Đường phố Đài Loan đẹp lắm, những bảng hiệu đèn led đủ màu sắc, sầm uất đến mức có buồn cũng không thể buồn lâu, một con phố chỉ toàn dành riêng cho ăn uống, vui chơi giải trí. Dòng người vội vã tấp nập, đâu đó có những cặp đôi họ choàng vai nhau đi đi, nói nói, cực kì hạnh phúc!….
Chap 43: Say tình
Tối 20h00 tại Đài Loan…
– Này, không uống đi, không ngờ gần 3 năm gặp lại, chúng ta làm một chầu nhậu tại Đài Loan. Cuộc sống có tiền một chút đúng là có giá trị. Thích đâu đâu thì đi, thích ăn gì ăn, thích làm gì thì làm, miễn cùng một người mình yêu là quá đủ, há há!!!
Em im lặng không nói gì, uống hết ly rượu nóng cay xè đến cả ruột gan…
– Sao tao thấy tao vô duyên quá mày.
– Chuẩn rồi đấy!!! (em nói)
– Thy Thy, mày thật ra mạnh mẽ đến vậy sao, phụ nữ dù có mạnh mẽ đến nào, cũng chỉ là một lớp vỏ bọc bên ngoài mà thôi, cứ cố tỏ ra mạnh mẽ để làm gì?
– Vậy chứ, nếu như phụ nữ yếu đuối thì ai xem hả chị? Thật ra lúc này, là lúc em yếu đuối nhất nè chị ạ, em thật sự đến thở cũng thấy khó khăn, chuyến thực tế sắp kết thúc, em sắp phải về Paris…nhưng…(bỗng nhiên em bị nghẹn lại)
– Nhưng giữa em và chủ tịch…vẫn đấu đá nhau, vẫn hành hạ nhau, ai cũng có lòng tự trọng mà không ai có thể mềm mỏng một chút. Tại sao cứ phải là công việc, công việc..
– Vì mày yêu phải một Chủ Tịch của một tập đoàn bất động sản lớn nhất nhì Việt Nam, yêu phải một người có thể học thức không xuất sắc nhưng kinh doanh, tài lãnh đạo xuất chúng. Yêu phải một người có quá nhiều tiền, nên người phụ nữ ở bên cạnh bắt buộc…
– Bắt buộc phải tài giỏi!!!
Đọc các chap trước:
Chị Lan uống tiếp ly rượu đang cầm trên tay, đặt ly mạnh trên bàn rồi gật gật đầu.
– Đúng vậy, aiguuu, thật ra…cái gì cũng có lý do của nó, tình yêu trẻ trâu chỉ xoay quanh ăn, ngủ, làm tình, còn tình yêu của những người thành đạt nó khác hẳn.
– Tình yêu với những người thành đạt không hề nhàm chán tí nào, họ có sức hút rất khác thường, yêu sự tài giỏi, tận tình, yêu sự chân thành và chững chạc, sâu sắc đến thốn tim… (em nói)
– Mày sắp trở thành bà cụ non rồi đấy.
– Uống nào, ngày mai Hoàng Đức Long sẽ bỏ phiếu đấy, lại sắp không thể nhìn mặt nhau thường xuyên nữa rồi.
– Con nhóc này, nói đi nói lại cũng chỉ Hoàng Đức Long.
– Em yêu anh ấy, người ta gọi là yêu đến khắc cốt ghi tâm!!!
Em và chị Lan uống với nhau đến 22h00 đêm, đến mức không thể tự đi nổi nhưng cả hai đều có những giây phút đáng nhớ ở Đài Loan năm ấy. Cùng ôm eo nhau, dựa vào nhau rồi hát hò khắp con phố đi qua.
– Tối nay, nhất định chị em mình phải ngủ với nhau đấy.
– Được rồi, chị hứa!
– Chị đừng có mà…
Em cố gắng tỉnh táo, đẩy chị Lan ra, tối hôm đó em mặc một chiếc quần jean ống rộng, một chiếc áo ôm body ngắn sát nách màu đen, mang giày trắng rất trẻ trung, mái tóc xõa hai má vì uống rượu nên đỏ hồng lên. Đêm đó cực kì đẹp, đẹp, đẹp!!!
