Tôi là kỹ nữ – Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

89,193 | Thứ ba, 14/05/2024, 07:00 (GMT+7)

Thy Thy và chủ địch đã nhận ra ai là tình địch thực sự của mình trong cuộc chiến tình yêu này. Liệu Long và Thy Thy có phải rời xa nhau lần nữa? Liệu họ có được bên nhau hạnh phúc hay không???

Chap 39: Sự chung thủy của chủ tịch

Câu nói của Hoàng Đức Long chỉ có ai tinh ý mới hiểu được hết ngụ ý của nó, em lúc đó không chần chừ gì nữa liền bẻ lại cổ áo cho anh, em nhìn từ cổ anh rồi lên môi anh, rồi đến đôi mắt:

– Chủ tịch…anh nói hay lắm, em rất cảm kích những người đàn ông đi đâu hay làm gì cũng nghĩ đến người phụ nữ của mình. Em ganh tỵ với cô ấy lắm ạ.

Em dần hiểu ra, vợ chủ tịch chính là Thy Thy mà?

– Thy Thy…chủ tịch có vợ rồi, cậu nên giữ ý tứ đi, mặc dù tớ chưa có dịp gặp vợ chủ tịch nhưng khi nghe chủ tịch nói qua thì tớ biết chủ tịch là một người rất chung thủy rồi. Cậu hiểu ý tớ chứ?

– Mẫn Nhi, tớ không hiểu, và cũng không cần hiểu, chủ tịch của cậu bây giờ khi đứng trước mặt tớ là đối tác của tớ. Cậu không nên áp đặt những suy nghĩ của cậu vào tớ được. Cậu hiểu ý tớ chứ?

Anh Hòa cảm thấy tình hình có vẻ căn thẳng liền tiến về phía trước chen vào giữa em và Mẫn Nhi thì bất ngờ Hoàng Đức Long lên tiếng:

– Thy Thy, tôi sẽ đưa em về, lấy danh nghĩa em là đối tác của tôi, em đồng ý chứ?

– Chủ tịch, nhưng mà không nên…(Mẫn Nhi mặt bối rối) .

– Mẫn Nhi, những việc tôi làm…cô được phép lên tiếng ngăn cản. À…cậu Hòa hơn 10 năm qua còn chưa dám như vậy!

Hoàng Đức Long tia Mẫn Nhi vì dám xen vào chuyện này, em chẳng cần nói gì cả, vì lúc này lên tiếng em thiệt thôi.

– Chủ tịch, để em dạy lại em gái!

– Hòa, ở đây là làm ăn, đồng nghiệp, đối tác, nếu cô này chỉ là mang danh nghĩa em gái hay em họ thì đuổi đi!

– Chủ tịch?

– Chủ tịch, Mẫn Nhi rất tài giỏi, học bổng năm nào cô ấy cũng đạt được, chỉ là lo lắng cho anh thôi, anh đừng nói vậy, bạn em sẽ rất buồn ạ.

– Thy Thy, tôi không cần biết học giỏi đến mức nào, nhưng tôi đã nói không thích là không thích.

– Ai có bảo là thích đâu ạ?

– Thy Thy… (Hoàng Đức Long tỏ ra khó chịu cực kì)

– Chủ tịch, em rất vui khi anh đưa em về!

Đọc các chap trước: 

Em nhanh chóng nở nụ cười với anh rồi quay sang nhìn Mẫn Nhi, đối với em Mẫn Nhi bây giờ không còn tốt bụng như trước nữa. Mục đích cậu ta là chiếm lấy chủ tịch từ tay em.

– Chủ tịch Hoàng, em đang thực tế tại tập đoàn và giữ chức vụ thư kí của anh. Lịch trình của anh em giữ và được phép nhắc nhở anh đấy ạ. (Mẫn Nhi cố gắng ngăn cản bước chân Hoàng Đức Long)

Hoàng Đức Long liếc mắt nhìn Mẫn Nhi:

– Đuổi ngay cái cô thư kí này đi, ồn ào, rách việc, tôi ghét ai ngăn cản bước chân của tôi. Đặc biệt là là khi với Thy Thy.

