Tôi là kỹ nữ – Sóng gió (Chap 23)

111,744 | Thứ tư, 15/05/2024, 07:00 (GMT+7)

Em khóc ấm ức như một con nít, trong lòng em nghĩ gì thì em nói đó, em buồn thì em khóc, thấy người em đau lòng em chẳng chịu nổi nữa. Long bất ngờ luồn bàn tay anh vào mái tóc em, rồi ghì em lại, Long hôn em…

Chap 23: Sóng gió 

– Thy Thy…đừng khóc, anh yêu em!!!

– Em…cũng yêu anh không kém.

Chiếc khăn trắng rơi xuống đất, trên ghế sofa có hai người ôm nhau, rồi hôn nhau đến điên dại. Người đàn ông ấy dành cả thời gian quý báu của mình để bảo vệ cô ấy, người ta hay nói đàn ông họ bận lắm chẳng có thời gian cho em đâu, nhưng em chẳng tin đâu. chẳng có thằng đàn ông nào bận đến mức không có một phút giây nào dành cho người yêu. Anh cũng vậy, có bận đến đâu cũng quan tâm, lo lắng cho em, cho dù có đi đâu cũng muốn em đi cùng, cho dù em có càm ràm đến mức điếc tại cũng ngồi cười xem đó là một niềm vui… Em đã yêu anh quá nhiều rồi, khắc cốt ghi tâm mất rồi…

Đã gần 1 tuần ròng rã xa nhau, nỗi nhớ đến bất diệt. Long vội vàng hấp tấp như anh đã thèm khát cơn tình ái đến tận cùng, anh chẳng cần ý tứ nữa, cũng chẳng cần sự lịch lãm nữa. Giờ đây cảm xúc của anh và em cứ thả trôi, chẳng cần biết đến đâu, miễn đêm nay chúng ta là của nhau thì đủ rồi.

Long hôn em, cái hôn mãnh liệt có một chút in hằn lên da thịt, từ cổ, đến ngực, hơi nóng cửa anh lan tỏa khắp ngực em…

– Anh có làm em đau không Thy Thy?

– Em thích nỗi đau anh gây ra, không sao cả, em chịu được.

Nói thật em thích cảm giác ở bên anh, cho dù anh có làm em đau tí cũng chẳng sao, miễn người đó là anh thì em chấp nhận tất cả, miễn là anh thôi. Chiếc váy dần được Long rút dây cởi bỏ, dây áo từ từ buông lơi hững hờ trên đôi vay gầy ấy.

Đọc các chap trước: 

– Xin lỗi Thy Thy, anh nhất quyết không thể tha cho em được, nhất định anh phải làm cho em, không thể bước xuống giường.

– Xin lỗi anh Long, em đang rất muốn thử cảm giác đi không nổi do anh hành hạ đây, em thách anh đó!

Không thể chờ đợi gì nữa, Long hừng hực lửa tình trong người, chiếc váy của em nhanh như chớp bị anh cởi trong vòng một nốt nhạc. chiếc áo ngực bị anh vứt đi, quần lót bị anh xé toang rớt buông ra khỏi người, trên người em chẳng còn gì cả ngoài thân thể trắng nõn cho anh tha hồ hôn hít lấy không rời.

Tôi là kỹ nữ - Sóng gió (Chap 23)

Tôi là kỹ nữ – Sóng gió (Chap 23)

– Để Thy Thy…cởi đồ cho anh nhé!

– Làm đi Thy Thy, anh muốn em chủ động.

Em cởi bỏ chiếc áo vest, gỡ từng nút áo cho anh, Long nắm tay em chạm vào của anh rồi nói:

– Làm nhanh lên, không nó sắp nổ tung rồi đây này!

– Thế thì em sẽ làm chậm lại một tí, trừng phạt anh như lúc kì lưng cho em, em xem nó sắp nổ tung đến mức nào. (em thì thầm vào tại Long)

– Con bé này, em học anh vậy hả?