– Chị này, em cấm chị gọi cho anh Hữu rồi bỏ em đấy, nếu bỏ là chia tay, xé xé giấy, không chơi với chị đâu!!!
– Được rồi, để lấy lòng tin, thì…
Chị Lan cầm thẻ từ khách sạn lên:
– Về phòng chị chứ, Hotel 5* bậc nhất, ngắm nhìn cả cái Đài Loan, chúng mình về nhậu tiếp.
– Hứa chỉ có 2 đứa đấy!!!
Thế là em cùng chị Lan về phòng chị Lan ở, em như muốn gục ngã, đi chẳng nổi nữa.
– Chị ơi, đâu là phòng chị, em sắp gục ngã rồi, em nằm tại hành lang cho chị xem.
Chị Lan kéo em dậy, rồi đi sau đẩy lưng em về phía trước.
– Này sắp tới rồi, kia kia!!!
Chị Lan bỗng ôm vai em từ phía sau rồi hỏi em.
– Hỏi cái này nhá!
– Vâng, chuyện gì thế ạ?
– Nếu…
– Nếu???
– Nếu tối nay gặp Hoàng Đức Long ở đây, cưng sẽ làm gì?
Em cười khoái chí…
– Hoàng Đức Long tại đây á?
– Uh, sao nào sao nào?
– Nếu gặp Hoàng Đức Long ở đây, em sẽ hiếp Hoàng Đức Long đến kiệt sức.
Chị Lan và em cười lớn, khi đến cửa phòng, thẻ từ được để lên cửa, bỗng nhiên chị Lan bịt mắt em rồi đẩy em vào phòng, nhưng giọng nói chị Lan lạ lắm, mùi nước hoa bây giờ cũng khác hẳn.
– Thy Thy, để xem tối nay ai mới là người kiệt sức!!!
Bàn tay vẫn bịt mắt em lại, giọng nói vang lên không ở trong phòng đâu ạ, nó ở phía sau lưng em kia kìa. Người ấy ôm em vào lòng, bàn tay còn lại đặt ngay vị trí ngực em, thật dã man, cảm say mèm gần chết lại bắt gặp những khoảnh khắc này là em.
Người này đẩy em vào căn phòng, tiếng của đóng khít lại, em ngửi ngửi mùi nước hoa rất quyến rũ, cuốn hút, của một người đàn ông em yêu, chuyện gì vậy???
Thy Thy trong lúc say đến không biết gì, vẫn kịp hỏi lại:
– Chị Lan à, chị Lan…
Điện trong phòng vẫn chưa kịp bật lên, dần dần em cảm nhận từng lúc va chạm không phải thân hình của một người phụ nữ như chị Lan nữa, sao lại cao to, ôm hết em vào lòng, và đặt biệt toàn thân cứng như đá, phụ nữ làm sao được như vậy.
Trước mắt em lờ mờ từng chớp đèn nhỏ của thành phố về đêm, kia chính là một góc của Đài Loan mà? Tấm rèm trong đêm lất phất bay khi cánh cửa ban công chẳng được đóng lại.
Tầng thứ 40 của một khách sạn 5* tại Đài Loan: Giọng nói tiếp tục vang lên, lúc này hơi thở nóng lên phá lấp sau gáy, chỉ có em là không được tỉnh táo thôi.
– Có phải em nói, nếu tối nay gặp Hoàng Đức Long, em sẽ hiếp anh ta đến kiệt sức không?
– Anh là ai, tôi nói Hoàng Đức Long, chứ tôi nói anh à, bỏ tôi ra nào???
Không thể trách em lúc đó được, vì chưa bao giờ em say như vậy, người đẩy bên nào ngã bên đó… Người ta buông em ra, rồi ngay lập tức xoay người em lại, hai tay người ấy áp chặt má em lại, mặt đối mặt trong màn đêm đen tối…
– Thy Thy, bây giờ em đã nhận ra tôi chưa???
– Hoàng…Hoàng Đức Long ạ?