Hoàng Đức Long lịch sự mở cửa mời em lên xe mặc kệ phía sau như thế nào. Anh đã làm cho Mẫn Nhi một trận dằn mặt xấu hổ trước mặt em, vì lý do đó mà tôi đó em nhận được một tin nhắn từ email của Mẫn Nhi.

Tôi là kỹ nữ - Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

Tôi là kỹ nữ – Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

 

– Thy Thy…không cần nói nhiều, từ nay bằng mọi cách tớ sẽ chính thức khiến Hoàng Đức Long là của tớ.

– Cậu bị điên rồi, tớ thấy thất vọng khi quen một người như cậu Mẫn Nhi ạ.

– Tớ cũng thất vọng, khi ngày xưa là kẻ đứng giữa để đưa thư giúp cậu.

– Ý câu là như thế nào?

– Cho dù tớ là kẻ thứ 3 hay thứ 4 thì tớ sẽ khiến chủ tịch phải yêu mình say đắm.

– Cậu đúng là đồ ngốc, ngốc đến nỗi muốn cướp người tớ yêu cậu lại đi thông báo với tớ. Mẫn Nhi…cậu mới là một con ngốc đáng ghét!

Tối đó, Hoàng Đức Long chở em về nhà chạy xe rất nhanh, trên xe không nói gì nhiều vì em là người chủ động im lặng.

Em thấy càng hứng thú khi chuyến đi Việt Nam này em phải chiến đấu công việc lẫn tình yêu. Xin lỗi, em chưa bao giờ cảm thấy buồn về sự xuất hiện của Mẫn Nhi, em cực kì tỉnh táo để chấp nhận tất cả, vì em biết khi chúng ta càng né tránh thì nó lại càng tới. Em không quan tâm cậu ấy, người em quan tâm chính là Hoàng Đức Long!

8h sáng, cả team nhận được thông báo có cuộc họp gấp:

– Thy Thy, tối hôm qua em đã đi cùng đối tác những nơi đâu? (Vũ Đức Thành tra khảo)

– Cùng ăn tối!

– Ăn tối tại nhà riêng, cùng một phòng, trên một giường?

– Vũ Đức Thành, anh theo dõi em à, ở đây có nhiều người, anh đừng nói chuyện kì cục như vậy!

– Anh có nói sai về em, anh chỉ muốn biết em đã làm gì mà họ đồng ý kí hợp đồng buôn bán với mức giá chúng ta đưa ra rẻ bèo nhèo như vậy!

À thì ra Hoàng Đức Long đã chấp nhận kí hợp đồng mua bán là thật.

– Em hoàn toàn trong sáng, nghiêm túc trong công việc. Xong dự án này, em xin phép rút lui đợt thực tế ạ!

Em xếp tập hồ sơ rồi đứng dậy, Thành cầm tập hồ sơ đập xuống bàn.

– Em không được phép rút lui, vì em may mắn lấy được hợp đồng này, thì em càng không được phép rút lui, Thy Thy em hiểu chứ?

Tất cả mọi người đều biết, em đang bị Vũ Đức Thành dùng tình cảm riêng tư để ghen tuông và tra khảo, làm ai ai cũng khó chịu và thở dài, anh ta điện giống như Mẫn Nhi vậy.

– Vũ Đức Thành, nếu anh không muốn em rút lui, thì em nghĩ anh không nên dùng tình cảm để điều khiển em, nếu em cảm thấy không ổn, em sẽ nói chuyện trực tiếp với sếp tổng.

– Anh đang nghiêm túc, nếu em muốn gì thì em cứ làm, anh đủ năng lực để chỉ đạo mọi người, kể cả em!

Em bỏ về phòng trước vì cảm thấy áp lực khi đối diện Vũ Đức Thành, ở đâu ra những con người phiền phức như thế này?

Một lúc sau em nhận được điện thoại của Mẫn Nhi:

– Cậu đang ở đâu đấy, tớ muốn gặp cậu.