– Em học anh đấy anh ạ.

– Còn không mau làm đi, không em đừng trách anh!

Em từ từ hôn Long, bàn tay vuốt ve má anh, rồi đến cổ, đến lồng ngực rắn chắc, em chạm đến khuy quân của anh, lưỡng lự không cởi, anh gằng giọng nói:

– Thy Thy…em làm anh muốn giết người rồi đấy!

– Cho chết luôn này.

– Này Thy Thy, em…

– Anh thích nhất em làm gì ạ?

– Em còn phải hỏi anh sao?

– 1 nụ hôn 100tr.

– Được, hôn 100 cái đi, ngày mai tiền sẽ vào tài khoản em.

– Anh…

– Thy Thy, làm đi em!

Em quỳ gối xuống đất, em làm cái điều mà bọn đàn ông 100 thằng thì cả 101 thằng thích thú. Có lẽ không điêu luyện, không thuần thục nhưng lúc đó cảm giác của hai người yêu nhau làm em cuốn theo. Anh cũng chẳng thể chờ đợi được nữa, Long bế em lên giường, em cũng rạo rực không kém anh, giọng nói anh vang vọng bên tại em, lúc thì ngột lúc thì trầm lại bên tại khiến em cứ muốn chạm vào anh

mãi.

Đặt em nằm xuống giường, em muốn hôn thì anh lại nhìn em ánh mắt trìu mến, lúc gần chạm được môi anh thì anh lại né ra, Long đang khiêu khích em.

– Cầu xin anh đi, Thy Thy!

– Long…

– Cầu xin anh ân ái cùng em đi.

Lúc của anh gần chạm vào của em thì anh lại giữ khoảng cách nhất quyết khiến em phát điên.

– Ngoan nào, anh muốn em…

– Em xin anh đó Long, đừng trừng phạt em nữa, là em hư mà…

– Em hư như thế nào?

– Là em làm anh buồn.

– Em cũng biết vậy sao?

– Thy Thy hứa sẽ không làm anh đau lòng nữa, anh trừng phạt em như vậy đủ rồi, Long…

Lúc khiêu khích hành hạ người ta, lúc người ta làm lại thì mình thê thảm chẳng kém. Hành hạ em nhưng trong anh cũng hừng hực chẳng kém, nghe lời nũng nịu bên tai anh làm sao anh chối bỏ được chứ. Hai nơi tình ái khoái cảm nhất dần đần chạm vào nhau, lúc này em ôm chặt anh vào lòng, lần này chắc chắn cũng sẽ đau nhưng em nhớ lời anh nói, chỉ cần ôm anh cảm giác đó sẽ qua nhanh thôi.

Khi cái đó mỗi lúc chạn nhẹ rồi dần vào trong, anh lại vỗ về em.

– Vẫn còn đau sao Thy Thy, nhưng cảm giác rất tuyệt em có biết không?

– Chỉ…một…chút…thôi…ạ, em chịu…được!

Hình như em càng rên rỉ, càng quằn quại, càng uốn éo, ánh mắt khép hờ lại, miệng lắp bắp gọi tên anh thì làm anh càng không thể buông tha em được nữa.

Tôi là kỹ nữ - Sóng gió (Chap 23)

Tôi là kỹ nữ – Sóng gió (Chap 23)

Thân thể em bị anh mân mê đến không thương tiếc, nằm rồi lại vực em dậy, em làm em lên bờ xuống ruộng, đến mức thở cũng không kịp nữa. Cảm nhận được tình yêu của anh đang dần xâm chiếm vào thân thể em, lúc đầu nhẹ nhàng chầm chậm, lúc sau lại nhịp nhàng đều đều, lúc sau lại vội vã hấp tấp.

– Long à, thương em đi, đừng có nhanh như vậy được không anh, tha em đi.

