Tôi là kỹ nữ – Trả thù thành công (Chap 22)

49,659 | Thứ ba, 19/11/2024, 07:00 (GMT+7)

Thy Thy đã vào Đà Nẵng với Long vì không muốn Long bị “cáo già thư ký” dụ dỗ. Mọi chuyện đỉnh điểm khi Thy Thy được thư kí mời uống một ly rượu, những điều hay ho sẽ đến ngay sau đây!

Chap 22: Trả thù thành công 

Em hơi bất ngờ khi thấy cô ta hôm nay cực kì xinh đẹp, xinh và sang lắm luôn đó, nhưng chắc không bằng em rồi. Hóa ra tên cô ra là Kim, cô ta đưa ly rượu về phía tay của em.

– Uống với tôi một ly đi, dù sao cũng là đối tác mà, phải không nè?

– Không phải đâu nè…!

– Thy…cô muốn mất mặt chủ tịch à?

– Tất nhiên là không nè.

– Cho dù thế nào đi nữa, cho dù tôi có ghét cô đi nữa thì tôi vẫn phải giữ thể diện cho ông Lực chứ, party này cho chủ tịch Long mời chẳng lẽ chúng ta vì ganh ghét nhau mà phá đám sao?

Em lẩm bẩm: ” con này hôm nay nhất định nó đang ủ mưu cái gì đây, nghe là thấy mùi tanh tanh rồi”.

Em đi lại gần nó, mắt nhìn vào 2 ly rượu nó cầm trên tay, em liếc nhìn ly rượu tay bên trái rồi lại sang bên phải, lúc này nhạc buổi party bậc to lên một xíu, tiếng nhạc bass mạnh hơn nghe phê lắm.

– Kim này, cô bao nhiêu tuổi rồi! – 22 tuổi, thì sao, liên quan gì đến ly rượu?

– À không đâu nè, thế cho em hỏi chị Kim, ly rượu nào chị Kim sẽ uống, và ly nào chị Kim sẽ mời em, em quên mất!

– Đây Thy Thy…cô chắc chắn nhỏ tuổi hơn tôi?

– Bao nhiêu tuổi không quan trọng, quan trọng là ai sẽ là người thắng tối nay!

– Cô…được rồi, để tôi xem nhóc con như cô sẽ sống thế nào tôi nay, cạn ly!

Kim đưa rượu tay phải mình đnag cầm cho em, kèm một nụ cười đầy nham hiểm.

– Em uống ly rượu này được không chị? (em chỉ tay qua ly rượu tay trái)

– Tại sao cô không uống ly tôi đưa cho cô? thành ý của tôi mà…(Kim càng thêm đắc ý)

– Vì em thích ly tay trái, có vẻ màu xanh là cooktail sẽ ngon hơn!

Đầu em hơi rối một xíu, nhưng em phải dùng sự thông minh của mình để nghĩ xem tại lại sao mời rượu, và trong hai ly rượu này, ly nào thật sự có vấn đề. Đối với những người như cô thư kí này những mánh khóe được sắp đặt khá giỏi, tuy em còn nhỏ tuổi em cũng chẳng rành. Có lẽ trời ban cho em linh cảm khá tốt, em nghĩ lẽ nào trong rượu có thuốc?

Cô ta đưa ly rượu tay trái cho em, rồi cầm ly tay phải đưa lên cụng ly em, cô ta uống trước.

Em lẩm bẩm, chết cha rồi lẽ nào ly tay trái mới là ly rượu đáng ngờ?

– Tôi đã uống hết ly rồi, bây giờ theo phép lịch sự đến lượt cô đấy!

Phải làm sao đây Thy Thy, chắc chắn ly này có độc, không uống thì chơi không đẹp, mà uống thì thôi chẳng khác nào leo lên lưng cọp, cô ta nghênh mặt lên lúc này bộ mặt thật của cô ta lại hiện hình đúng chuẩn con cáo gà 9 đuôi:

– Chơi cho đẹp lên, nói là phải làm, sang lên tao xem! (con quỷ thư kí tiếp tục ép em)

– Ở đây có camera nhỉ, được uống thì uống, chắc tao sợ???

Nói vậy chứ cũng sợ sợ nhưng thôi, chắc chắn thuốc gì uống không chết đâu. Em bước về phía trước 3 bước, camera phía trước đang chớp chớp đo ghi hình em và cô ta, em đưa ly rượu về phía camera rồi đưa lên môi.

Đọc các chap trước: 

Tôi là kỹ nữ - Trả thù thành công (Chap 22)

Tôi là kỹ nữ – Trả thù thành công (Chap 22)

Bỗng chưa kịp nếm đến vị của ly rượu thì ai đó giật lấy nó:

– Thy Thy…để anh uống thay em!