– Để làm gì, để cậu hét lên với tớ rằng cậu muốn chiếm lấy Hoàng Đức Long à?

– Cậu không dám đối diện với tớ, chứng tỏ cậu đang sợ Hoàng Đức Long sẽ xiêu lòng vì tớ à ?

– Mẫn Nhi, đọc địa điểm, tớ sẽ đến tát vào cái cho cậu bớt ảo tưởng!

Cậu ta nhắn tin địa chỉ ngay khi em cúp máy trước, em không bao giờ sợ cậu ấy, em đến gặp ngay sau khi nhận tin nhắn.

Hôm đó em và cậu ta gặp nhau tại một quán cà phê gần tập đoàn của Hoàng Đức Long.

Tầng 3, góc trái quán cà phê nổi tiếng tại khu trung tâm:

– Hợp đồng sắp kí, cậu có biết tớ vui thế nào không, Thy Thy cậu sắp bị tống cổ về Paris rồi!

– Vui lắm à?

– Haha…chưa bao giờ tớ vui như vậy, cậu biết không, tớ thích được gọi là vợ chủ tịch, đi đâu cũng vợ chủ tịch, tớ muốn được choàng tay với Hoàng Đức Long cùng sánh vai trên các buổi họp cổ đông, được ngồi chung xe cùng anh, được…

– Có muốn được khóc trong xe hơi mỗi khi Hoàng Đức Long ở bên cậu mà nhớ về tới không?

– Thy Thy, hãy nhường Hoàng Đức Long cho tớ!

Em cười thành tiếng, tay cầm tách cà phê uống có vẻ rất ngon:

– Cà phê ở đây có vẻ rất ngon, ngon giống như là chủ tịch Hoàng Đức Long vậy, anh ấy mỗi khi buồn sẽ uống cà phê đen không đường không đá, hút điếu xì gà trong rất thu hút. Anh ấy mỗi khi lái xe chở tớ về đều nắm tay tớ, hôn vào má tớ, Mẫn Nhi…cậu có muốn  nghe tớ kể mỗi khi anh ấy bên nhau cùng tới không, có phải khi chúng ta ở Paris cậu rất muốn được nghe?

Tôi là kỹ nữ - Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

Tôi là kỹ nữ – Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

– Cậu câm mồm đi.

– Ôi thôi chết, cái mồm hư hỏng của tớ mới nếm được một ít cà phê ở đây lại không thể ngừng được, tớ muốn kể tiếp, cậu làm ơn nghe nhé.

– Thy Thy, cậu đừng thách tớ…

– Này nhé Mẫn Nhi, Hoàng Đức Long trước khi đứa tớ lên giường, thường sẽ hôn tớ rất lâu, đầu tiên sẽ sờ vào mông tớ, chạm vào nó rất mạnh, rồi từ từ luồn lách chạm vào da thịt tớ vuốt nhẹ lên gáy….

– Thy Thy, cậu có câm mồm đi không, cho dù cậu có làm chuyện đó thích thú như thế nào đi nữa thì tớ cũng không bận tâm đâu.

– Eo ôi…nhìn cậu kìa, sao cậu lại gắt gỏng như thế, cậu cứ như nước đổ trong hàng nhảy dựng lên vậy, cậu bình tĩnh đi nào.

– Tớ có điên đâu mà bình tĩnh, ai lại nghe về chuyện cũ của người mình yêu mà vui chứ?

Ôi cái con Mẫn Nhi đến lúc này em chỉ thấy tại sao nó có thể tỉnh táo đến mức đáng ghét như vậy. Nó đang nghĩ gì vậy?

– Sau này mông tớ chính là nơi bàn tay Chủ Tịch chạm đến chứ không phải là cậu.

– Haha…cậu thèm chủ tịch đến mức vậy à, tới không ngờ cậu lại nghiện chuyện đó đến mức vậy, Việt Nam cũng có trai bao đây!

– Tớ sẽ sinh con trai cho chủ tịch, đợi đấy!