Em cố gắng mở hai mắt ra thật to, hình bóng anh cứ nhân 3 rồi nhân 4 lên…
– Đâu để em sờ thử khuôn mặt xem nào, chủ tịch của em vô cùng đẹp trai, tối thế hơn nữa em đang say đến mức không còn biết trời đất gì cả, đâu nào…
– Đây, mắt này, mũi cao phết luôn đây này, hai cá má ui ui đáng yêu lúc bậm môi có đồng tiền luôn này. Còn nữa, à đôi môi, đôi môi…
Hơi thở của Hoàng Đức Long mỗi lúc một nhanh hơn, nhưng tất cả chỉ để ngắm nhìn em trong đêm ấy…Hoàng Đức Long cực kì thích thú lúc em say, vì anh nói mỗi lần em say em như con nai vàng ngơ ngác, nhưng nai vàng lại vô tình giậm nát tim anh.
– Em cần kiểm tra thêm phần dưới không, nếu chỉ sờ khuôn mặt có khi còn nhầm, thêm phần dưới đi. (Hoàng Đức Long chạm môi vào mũi em rồi nói)
– Này, anh đừng gần gũi như thế, em thật sự không đủ dũng cảm để kiểm tra phần dưới!
– LÀM ĐI!!! (Hoàng Đức Long dứt khoát)
Chắc chắn là chủ tịch Hoàng Đức Long đây rồi, chị Lan ơi, chị hại chết em rồi, nhưng em thích lắm ạ. Chủ tịch lại bắt em kiểm tra cái đó, sao lại lộ liễu vậy? Tay em run run, hơn 2 năm rồi em mới chạm vào cái đó của anh.
– Thy Thy…(Hoàng Đức Long bỗng nắm tay em lại)
– Dạ!!! (Một tiếng dạ thế có chết anh không)
– Phần dưới là từ ngực trở xuống, không phải chỗ đó không thôi!!!
Em vội vã rút tay lại, Hoàng Đức Long một tay nắm chặt tay em đặt vào ngực anh đã kịp cởi nút áo sơ mi tự bao giờ, quả là khâm phục.
Rất nhanh tay em di chuyển xuống dưới của anh thì bỗng Hoàng Đức Long không kiềm chế được nữa, nhấc bổng em lên, hai chân em theo phản xạ tự nhiên kẹp vào người anh, lúc này đang say bỗng dần tỉnh…
– Thy Thy… thử một lần làm anh kiệt sức đi, anh muốn được như vậy, anh rất yêu em!
Sau lời nói đó chẳng còn sự miễn cưỡng, giận hờn, hay dằn vặt gì nữa. Em và Hoàng Đức Long hôn nhau say đắm, môi nhẹ nhàng chạm lấy môi, từ từ từng chút một còn cảm nhận hơi thở nhau, rồi lại đến lúc nồng cháy tưởng chừng chẳng còn điều gì ngăn cản được. Hoàng Đức Long to lớn ôm em vào lòng, còn em thì nhỏ bé nép vào ngực anh. Các chị đã một lần thử nụ hôn trong hơn say chưa?
Nụ hôn trong cơn say, thật sự rất ma mị, một chút hơi thở nồng mùi rượu sẽ khiến đối phương cuốn theo, một chút vị ngọt trên đầu lưỡi cũng sẽ làm anh ấy không muốn rời. Nụ hôn trong cơn say, nó khiến đầu óc ta ma mị, nó khiến chúng ta thể hiện hết mình ham. muốn vốn có, nó khiến chúng ta phát lên từng tiếng rên khe khẽ khi được ở bên cạnh người mình yêu!
– Hoàng Đức Long, Thy Thy em hàng đêm ở Paris nhớ anh khóc đến sưng cả mắt, thậm chí còn dán hình của anh đều khắp căn phòng. Còn nữa…đọc đi đọc lại những dòng email gửi đến anh nhưng chẳng được anh hồi đáp. Anh có biết, anh chiếm tất cả vị trí trong tim em không?
– Em có biết, anh đã từng gọi bác sĩ đến trị bệnh vì anh bị tương tự không, anh nhớ em cũng đến kiệt sức Thy Thy à…đừng trách anh khi không qua Paris gặp em. Nếu như vậy thì sẽ không có ngày hôm nay ấm áp đến mức này.