– Tha em à, em càng cầu xin anh lại càng hứng đó Thy Thy.

– Long…em…emmm!!!

– Em đang lên đỉnh phải không Thy Thy, em thích kiểu này hả em, đúng không, nói cho anh biết nào Thy Thy.

– Dạ, em thích như vậy.

Đó là kiểu em ngồi lên trên người anh, đôi bàn tay anh bám chặt vào mông em nâng lên rồi hà xuống rất nhịp nhang, anh thật độc ác, người ta một là hàng họ to nhưng làm cùi bắp, hai là hàng đủ xài nhưng kĩ thuật cao, em nghe đồn vậy đó. Còn anh Long của em sở hữu cả 2 rồi…hàng khủng cộng với kĩ thuật nhạy bén, một phát đáng một phát chỉ có thể là 10 điểm, nếu có thang 11 điểm em cũng cho luôn.

– Từ giờ, ngoài việc đếm tiền thì phải phục vụ anh trên giường bất cứ khi nào anh anh trên giường bất cứ khi nào anh muốn nghe không em, tuyệt đối không được phép khiêu khích anh, có nghe rõ không?

– Em không sợ đâu ạ, để xem ai hạnh hạ ai chứ?

Cảm giác ra ra rồi lại vào vào, ôm chặt lấy nhau trên chiếc giường trắng tinh ấy, muôn vàn tư thế anh xoay em như chong chóng, hết nằm rồi lại ngồi, hết ngồi rồi lại bắt em quay lưng lại hai tay bấu chặt vào tường. Anh làm em đau có, sung sướng có…lúc anh gần đạt đến đỉnh điểm của cơn ân ái anh làm em thốn, làm sao ngăn nỗi sự mãnh liệt trong con người anh được nữa chứ, em cảm nhận được rất rõ lúc anh sung sướng, anh rít một hơi hôn nhẹ vào sau gáy khiến tim em thổn thức.

– Thy Thy…Thy Thy ơi, anh yêu em!!!

Anh ôm trọn em từ phía sau, hơi thở của anh làm em lanh cả sống lưng, anh hôn nhẹ lên mái tóc em, hôn nhẹ lên tại em, vào má em để em biết rằng anh cưng chiều em như thế nào. Cảm giác yêu thôi có lẽ chẳng đủ, cảm giác yêu và cùng ngường ấy trên giường không ngờ lại hoàn hải cuốn hút kì diệu đến vậy, chưa làm thì khách, làm rồi thì người ta làm em thêm say đắm hơn thôi, bao năm qua không cho ai đụng đến để dành cho anh quả là một quyết định sáng suốt nhất cuộc đời em!

– Thy Thy…đến tuổi này anh mới biết yêu sâu đậm một ai đó là như thế nào, để anh lo cuộc sống cho em đi, đừng cho ai bước vào cuộc sống em ngoài anh cả, đế anh chăm sóc cho em nhé. Anh từng tuổi này rồi, anh muốn được cưng chiều em, muốn được em bên anh mỗi ngày, nếu thật lòng yêu anh…

– Anh Long…(em chen ngang lời Long)

– Anh vẫn đang nghe em nói…

Em suy nghĩ giống như em sắp phải mất anh rồi, ở đây quá đỗi hạnh phúc, về Sài Gòn liệu em và anh có được những giây phút ấp ám thế này không, em nói:

– Chúng ta đừng về Sài Gòn nữa được không anh?

Long nghe em nói anh khự lại im lặng, hình như Long cũng đang suy nghĩ điều gì đó nhưng không nói ra cho em biết thôi. Em quay lại nhìn vào mắt Long…

– Anh Long à, sao em sợ quá ạ!

– Em đang sợ chuyện gì?

– Em không biết, nhưng em có cảm giác vậy, em sợ người ta không cho em được bên anh nữa. Em có bị hoang tưởng không hay do em thương anh Long quá?