– Anh Long, đừng…

Em hốt hoảng lúc em vừa la lên là Long đã uống hết ly rượu trong nháy mắt, Long đưa ly rượu lại cho cô ta rồi nói:

 – Cô hài lòng rồi chứ cô Kim, xin lỗi vì Thy Thy không quen uống những loại cocktail này, Thy Thy chỉ uống loại rượu đắt tiền được kiểm tra kĩ trước khi bật nắp thôi!

-… (Kim cười nhếch mép)

– Anh Long…(em nhìn vào hai mắt Long)

– Đi nào Thy Thy, anh Hữu cùng Lan đang đợi em, sắp đến giờ chính của party rồi.

Long đặt tay vào lưng em rồi đẩy nhẹ em đi, con Kim nó tức trào máu họng nhưng vẻ mặt đắc ý của nó càng khiến em thấy lo sợ.

– Anh Long ly rượu của Kim chắc chắn có vấn đề

– Thì sao nào?

– Cô ta bỏ thuốc độc đấy, uống là chết đấy anh ạ.

– Thy Thy, em nghĩ cô ta gan to vậy sao?

– Cô ta muốn hại em nè, chứ không phải là anh đâu ạ.

– Yên tâm đi, là thuốc ngủ, hai là thuốc an thần thôi!

– An thần? (em hỏi Long)

– Đúng.

– An thần là thuốc kích dục ạ?

– … (Long cười)

– Nè anh Long, thế bây giờ anh còn ổn không?

Long ghé xát vào tai em nói, giọng anh thì thào nghe hút cực luôn, làm em nổi da gà.

– Không ổn, đang lên!!!

Gương mặt đểu cáng, ánh mắt Long nhìn về phía ngực em rồi anh cười một cụ cười đầy ẩn ý, đang lên cái gì chứ?

Buổi party chính thức bắt đầu, mọi người về phía chính của sân khấu, em gặp chị Lan mà mừng như ngàn năm được gặp lại. Em, Long, Hòa, chị Lan, Hữu được ngồi hàng ghế Vip đầu tiên góc phía tay trái. Ông Lực, con Kim cùng một số đồng nghiệp ngồi bên bàn Vip góc phải.

Chủ resort bước lên cũng oai phong không kém chào mọi người rồi công bố lý do buổi tiệc, mọi người ai ai cũng sang trọng toát lên vẻ doanh nhân giàu có chính hiệu.

Đang ngồi nhìn sang con Kim thấy mặt nó lời đờ, tải nhạt, không biết nó có chuyện gì, nhìn lại Long thì mặt hớn hải, sung lắm, vỗ tay ầm ầm, mặt vui lắm lẽ nào ly rượu Long uống là thuốc kích dục :))

5p sau Long có điện thoại, có lẽ đây là cuộc gọi quan trọng nên anh phải nghe máy. Long đi ra phía ngoài tầm 5p thì bỗng con Kim đứng dậy rời đi, em giật mình nhỏm dậy thì.

– Thy…mày có thấy con thư kí kia theo chân Long không?

– Thấy, nhưng chị bỏ tay em ra đi ạ.

– Thấy không, nó theo anh Long rồi kia, mày nhanh mà đi theo, coi nó hiếp ông luôn đó.

– Chị, chị có bỏ tay em ra không?

– Hả???

– Chị nắm tay em đau gần chết đây này.

– Trời đất tao xin lỗi, do tao xúc động quá.

Còn bà Lan nữa, em đứng dậy lật đật đi về phía Long và Kim, Long thì em tin tưởng tuyệt đối, còn con Kim thì chắc chắn nó đang dở trò, nó lợi dụng ly rượu có thuốc kích dục chắc bộ muốn quyến rũ Long hay gì. Em chạy ra phía hồ bơi, không thấy Long cũng chẳng thấy Kim đầu làm em toát mồ hôi hột.

– Có chuyện gì đang xảy ra???

Ở đây khu vực hồ bơi cũng được thắp sáng đèn, nhạc nhẹ vang lên cực kì so deep, nhưng cái vấn đề là em đang rối ren lắm, bỗng em thấy bóng dáng của Long đang đứng nghe điện thoại gần hồ phun nước, em bước đi được 2 bước thì con Kim nó xuất hiện, nhưng nó không đi về hướng anh Long, nó đi về hướng phòng villa. Em quyết định theo chân con Kim, sau khi vào hướng villa lúc này con Kim đi xiên xẹo rồi, mặt nó lấm tấm mồ hồi, tái xanh nhợt nhạt, lúc này em lại hiểu thêm một vấn đề nữa, lẽ nào nó bị trúng thuốc là sao ta???