– Chủ tịch, những ngày tháng xa vợ, có chắc anh không làm gì có lỗi với em chứ. Em không muốn người em yêu, cùng chung quan hệ với một người khác, em ích kỷ, em đau lắm!
– Ngốc nghếch, tôi già rồi, tim tôi làm gì có chỗ cho người đàn bà nào khác ngoài em.
Thy Thy…nhắm mắt lại…
– Thy Thy xinh đẹp, nước mắt của em lúc em say, em khóc lúc em say còn quyến rũ hơn gấp bội phần. Anh không hối hận vì anh biết sẽ có ngày hôm nay.
– Một ngày, ngày mà chúng ta đến mức chịu hết nổi, hết nổi rồi mới bên nhau, Hoàng Đức Long…sao anh nhịn giỏi đến vậy?
Hoàng Đức Long nhẹ nhàng lắm, từ từ đưa mũi vào chạm mũi em, rồi tay anh kéo chiếc chiếc áo màu đen của em lên, chiếc áo ngực bị bung nút cài nhanh như chớp.
Em không còn ngần ngại gì nữa, chủ động cởi bỏ chiếc áo rồi vứt xuống sàn. Trước mặt Hoàng Đức Long là vùng ngực trắng như tuyết, hồng hồng xinh xinh quyến rũ anh không thể làm gì khác hơn. Hoàng Đức Long vươn người lên một chút rồi môi anh lấp đầy khoảng hồng xinh xắn ấy. Hoàng Đức Long liên tục hôn hít cho thỏa nỗi nhớ, đôi lúc anh lại cắn nhẹ vài cái để thể hiện sự điên cuồng của mình.
– Hoàng Đức Long, chết em mất thôi!
– Em có thích được như thế không Thy Thy.
– Có ạ, nhưng chỉ mình chủ tịch là đủ lắm rồi.
– Không cần hỏi, anh cũng biết là em sung sướng khi anh làm như vậy rồi, chẳng phải Thy Thy nghiện chuyện đó với anh sao? (ngọt ngào)
Tay em lúc đó sờ nhẹ lên cổ anh, xuống ngực, rồi em chủ động cởi khuy quần của vị chủ tịch biết bao thiếu nữ muốn ngủ cùng.
– Đúng rồi, em làm tốt lắm Thy Thy!
– Em làm như vậy, chủ tịch có thích không?
– Đánh thức nó đi Thy Thy, đợi chờ em gần 3 năm, tội nó lắm!
Em kéo nhẹ dây kéo quần, rồi luồn lách vào trong cầm cái đó. Cảm giác thế nào nhỉ, cầm cả 1 vòng 5 ngón tay chẳng hết, hay vì tay em bé, hay…?
– Nó cứng còn hơn đá đấy chủ tịch ạ, anh hư hỏng quá rồi!!!
Hoàng Đức Long bất ngờ hạ thấp người xuống, nụ hôn của anh dần dần chuyển vị trí xuống rốn, anh cởi bỏ chiếc quần em, xá toang chiếc quần chip em mặc quăng hững hờ xuống sàn.
– Hoàng Đức Long, quần của em???
– Không ngoài dự đoán, nụ hôn của anh dần di chuyển xuống bên dưới của em từ xưa em đã có thói quen làm sạch sẽ như em bé, khiến Hoàng Đức Long thích thú không ngừng.
– Chủ tịch, 3 năm trước anh không hề làm thế này với em?
– Nhưng bây giờ anh thích vậy, anh nhớ nó!!!
Hoàng Đức Long dùng lưỡi lướt nhẹ như một con sóng, mỗi lần đợt sóng cuồn cuộn hơi thở anh khỏa lấp cả một vùng trời ấm áp. Vùng trời ấy thiếu vắng ánh nắng cũng quá lâu rồi.
– Hoàng Đức Long, cảm giác này thích vậy sao, tại sao anh không cho em biết sớm hơn.
– Hoàng Đức Long, em cũng muốn làm như thế với anh.
Tiếng rên khe khẽ của một người say trong đêm càng kích thích Hoàng Đức Long hưng phấn. Người cho em cảm giác oral tuyệt vời đến thế. Mỗi tiếng rên khe khẽ ấy càng làm Hoàng Đức Long mân mê vùng trời ấm áp ấy.