– Có lẽ là cả 2, yên tâm đi Thy Thy…sau khi về Sài Gòn, anh sẽ sắp xếp lại công ty, ổn định anh sẽ đưa em đi Paris để du học.

– Đi liền đi anh, đừng đợi nữa, đi đâu cũng được, miễn anh đưa em đi là được ạ.

– Được, anh hứa!!!

Long ôm em thật chặt vào lòng rồi bắt đầu nói tiếp:

– Ngày hôm đó lúc em nắm tay Quân…( bỗng Long dừng lại)

– …( tim em đập rất nhanh)

– Anh đã thấy tất cả, khi thấy em nắm tay người khác anh đã uống rất nhiều rượu. Lúc đó anh đã biết anh yêu em quá nhiều rồi, cho dù ngốc đến mấy vẫn yêu, mà cho dù em có lừa dối anh anh vẫn…

– Anh Long, Thy Thy chưa bao giờ lừa dối anh điều gì to tác cả.

– Vậy à?

– Vâng, chỉ là nên nói tránh đi vì chuyện đó không đáng, và không muốn anh bị đau lòng thôi ạ.

– Thy Thy…thế nói dối như thế nào mới là to tát???

– Nếu em muốn làm như vậy mà em lại dối anh, cũng giống như nếu em không yêu anh mà nói yêu anh thì mới đáng trách.

Long bỗng dưng ngồi dậy, khoác chiếc áo choàng lên người đi lại phía ban công anh mở cửa kính ra, tay cầm điếu xì gà đứng ngắm nhìn thành phố đang rực rỡ ánh đèn trên cao.

Em biết là anh đã biết tất cả, nhưng vì Quân là cháu mình nên anh không thể trách em được, cũng không thể lồng lộn lên vì sao em làm thế được. Anh ở giữa kẻ khó xử nhất là anh, tiến không được, lùi cũng không xong nữa.

Em biết ẩn sâu trong đôi mắt anh là nỗi buồn vô cực, và rất nhiều chuyện anh còn không cho em biết nữa. Em đi lại gần anh rồi ôm anh từ phía sau.

– Em hứa em không nói dối anh nữa, anh Long đừng giận em nha, giận tội con bé lắm đó.

– ….( Long im lặng)

– Anh ơi…anh à!

Long gỡ tay em ra rồi quay lại nhìn em, em nghe hơi thuốc anh hút sộc cả mũi nên ho, Long vùi điếu xì gà đi…

– Anh xin lỗi, anh biết mùi này khó chịu với em.

– Không sao, anh biết hết rồi còn gì, thế sau này e có làm sai lần nữa anh cứ giận em đi.

– Giận em được gì?

– Giận đi cho em sợ anh ạ.

– Giận em anh thêm buồn bực chẳng được tích sự gì?

– Vậy em có làm sai anh cũng không giận à?

– Vẫn gặp mặt nhưng lạnh nhạt, như vậy mới là phong cách của anh. – Thôi, hoà anh nhé, hoà nha!

Em ôm Long vào lòng nhưng biết rằng nếu Long giận em em sẽ mệt hơn anh nghĩ, cảm

giác bị người yêu mình giận kinh khủng lắm. Điện thoại Long reo lên…

– Con nghe đây!

– Họp gia đình à, nhà mình có chuyện gì quan trọng đến họp gia đình hả mẹ

– Con không hứa với mẹ được vì mẹ biết công việc con rất bận, nếu mai về Sài Gòn con sắp xếp được con sẽ qua. Còn không thì con xin lỗi mẹ trước.

– Chuyện Quân bị bệnh nặng con biết, bệnh thì cần thuốc, tiền, và bác sĩ. Chưa có khoa

học nào chứng minh bị bệnh phải cần có phụ nữ mới khỏi cả.

– Con vẫn giữ ý kiến như vừa rồi.

– Sao mẹ nói vậy, mẹ vẫn là mẹ con, còn ai vô đây!