Mẫn Nhi dường như tức điên lên, cầm túi xách vừa đứng dậy thì có người bước tới đặt tách cà phê lên bàn rồi đẩy về phía em…làm Mẫn Nhi rụt rè…

– Thy Thy, em uống đi, yên tâm là tôi chỉ thích sinh con gái mà thôi!

Em còn chưa hết bất ngờ vì ở đâu cũng có mặt Hoàng Đức Long, hơn nữa dạo này còn hay cà khịa, hơn 2 năm không gặp anh Long có vẻ thả thính em bất chấp mọi lúc mọi nơi như thế này.

– Chủ tịch, em mới là người chủ tịch nên mời cà phê ạ, nên em xin phép uống!

Mẫn Nhi cầm tách cà phê rồi uống hết trong vòng một nốt nhạc…

– Chủ tịch, anh thấy không khí, vị trí ở đây như thế nào ạ?

Hoàng Đức Long đút hai tay vào túi quần ngẫm nghĩ gì đó rồi nói:

– Tại sao cô lại hành động vô lễ như vậy, tôi nghĩ cô được đào tạo du học từ một trường nổi tiếng ở Pháp thì cô phải hiểu mọi chuyện chứ, thái độ của cô còn thua cả cấp dưới thấp nhất trong hệ thống nhân viên của tôi. Ai cho phép cô uống hết tách cà phê? (Hoàng Đức Long nóng giận)

– Chủ tịch, em muốn giúp anh thôi, em đi theo từng bước chân của anh luôn còn gì, ngoài công việc ra chẳng lẽ chủ tịch không để ý một chút gì đến em ạ?

– Để ý??? (Hoàng Đức Long nhìn Mẫn Nhi ra vẻ hoang đường)

– Em thích chủ tịch, thậm chí sẽ yêu chủ tịch rất nhiều, trong tương lai, em muốn được làm Vợ chủ tịch!

Hoàng Đức Long bất ngờ từ tức giận chuyển sang cười kiểu vô lý xong quay ra nhìn em:

– Thy Thy, có phải bạn của em cô ta bị tâm thần đúng không?

Tôi là kỹ nữ - Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

Tôi là kỹ nữ – Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

– Dạ, sao chủ tịch lại tinh ý đến vậy ạ, thật ra khi ở cùng nhau tại Paris, tối nào cô ấy cũng uống thuốc an thần rất nhiều, và luôn có ước mơ sau này làm vợ chủ tich. Mà cô ấy quên chủ tịch là ai, miễn ai được gọi là chủ tịch thì cô ấy lại nói câu như vừa nói ạ.

– Tại sao em ở với một người bị bệnh tâm thần mà em không đổi chỗ à?

– Dạ, em thấy cũng thú vị.

Mẫn Nhi quăng túi xách xuống đất hét lên:

– Thy Thy, cậu cố tình sỉ nhục tớ, gia đình tới giàu có, tờ ăn học đường hoàng, cậu chỉ là một cô bé có tí tiền nhờ bán nhà phố cổ ở Hà Nội để được đi du học, cậu lấy tư cách gì mà nói người ta tâm thần?

– Là tôi nói mà, cô giàu đến mức nào, tiền nhiều như thế nào, bằng 1/1000 tài sản của tôi không? (Hoàng Đức Long nhanh chóng đáp)

– Chủ tịch, em sẽ theo đuổi anh!

– Đúng là thần kinh!

Hoàng Đức Long nắm lấy tay em vừa kéo em đi vừa nói:

– Thật ra tôi không hề thích có ai đó tán tỉnh mình, đặc biệt như cô ta, tôi vẫn chưa đuổi thắng cổ cô ta ra khỏi công ty vì đang nhận cô ta đợt thực tế mới này nhờ mối quan hệ lớn. Em yên tâm đi, tôi sẽ không có gì với cô ta cả.

– …(giận thật sự)

– Cái gì mà theo đuổi anh, nghe rất điên khùng, đối với tôi tôi vẫn thích tôi chủ động hơn, vì tôi là đàn ông mà, đúng không Thy Thy.