Hoàng Đức Long vươn người lên một tí vị trí đầu, rồi cười hơi nhếch mép một chút, sự đẹp trai lúc này nó cũng không bằng cái bên dưới chúng ta đang chạm vào nhau.
– Hoàng Đức Long, em muốn làm chuyện đó lắm rồi (giọng điệu kèm một chút sự năn nỉ, nhõng nhẽo).
– Gần 3 năm chịu được, một chút nữa, em không thể làm được sao Thy Thy?
– Em muốn quan hệ với anh!!! (Thy Thy nói)
Hoàng Đức Long càng thích thú khi chọc tức em như thế. Em nghĩ chỉ còn cách khác thôi, em dùng hai tay đẩy Hoàng Đức Long nằm xuống rồi leo lên người anh. Tư thế lúc này là cưỡi ngựa nhỉ?
Em cười rồi nhìn Hoàng Đức Long, em nằm lên người anh rồi ôm anh.
– Nếu chủ tịch thấy khó quá, thì em sẽ làm thay chủ tịch việc đó ạ!!!
– Thy Thy…em là số 1 đối với anh!!!
Em ngồi dậy, nhướn người lên, khi cô bé bé nhỏ của em chạm vào đầu súng to lớn kèm một chút trơn trơn tự nhiên vốn có, Hoàng Đức Long đầu óc như điên dại. Hai tay Hoàng Đức Long nắm chặt hông em rồi từ từ đẩy người em xuống.
– Á…á….!!! (em bộc phát la lên thì rất dau).
– Ưm…(Hoàng Đức Long cũng kêu lên thảm thiết)
Em gục ngã lên người anh…
– Có khác nào mất trinh đâu, chủ tịch đã làm em mất một lần rồi còn gì, tại sao bây giờ nó lại đau thế ạ?
Hoàng Đức Long an ủi:
– Một chút thôi Thy Thy, em chúng ta quá lâu mới làm chuyện đó. Tin anh nào, một chút sẽ hết kèm vào đó là cảm giác em không thể nào quên.
– Hoàng Đức Long, anh đẩy làm em đau phát khóc.
– Làm đi nào Thy Thy…
Lần gặp lại đau đến phát hơn như lần đầu tiên, nhưng chỉ cần vượt qua một chút đau đớn lúc đầu, cảm giác lúc sau cũng chẳng thể nào quên được. Sự cuồng nhiệt của anh, sự hết lòng của em cứ quấn lấy nhau mà không cho phép một trong hai ngừng nghỉ. Chủ động một chút đã sao, em làm nhịp nhàng trên người anh, còn anh thì phối hợp trọn vẹn chẳng kém.
Cảm giác lúc say làm tình thế nào, bạn sẽ không ngần ngại làm đối phương thích thú, sẽ không ngần ngại thể hiện mình có thể giỏi chuyện đó đến mức nào. Nếu ai cười chê chuyện đó, phán xét người nào đó khi người ta mạnh dạn với người mình yêu, chắc chắn người đó là kẻ hai mặt, nói dối tài ba nhất thế gian.
Em khẳng định, cuộc đời này chẳng có gì thích thú khiến con người qua tìm hoài cảm giác đó bằng hòa tan vào người mình yêu.
Một chút Hoàng Đức Long xoay chuyển tình thế, thể hiện sự đàn ông của mình không ngừng.
– Là ai làm ai kiệt sức, đâu phải đêm nay một lần đâu Thy Thy, lần 2, lần 3, lần 4. Em có nhớ chúng ta đã từng bao nhiêu lần với nhau không?
– Em sẽ làm anh kiệt sức…Hoàng Đức Long.
– Ngốc…đàn ông như tôi, lại phải thua em sao???
Hoàng Đức Long mạnh đến mức mỗi lần đẩy vào khiến việc thở cũng khó khăn (người ta còn gọi là nín thở). Nhưng cảm giác được hòa tan với người mình yêu, được chạm vào bằng da bằng thịt khiến đầu óc tê dại là thế.