– Con mệt rồi, mẹ cho con nghỉ ngơi đi.

Long vừa cúp máy thì đúng như e dự đoán điện thoại em reo lên, đó là mẹ Long:

– Có phải con đang cùng Long ở Đà Nẵng không An Thy?

– Da.

– Trễ chuyến bay mà con vẫn đi à?

– Dạ, trễ chuyến này có thể bay chuyển khác được mà cô, con đã đặt chuyện khác ạ.

– An Thy…cô đã nói với con thế nào.

– Quân vẫn chưa điều trị, và con yêu Long cô ạ.

– Con bé này, thôi được rồi, ngày mai khi về Sài Gòn cô muốn gặp mặt hai đứa để nói chuyện, con thấy sao?

– Vâng, cũng không thể trốn tránh được nữa cô ạ.

– Được rồi, quyết định vậy đi, con gan dạ lắm.

Không phải em không sợ nhưng cái gì đến sẽ đến. Đúng như mọi việc em nghĩ mà, trốn tránh rồi có được gì đâu, chỉ có cách đối diện mới giải quyết được tất cả thôi.

– Ngủ đi em, ngày mai tính sau.

– Long à, có phải chúng ta sắp mất nhau không anh?

– Ngốc nghếch.

– Nếu một ngày mỗi đứa ở một nơi thì như thế nào.

– Cho dù em có ở đâu thì anh cũng yêu em Thy Thy!

– Nhưng không gặp mặt thì làm sao yêu.

– Yêu không nhất thiết phải gặp, nhưng tại sao em hỏi vậy?

– Em…

– Ngốc, ngủ đi, sau khi về Sài Gòn anh sẽ sắp xếp đi Paris sớm nhất có thể:

– Vâng, em thương nhiều lắm, miễn đi đâu có anh là được!

– Anh cũng thương em Thy Thy, chỉ cần em yêu anh và ngoan thì anh dành tất cả cho em thôi.

Sáng hôm sau, 10h em, Long, Hữu, Lan, Hoà trở về Sài Gòn. Mặc dù miệng nói đừng về Sài Gòn nhưng làm sao không về được, muốn đến được hạnh phúc thì trải qua khổ đau trước đã chứ. Quan trọng là khi đi đến hạnh phúc liệu chúng ta có còn nhau không, hay vì đau quá mà buông tay nhau thôi.

Tối nay là cuộc hẹn của em, Long, và mẹ Long…

– Tối nay anh và em có cuộc hẹn với mẹ anh.

– Thy Thy…em có quyền từ chối!

– Không được, em làm vậy khác nào không tôn trọng mẹ anh ạ?

– Anh sẽ nói chuyện riêng với mẹ.

– Chúng ta gặp mẹ đi anh, có chuyện gì cùng nhau giải quyết.

– Anh nói thật Thy Thy, không phải anh trốn tránh, nhưng anh không muốn làm tổn thương người con gái anh yêu.

– Nếu anh không muốn em tổn thương thì mình giải quyết xong hết đi anh.

– Em nghỉ ngơi đi, tối anh sẽ qua đón em.

Cả ngày hôm đó em đợi Long về để đi gặp mẹ anh, sao mà em lo thế này, mặc dù em là một đứa vô cùng cứng lòng mà cũng không thể nào không lo lắng được, em từng hỏi nhỏ bà Lan trên máy bay. Nếu một ngày mẹ của người yêu chia cắt mình và người yêu thì mình phải làm sao, bà Lan nói rằng:

– Mày chỉ cần nhìn vào thằng đàn ông mà sống!

– Nhưng mẹ anh ấy mới là quan trọng với anh ấy mà chị.

– Nếu mẹ của người yêu mình có đối xử tệ với mình đi nữa thì cũng quá bình thường. Đau nhất là thằng đàn ông mày yêu đối xử tệ với mày, còn mẹ nó hả…được thì sống không thì thôi, mình tốt hay xấu mình biết được rồi.