Em im lặng không nói gì, đến lúc ra tới lề đường mặt em tỏ vẻ buồn bã, má ơi em còn cố diễn cho mắt rưng rưng.

– Thy Thy…em sao vậy?

– Chủ tịch Hoàng Đức Long, Mẫn Nhi có thu hút hơn em không, có phải là chủ tịch sẽ phản bội em không?

Hoàng Đức Long thấy mắt em hơi đỏ đỏ anh lấy hai tay che mắt em.

– Em làm sao vậy Thy Thy, em đừng nói em lây bệnh của cô ta.

– Em nói thật, có phải em nên đánh cô ta một trận không?

– Nên!

– Em nên dùng thủ đoạn xấu xa để tiêu diệt cô ta không, vì em không muốn một ai chạm vào anh cả.

– Uh, em giết cũng được!

Hoàng Đức Long tay anh run run lên, giọng em mỗi lúc một yếu ớt nghe thật thảm.

– Chủ tịch, chúng ta phải họp cổ đông gấp, không kịp rồi.

Chưa kịp nói gì thì anh Hòa đi ra vội vã…

– Quan trọng lắm sao?

– Dạ, Thy Thy em cũng vậy đấy.

Vừa nói xong, điện thoại em reo lên, là số của Thành gọi đến:

– Em đang ở đâu, quay về khách sạn ngay, chúng ta có cuộc họp gấp.

– Quan trọng lắm sao.

Em né tránh ánh mắt của Hoàng Đức Long vì anh biết ai đang gọi đến.

– Tại là cái tên Vũ Đức Thành đáng ghét đó!

Nhưng chuyện có vẻ cực kì quan trọng, mỗi người đi về một hướng gấp. Hoàng Đức Long ngồi trên xe mở cửa kính xuống rồi nhìn em, ánh mắt anh nhìn em không rời, em chợt nghĩ chẳng lẽ anh với em cứ như thế này sao?

Về tới khách sạn, mọi người có vẻ hấp tấp vội vã, ngồi xuống bàn em cũng thấy lo lắng run run.

– Chúng ta sẽ không mua dự án của Hoàng Đức Long nữa!

– Anh nói sao ạ?

– Giám đốc bị làm sao vậy? – Thật á, tại sao lại vậy, chúng ta đã thỏa thuận được giá mà?

Em ngồi bàng hoàng hỏi:

– Giám đốc Thành, em đã làm gì sai sao?

– Không, đây là lệnh của sếp tổng, chúng ta rút lui dự án này thôi.

Thành đẩy tờ giấy lên bàn cho mọi người xem quyết định của sếp tổng, ai ai cũng bất ngờ không hiểu vì sao lại như vậy.

– Chuẩn bị đi, sáng mai 6h00 chúng ta có chuyến bay trở về Đài Loan, thay đổi dự án!

– Tại sao lại vậy?

– Rốt cuộc không thể hiểu được.

– Thy Thy, sao vậy nhỉ?

Vũ Đức Thành đứng dậy liếc nhìn em rồi bỏ đi về phòng, ai ai cũng bất ngờ và khó hiểu. Tại sao khi Hoàng Đức Long chấp nhận kí hợp đồng mua bán thì bên em lại ra quyết định hủy? chẳng lẽ Thành đã nhúng tay vào việc này, anh ta thấy khó chịu khi em gần gũi Hoàng Đức Long à? cả Mẫn Nhi?

Đầu óc em quay cuồng đến chóng mắt, tự nhiên em muốn nổi loạn, muốn chạy đến bên Hoàng Đức Long để nói rằng dẹp bỏ hết hợp đồng đi, em muốn bên anh lúc này. Nhưng nghĩ đến hơn 2 năm Paris em lại ngồi im suy nghĩ.

– Xếp đồ hết đi.

Thành đi được một lúc rồi quay lại nói tiếp, em về phòng thu dọn hành lý, tầm này cũng 18h tối rồi, ngủ đến sáng mai là bay về sao?