Đúng lúc, em gần tìm được cảm giác ấy, tay em bấu chặt vào lưng Hoàng Đức Long rồi khẽ la lên:
– Hoàng Đức Long, em sắp…em sắp sướng, anh có muốn sướng cùng em không.
– Có…có Thy Thy!!!
Cảm giác mình tin được đỉnh núi cao nhất trong đầu mình, được người đàn ông mình yêu đẩy mạnh không ngừng làm cảm giác lên đỉnh tuyệt vời khủng khiếp. Cảm nhận được cái đó của anh ta đến mức sắp nổ vì một điều gì đó xâm lấn vào người em…em yêu anh!!!
Hơi thở nhau đan xen không ngừng, tay chân nhau run rẩy không ngừng vì sức lực bỏ ra cùng nhau đi tìm đỉnh núi tuyệt vời ấy.
– Thy Thy…anh muốn biết, Hoàng Đức Long quan trọng như thế nào, như thế nào hả?
– …Chủ tịch.
– Thy Thy…về Việt Nam, đừng bỏ tôi đi nữa!!! (Hoàng Đức Long day dứt)
– Đối với ai thì xưng “tôi” nghe lạnh nhat, nhưng đối với em em cực kì thu hút cách xưng hô đó, nghe như người đàn ông đang ôm cả tấm thân mình vào lòng.
Hoàng Đức Long hôn nhẹ vào cánh mũi, đôi môi của em, em hôn lại môi anh rồi sờ lên mặt anh nói:
– Cuộc đời em thật sự không cần tài giỏi, mà chỉ cần một Hoàng Đức Long như anh là em đã tài giỏi lắm rồi.
– Thy Thy của anh trưởng thành thật rồi, trưởng thành thật rồi.
Hoàng Đức Long ôm em vào lòng như thể mọi chuyện ở quá khứ chúng ta đừng nghĩ đến, những chuyện khiến chúng ta rời xa em cũng đừng nghĩ đến nữa. Những chuyện khiến em tổn thương thì sao?
– Những chuyện ở quá khứ, những điều đã từng làm với em, tất cả chỉ vì muốn em ở Paris phải thật cố gắng. Là vợ của chủ tịch trước sau gì em cũng phải tài giỏi hơn người ta một chút, không phải anh khinh thường em…mà là anh muốn không một ai khinh thường em cả Thy Thy. (Hoàng Đức Long bỗng nói nhiều hơn)
– Chủ tịch, em biết…
– Những lúc ở Paris, tất cả email của em anh đều đọc, đều nhớ từng chữ một, có lúc anh chỉ muốn đập nát chiếc máy tính trước mặt vì cảm thấy mình thật vô dụng. Ngày cả người con gái mình yêu, anh cũng chẳng ở bên em được lúc em buồn. Anh…
– Hoàng Đức Long lại ngốc rồi…(em nói em cười nhưng nước mắt em lại rơi một lần nữa)
– Có phải lúc đó, Thy Thy cũng khóc như bây giờ không em?
Hoàng Đức Long áp hai tay vào má em, rồi nâng đầu em lên nhẹ hơn một chút, em và anh nhìn vào mắt nhau. Giọt nước mắt khẽ rơi vô tình vậy mà chạm vào tay anh làm anh bối rối hơn.
– Anh xin lỗi em, anh biết để một cô bé chỉ 18 tuổi ở một nơi đất khách quê người. Người đó không ai khác đó là vợ mình, anh chỉ muốn em biết rằng anh cũng nhớ em khi em nhớ anh lúc ấy. Có khi nỗi nhớ của một thằng đàn ông nó còn dằn vặt hơn em nghĩ. Nhớ Thy Thy anh chẳng biết làm gì, chưa bao giờ anh thấy anh vô dụng như vậy, không tìm được phương án nào để giải tỏa nó.
– Và chủ tịch đã kêu bác sĩ đến khám bệnh cho mình phải không ạ, chủ tịch nghĩ mình sắp chết!
– Rốt cuộc ông ấy bảo, anh bị tương tự vì nhớ thương một ai đó!