– Vâng, nhưng em lại có tính thương người chị ạ.

– Đôi lúc mày nên nghĩ lại đi, ích kỷ trong tình yêu không đáng trách đâu, đáng trách nhất là không vì người mình yêu ích kỷ mà lại đi ích kỷ với người khác làm tổn thương người mình yêu đó con ạ.

– Vâng…

Tôi là kỹ nữ - Sóng gió (Chap 23)

Tôi là kỹ nữ – Sóng gió (Chap 23)

– Mày ngốc thật, tao nghe nhảm nhí về việc thằng Quân quá, chẳng có cái đách gì mày phải có trách nhiệm và quan tâm. Nè nhỏ…?

– Dạ, chị nói tiếp đi chị, em nghe chí lí lắm ạ!

– Lo mà đi Paris với ông Long đi, mày có biết mày đang nằm trong hủ vàng không hả?

– Anh Long tuyệt vời lắm chị ạ, cả về sự giàu có và khoản trên giường luôn chị.

Bà Lan lúc ấy bật cười rồi đánh vào vai em:

– Con nhóc này, mày có cần nói ra rõ thế không.

– Em nói ra không có nghĩa là em san sẻ, em nói xem chị có trầm trồ không thôi ấy mà. – Con điên này, mày khờ thật!!!

Em suy nghĩ rất nhiều về lời chị Lan nói. Đến tối 8h Long qua đoán em.

– Thy Thy em có đói không? – Không đói đâu, anh Long đã ăn gì chưa. – Anh không thể ăn được. – Anh Long đau chỗ nào sao ạ? Đâu đâu để em khám xem nào?

Em đưa tay sờ trán anh…

– Đây ạ?

– Không!

Em đưa tay lên 2 má anh.

– Đây hả anh ơi?

– Không hề!

Em đưa tay lên tim anh.

– Hay anh khó thở ạ?

– Xuống một tí nữa Thy Thy!

Em giật mình sợ Long đau dạ dày, em để tay lên vị trí phía trên rún lệch bên trái.

– Anh Long, đừng nói với em là anh đau dạ dày nhé!

– Thy Thy…ở dưới mà!!!

– Dưới nào ạ?

– Dưới ngã ba tình ái.

– Là chỗ nào nhỉ???

Long nắm tay em đặt vào vị trí đó của anh…

– Lại đói rồi này Thy Thy…

– Anh Long…anh già còn dê.

– Anh dê em chứ dễ ai đâu? Anh thích chọc em như vậy đó!

– Sao lúc em mới gặp anh anh phong độ, lịch lãm, lạnh lùng lắm.

– Nhưng mà bây giờ em như vậy, là vì anh nghiện em, được không em?

Long nghiêng người về phía em, mũi em và Long chạm nhau, Long vừa nói kèm một chút điệu nghệ cười khiêu khích làm em rút người lại, đúng là ác quỷ, không thể thoát ra nổi tình yêu của anh.

– Em với anh mà về một nơi xa sống thì…

– Nơi nào?

– Nơi mà dân tộc thiểu số người ta sống đó, cách 1km lại có lác đác vài cái nhà, chỉ đi rừng làm rồi tối lại về. Về mới có 7h ngủ à.

– Ngủ thôi hả, rồi có làm gì không?

– Ngủ 7h làm sao ngủ được ạ?

– Thế làm gì nhỉ?

– Không có chuyện gì làm nên làm…

– Làm gì Thy Thy?

– Theo ngày xưa em học là vì họ ngủ sớm quá nên họ đẻ hoài luôn anh ạ?

Long đang cố nhịn cười bỗng bật cười không ngừng. Long khoát vai em.

– Thế đi Paris về rồi lên núi sống nhé?

– Thôi ạ!