Em quyết định đi uống rượu, loại rượu mà trước kia em đã từng uống cùng Hoàng Đức Long. Đêm nay em thử uống say xem, đêm nay em sẽ để con tim em quyết định mọi việc. Em lấy điện thoại ra gọi cho Hoàng Đức Long:

– Chủ tịch, đến đây uống với em vài ly.

Hoàng Đức Long im lặng một lúc rồi lên tiếng.

– Em say à?

– Vâng, say rồi ạ, thế chủ tịch có đến uống cùng em không?

– Em đi uống rượu một mình à?

– Vâng, tạm thời là một mình, em chủ động đi một mình để gọi cho chủ tịch mà.

– Rồi đêm nay tôi sẽ đưa em về nhà?

– Không, tất nhiên là khách sạn.

LÀ em giật mình nói thế làm sao anh đến?

– À, em nhầm…chủ tịch muốn đưa em đi đâu cũng được!

Hoàng Đức Long cúp máy, 30p sau vẫn chưa thấy anh xuất hiện, khác với tưởng tượng của em rằng Hoàng Đức Long sẽ phóng xe đến với tốc độ tên lửa thì anh lại cứ như không làm em tức điên.

Tôi là kỹ nữ - Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

Tôi là kỹ nữ – Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

– Hoàng Đức Long, em muốn em chờ đến khuya à?

Ngày lập tức ai đó đứng từ phía sau em giật lấy điện thoại của em rồi bịt miệng em lại:

– Thy Thy, đêm nay em muốn nổi loạn hay sao mà lại đến đây hả?

Em quay lại, gỡ tay anh ra rồi choàng hai tay mình lên vai anh, nhích người lại gần mặt Hoàng Đức Long một chút, em nói giọng điệu mang vẻ nuối tiếc, hụt hẫng.

– Chủ tịch, ngày mai em phải về Đài Loan rồi, đến bao giờ chúng ta mới gặp lại nhau?

– Tại sao em phải về Đài Loan? (Ánh mắt Hoàng Đức Long bị em thu hút, anh ngắm nhìn gương mặt em không rời)

– Chủ tịch…anh thật ra không biết chuyện gì sao, có lẽ ai đó không muốn em gần anh. Em có cảm giác như cái tên Thành, cả Mẫn Nhi đang cố gắng kéo em ra khỏi anh. Chủ tịch…anh hiểu em nói gì không?

– Thy Thy…tôi đang tự hỏi, em với tôi đang là gì của nhau, tại sao chúng ta phải giữ khoảng cách? Tại sao em không đến luôn bên tôi như ngày xưa, tại sao em lại bắt tôi tán tỉnh em lại từ đầu?

Em nhìn Hoàng Đức Long say đắm không kém anh, em chạm mũi em nhẹ vào mũi Hoàng Đức Long rồi buông anh ra. Tay cầm ly rượu em ngồi lên chiếc ghế rồi xoay lại phía anh.

– Chủ tịch, anh có nhớ chúng ta từng quen nhau như thế nào không, ngay từ lúc đầu em thấy anh trong hội đại gia ngày đó em đã nghĩ rằng sao mình không thử thích một người như anh, và…

– Thy Thy…về Việt Nam rồi, chúng ta đốt cháy giao đoạn đi, tôi muốn em ở bên tôi, không cần đến ngày mai, đêm nay luôn tôi cũng chấp nhận.

Hoàng Đức Long lúc này dường như nỗi nhớ, tình yêu, sự ham muốn của anh không thể kiềm chế được nữa, anh khao khát chạm vào em là thế. Nhưng không, Thy Thy này nhất quyết lần gặp lại ngày về Việt Nam phải kéo tâm trí anh căng như dây đàn.

– Em biết mà, em biết sau này em sẽ khiến anh nhớ nhung em nhiều đến vậy!

– Em nói đi, em muốn tôi phải làm như thế nào, tôi đã làm đủ mọi cách để kéo em về, vậy mà chẳng thắng nổi cái sự kiêu ngạo của em.