Em ôm Hoàng Đức Long vào lòng, rồi vỗ vỗ nhẹ vào vai anh nói:
– Thôi nào, lúc trước còn ở Việt Nam, chủ tịch luôn bảo vệ em mà. Giờ em bảo vệ anh, yên tâm đi, đừng buồn nào!!!
– Ngốc nghếch, đời này chỉ có tôi bảo vệ em thôi, em làm sao đủ sức làm chuyện đó, thật ra em yếu đuối và ngốc đến mức tôi còn không dám lơ là trong việc theo dõi…
– Á à…chủ tịch Hoàng Đức Long.
Em ngồi bật dậy, kéo chiếc mền ra.
– Thì ra từng hành động, cử chỉ của em đều được anh theo dõi tận tình, Mẫn Nhi có phải một trong những nhân tố đó không chủ tịch?
– Thì làm sao yên tâm để em một mình, vậy mà còn xuất hiện cái tên Vũ Đức Thành dở hơi đó, nói tới chỉ muốn…
Thấy em có vẻ hơi buồn cười, chủ tích bật ngồi dậy.
– Anh đã quá lịch sự với cái tên đó, nhưng….
– Anh quá ghen rồi đấy ạ.
– Tay này chỉ muốn sờ vào người Thy Thy thôi, đánh hắn thì uổng quá!
Hoàng Đức Long có vẻ rất cay cú với Vũ Đức Thành, anh ấy đi vào phòng tắm ngay sau đó. Còn em thì không tài nào ngủ được, đường phố Đài Loan nhìn từ trên cao phải nói là như một thiên đường. Đầu óc cũng còn lâng lâng một chút rượu say, nhưng mọi thứ được sắp đặt quá đỗi ngọt ngào, đôi khi chỉ muốn gọi điện cho chị Lan nói lời cảm ơn ngay lập tức.
Em chỉ mặc trên người chiếc áo sơ mi của Hoàng Đức Long được đi thơm phức trong tủ đồ, nghe nói khi ngủ với đàn ông, mặc trên người chiếc áo của họ trong quyến rũ hơn nên em thử xem.
Đứng nhìn toàn cảnh thành phố qua tấm kính trong vắt không có một chút bụi bẩn. Người ta hay nói chỉ cần hai người yêu nhau thì ở nơi tồi tàn cũng là thiên đường. Nhưng lại không biết được hai người yêu nhau ở một nơi như thiên đường thì nơi đó khác gì xứ xể thần tiên cơ chứ?
Đang loay hoay suy nghĩ chờ Hoàng Đức Long tắm xong thì em quay lại giật mình.
– Chủ tịch, anh làm gì vậy ạ, anh làm em muốn rớt tim ra ngoài đấy.
– Thy Thy, ai cho em lấy áo tôi mặc thế kia?
– À, thì em thích vậy mà..
– Lại đây, nút áo không nên cài kĩ quá, hở phải 2-3 nút thì mới hấp dẫn, vì lấp ló bên trong…
– Chủ tịch, anh hư quá rồi đấy ạ!
– Chuẩn bị hư gấp 10 lần em nghĩ!
Hoàng Đức Long nói xong, ngồi tựa lưng vào ghế, tay tháo với chiếc dây cột của khăn choàng, rồi cười đểu nhìn em.
– Lúc nãy anh làm cho em rồi, giờ tới lượt em làm cho anh chứ…Thy Thy?
Mọi người có biết chủ tịch Hoàng Đức Long muốn em làm gì không ạ?
*** Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.
Đọc tiếp truyện => Chap 44 sẽ nhanh chóng được cập nhật
Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay
Poliva.vn – Địa chỉ chuyên nhập khẩu và phân phối các loại thiết bị khách sạn, đồ dùng nhà hàng, thiết bị ngoại cảnh,…uy tín nhất trên toàn quốc. Các sản phẩm do Poliva phân phối như: báo giá ghế xích đu trứng, giường bể bơi, dù lệch tâm giá rẻ, bộ amenities khách sạn,…đều là hàng nhập khẩu mang thương hiệu Poliva nổi tiếng nên có độ bền cao, mẫu mã đẹp mà giá thành lại rẻ. Quý khách có nhu cầu mua các loại đồ dùng nhà hàng khách sạn vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.