ cho chuyện tình của em và anh, nhưng có ai ngờ…ai ngờ chứ???

– Chủ tịch Long, có chuyện gì anh lại cất công đến đây vậy ạ? (hôm nay lại có chủ tịch phường xuất hiện, hoảng hốt khi thấy Long)

– Uh, tôi có chuyện này muốn hỏi anh!

– Dạ anh cứ nói đi, chủ tịch cần chúng tôi giúp gì sao, hay là mấy đứa trong này nó đắc tội chuyện gì anh à?

Mấy anh chị công chức, đi ra đi vào giật mình khi thấy Long, họ lại bàn tán:

– Kia có phải là ông trùm bất động sản Sài Gòn không?

– Đây là Chủ Tịch Hoàng Đức Long mà, ổng đi đâu đây vậy?

– Bộ phường mình làm gì sai hả?

– Thôi chết có chuyện gì vậy, còn dẫn theo cô thư kí trẻ xinh đẹp nữa?

– Thôi im đi, đừng thắc mắc, người ta là chủ đầu tư giàu có đấy, lỡ lời là hơi mệt nhọc!

Chủ tịch phường lật đật kéo ghế ra cho Long ngồi, Long lịch sự giữ tay lên ghế rồi tự kéo ra.

– Không cần tôi tự làm được.

– Dạ…(chủ tịch phường tháo mồ hôi hột)

-…(Long tằng hắng một tiếng)

Lúc đó em nhìn Long mà em ngầu ngầu nhưng vẻ mặt của anh làm cho em không thể nhịn cười được nữa, kiểu anh nói ra sợ người khác biết hôm nay anh muốn lấy vợ vậy haha.

Trong phòng 3-4 nhân viên đang ngồi sắp xếp sổ sách, để ý Long nhưng lại không dám liếc nhìn, lúc đó em chợt nghe 2 chị nhân viên kia hú hí.

– Đẹp trai phong độ quá, lại có tiền, ước gì…

– Im đi…

Chủ tịch ngồi mồ hôi lấm trên trán, nhìn Long chờ Long cất tiếng, ly nước được rót mời em và Long, Long nói:

– Mời chủ tịch phường uống nước

– Dạ, tôi không dám, tôi mời anh uống nước, anh Long chẳng lẽ lô đất phường này thuê để phụ vụ dân bây giờ anh muốn lấy lại sao.

– Uống nước đi, ông làm gì mà đổ mồ hôi với tay run vậy?

– Dạ, tôi…

– Uống nước đi rồi tôi nói!

– Dạ, nhưng mà…

Thấy Long nhìn ông ta ông càng sợ. Thì ra lô đất của phường xây nên cũng là đất thuê 50 năm để quản lý khu vụ, phục vụ dân. Ông chủ tịch phường vừa đặt ly nước nhấp môi được một chút thì Long lên tiếng. Các ngón tay anh gõ gõ nhẹ trên bàn kính:

– Tôi muốn làm đăng kí kết hôn!!!

Thật dã man, khi lời nói của người đàn ông ấy cất lên đúng lúc đó ông chủ tịch phường vừa ngụm được xíu nước làm ông ta bất ngờ ho sặc sụa. Nhân viên cũng bất ngờ cầm tờ giấy đứng bất động nhìn nhau:

– Chủ tịch Long, tôi xin lỗi vì đã không phải phép, tôi xin lỗi. Anh Long, có phải anh vừa nói…

– Tôi muốn làm giấy đăng kí kết hôn!!!

Ông chủ tịch phường một phen thở phào nhẹ nhõm, ông như muốn chết nửa thân người, ông gục trên bàn.

– Tôi nói gì sai sao, tại sao các người không chịu làm cho tôi hay tôi chưa đủ tuổi để kết hôn.

– Không, không Chủ Tịch Long, anh đủ tuổi kết hôn rồi, à không còn dư luôn đấy chứ, tôi chỉ mừng là cuối cùng anh cũng chịu kết hôn

– Còn nhanh không chịu làm cho tôi, thiếu sót gì, bổ sung sau.

– Dạ.

***  Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Chap 25 sẽ nhanh chóng được cập nhật

Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay

Quý khách có nhu cầu tìm mua các loại đồ dùng nhà hàng khách sạn như: xích đu sắt giá rẻghế hồ bơi bằng nhựa, mua ô dù ngoài trờibáo giá đồ amenities,…hãy liên hệ ngay với Poliva. Poliva.vn – tự hào là đơn vị cung cấp thiết bị khách sạn số 1 tại Việt Nam sẽ đem đến cho các bạn những sản phẩm với chất lượng, mẫu mã và giá thành tốt nhất so với trên thị trường hiện nay. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999