Tôi là kỹ nữ - Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

Tôi là kỹ nữ – Sự chung thủy của chủ tịch (Chap 39)

– Thế chủ tịch nghĩ vợ của mình dễ dàng vậy à, vợ là vợ nhưng không phải cứ muốn lên giường lúc nào cũng được nhớ!

Em nhấp môi chưa kịp đặt ly rượu xuống bàn thì bỗng bàn tay Hoàng Đức Long bóp chặt má em lại, anh kéo em xích lại gần anh hơn.

– Tôi nói cho em biết, không phải là tôi thua em, chỉ cần tôi muốn là tôi làm, nhưng tôi cũng muốn thử cảm giác muốn lên giường cùng em sau hơn 2 năm nó như thế nào. Nhưng tôi…vẫn muốn nếm cảm giác chờ đợi điên cuồng đó, Thy Thy…tôi nhắc cho em nhớ…chỉ cần tôi muốn là được!

– Chủ tịch, tay anh bóp chặt quá ạ, chủ tịch làm em hơi đau đó.

Hoàng Đức Long thở dài, rồi mỉm cười. Tôi nay nhìn anh rất lãng tử, không áo vest, chỉ một bộ áo trắng sơ mi đóng thùng, không cần caravast, chỉ cần chiếc đồng hồ Rolex hơn 2 tỉ là đã biết anh đẹp trai đến mức nào rồi.

Có rất nhiều người phụ nữ trong quán lúc này liên tục liếc mắt về phía anh, vì họ biết anh là Hoàng Đức Long một chủ tịch tập đoàn có tiếng. Đối với họ, Hoàng Đức Long vẫn là một người đàn ông độc thân, tài sản tính bằng triệu đô, và chuyện tình cảm khá kín tiếng, ngay cả việc anh kết hôn cũng được giữ kín.

Bất ngờ chủ tịch choàng vai em rồi xoay người em về phía quầy rượu.

– Xùy!!! (Hoàng Đức Long nói nhỏ vào tai em)

– Sao thế ạ? chẳng lẽ bây giờ anh lại muốn làm cái việc :”chỉ cần tôi muốn là được”?

– Thy Thy, hôm nay em mang giày bao nhiêu phân?

– Hôm nay, chỉ 12 phân thôi ạ!

Ánh mắt Hoàng Đức Long soi kĩ dáng người, chiếc váy em chọn kĩ để đêm nay nổi loạn cùng anh.

– Tôi muốn em tháo đôi giày này ra sẵn, em làm nhanh đi!

Em không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng ánh mắt của Hoàng Đức Long khiến em hiểu được có chuyện gì đó không lành. Em cúi xuống tháo đôi giày thì chiếc váy hở ngực một vùng rất sâu, Hoàng Đức Long mặc dù tỏ ra ít quan sát vị trí ngực em nhưng lại tinh ý dùng tay che lại phần ngực em.

– Có phải anh quan sát rất kĩ không chủ tịch?

– Những gì trên thân thể em, làm sao qua mắt được tôi, không cần 1 phút 30 giây, chỉ cần 10 giây tôi đã biết hết vị trí của những thứ cần làm!

Hoàng Đức Long vừa dứt câu, nụ cười em tắt dần đi khi thấy bóng dáng của một cô gái rất quen…

– Mẫn Nhi!!!

***  Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Chap 40 sẽ nhanh chóng được cập nhật

Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay

Poliva.vn – Địa chỉ chuyên nhập khẩu và phân phối các loại thiết bị khách sạn, đồ dùng nhà hàng, thiết bị ngoại cảnh,…uy tín nhất trên toàn quốc. Các sản phẩm do Poliva phân phối như: bán xích đu ngoài trờicung cấp giường hồ bơibáo giá ô dù lệch tâmbộ amenities,…đều là hàng nhập khẩu mang thương hiệu Poliva nổi tiếng nên có độ bền cao, mẫu mã đẹp mà giá thành lại rẻ. Quý khách có nhu cầu mua các loại đồ dùng nhà hàng khách sạn vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999