– Sao lại thôi, anh mà lên núi sống cùng em thì anh cho em đẻ con cho anh khi nào hết trứng thì thôi.

– Anh Long…!

– Hả?

– Có sức chơi có sức chịu nha, bớt lại đi ạ, đi đi kìa!

Long nhẹ nhàng thơm vào má em, em cố gắng chọc anh cười vì em biết trong đầu anh suy nghĩ rất nhiều thứ…

– Anh từ chối mua khu cửa Nam…

– Thy Thy…anh rất muốn mua khu cửa Nam.

– Vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào a?

– Ông Lực không còn quan trọng nữa, mà quan trọng phải tìm ra người đã cọc khoản tiền khá lớn cho khu cửa Nam trước chúng ta một bước!

– Khó nhỉ.

– Không khó, rồi sẽ có thông tin của chủ đầu tư đó thôi.

– Vâng, nếu Thy Thy ngốc nghếch này có giúp gì được anh Long cứ nói nhé!

Long im lặng vừa chạy xe, tay còn lại thì đan

xen bàn tay em không rời. Cuối cùng cuộc hẹn tại một căn biệt thự lớn đây là mẹ của

Long.

– Chị 2 đang đợi con đấy, lên đi ( chị 2 là mẹ Long)

– Da.

– Lên đi con.

– Bước lên phòng khách được đặt ở tầng lệch tầng phía trước sang trọng, nhà toàn mạ vàng dát sang chảnh, tất cả vật trang trí đều bằng gỗ quý, mùi trầm hương trong nhà toả da dễ chịu, bên trên thờ phật bà khá lớn.

Mẹ Long chờ sẵn em và anh ấy trên phòng khách, trà cũng pha sẵn sàng còn nóng hổi.

– Con lên chào ba đi rồi xuống, có thành đạt giàu có thế nào cũng phải lễ nghĩa trước!

– Con biết!

Long bước lên lầu 2-3 gì đó em không nhìn theo…

– An Thy, ngồi xuống đi con!

– Da!

– Uống trà đi con, trà quý đấy!

– Dạ!

Em lịch sự cầm ly trà lên tay vẫn còn run vì em thật sự choáng ngợp trước gia sản nhà họ Hoàng!

– An Thy, có phải thằng Long đang muốn mua khu cửa Nam không con???

Ly trà bị bắn nước ra ngoài, em đặt ly trà xuống bàn:

– Cô biết hết rồi ạ!

– Có phải nó đang tìm chủ đầu tư bên cọc trước nó một bước không con?

Em càng giật mình hơn về sự tinh tế của mẹ Long.

– An Thy, có phải thằng Long đang muốn mua khu cửa Nam không con???

Ly trà bị bắn nước ra ngoài, em đặt ly trà xuống bàn:

– Cô biết hết rồi ạ!

– Có phải nó đang tìm chủ đầu tư bên cọc trước nó một bước không con?

Em càng giật mình hơn về sự tinh tế của mẹ Long, đúng là mẹ của Long có khác.

– Vâng!!!

– Con có muốn giúp nó không?

– Tất nhiên là có ạ!

Mẹ Long đứng dậy qua phía em rồi bà ngồi xuống…bà nói NHỎ VÀO TAI EM!!!

( Nói gì thì cháp sau sẽ rõ nhé mấy chị)

***  Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Chap 24 sẽ nhanh chóng được cập nhật

Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay

Quý khách có nhu cầu tìm mua các loại đồ dùng nhà hàng khách sạn như: xích đu sắt giá bao nhiêughế bể bơi bằng nhựagiá ô dù ngoài trời, đồ tiêu hao khách sạn,…hãy liên hệ ngay với Poliva. Poliva.vn – tự hào là đơn vị cung cấp thiết bị khách sạn số 1 tại Việt Nam sẽ đem đến cho các bạn những sản phẩm với chất lượng, mẫu mã và giá thành tốt nhất so với trên thị trường hiện nay. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999