Tôi là kỹ nữ - Trả thù thành công (Chap 22)

Tôi là kỹ nữ – Trả thù thành công (Chap 22)

Khi nó đi vào được phía căn Villa số 3 bỗng có một người đàn ông xuất hiện ôm chầm lấy nó một người đàn ông xuất hiện ôm chầm lấy nó rồi ép nó thật mạnh vào tường.

– Anh là ai? (nó gục vào người ông kia)

Lúc này em nhanh trí lấy điện thoại lại quay

cảnh nó bị ông đó sàm sỡ, ông ta hôn nó tới tấp, khi ông ta cố tình hôn lấy cổ nó rồi dần xuống ngực nó làm em thấy rùng rợn em tắt điện thoại, em định quay ra thì.

– Anh Long!!!

– Im lặng Thy Thy, cô ta không phải kẻ em cần bận tâm, chúng ta đi thôi.

– Nhưng mà…

– Không ai hiếp cô ta đâu, đó là cái giá cô ta phải trả?

– Ý anh Long nói là sao ạ?

– Cô ta cố tình bỏ thuốc ngủ vô rượu, dặn pha chế kĩ, cô ta tưởng quăng cho tên pha chế 100tr là được nhưng ai ngờ pha chế chính là lính ruột của anh.

– Thật á?

– Anh đã cho đối lại ly cô ta uống chính là thuốc ngủ, còn ly em cầm không có gì cả!

– Vậy là anh đã trao 2 ly ạ, hèn gì cô ta đắc ý như vậy.

Long quay lại nhìn em:

– Em có khôn lanh cỡ nào thì cũng phải cần một người đàn ông khác bảo vệ em, người đó là anh, không còn nghi ngờ gì nữa!

Đúng thật, cho dù em có khôn lanh hay cao tay cỡ nào đi chăng nữa cũng chẳng thể thằng nối anh. Một người đã bước qua bao nhiêu khó khăn mới thành công như hôm nay thì còn điều gì mà Long không nhận ra?

– Nhưng em phải cho cô ta một bài học!

– Chiếc điện thoại của em vừa quay lại những gì, thì nó sẽ giúp em sau này rất nhiều, tin anh đi Thy Thy.

Em cảm nhận được là Long đã biết rất nhiều về Kim nhưng anh không nói ra, để em tự phát hiện ra mọi thứ, rốt cuộc Kim là ai, không đơn thuần là cô thư kí của Ông Lực đâu. Sự xuất hiện của cô ta mới chỉ là bắt đầu thôi.

Bây giờ chính thức buổi tiệc, ông Lực đi về phía Long, gương mặt nghiêm túc:

– Anh Long, cảm ơn anh về buổi tiệc, tôi phải về trước!

– Rốt cuộc ông quyết định về khu cửa Nam sao rồi? – Dạ, tôi…

Chưa kịp nói thì Long lên tiếng ngắt ngang lời ông Lực:

– Tôi xin lỗi, tôi không còn nhã hứng để mua khu cửa Nam nữa, và những khu khác cũng vậy, vi phạm hợp đồng đền bù như thế nào, tôi sẽ liên lạc với ông để giải quyết thích đáng!

– Anh…

– Buổi tiệc này để thông báo vậy thôi, chào ông!

Nói xong Long nhìn em:

– Đi nào Thy Thy!!!

Ông Lực cảm thấy sock khi Long quá quả quyết, em cũng không hiểu vì sao Long lại quyết định hủy bỏ tất cả. Long, em, Hòa, Hữu và chị Lan cùng nhau ra về, nhưng xe ai người đó đi. Em cũng không còn biết con Kim nó có bị ông kia hiếp không, nhưng Long nói clip em quay nó hôn nhau với thằng khác đó là một báu vật, bao nhiêu đó cũng đủ để chơi đẹp nó rồi, ai ngờ những lời Long nói là sự thật!

– Nhanh đến khu biệt thự số 2, tôi phải gặp Thắng.

– Dạ, em đang cố chạy nhanh đây.

– Nói người bên đó giữ chân Thắng lại, nếu cần giang hồ thì hãy ra tay, nên nhớ xử lý sạch sẽ, không để lọt ra bên ngoài.

– Dạ em biết rồi.

– Thy Thy, ngủ một chút đi em, anh sẽ bắt nó quỳ gối xuống và xin lỗi em!

Em im lặng, lặng lẽ tựa vào anh, chẳng cần anh ôm xiết vào lòng, chỉ cần nhẹ nhàng tựa vào thế thôi, chỉ cần anh khoác vai thế thôi em cũng thấy cảm động không ngừng.

– Anh Long…

– Thy Thy…anh có uống một ít rượu có lẽ anh hơi say say rồi đấy, anh muốn nói với em rằng anh chưa bao giờ bỏ qua cho Thắng, những việc anh làm sau lưng em tất cả đều muốn em không bị tổn thương. Có thể em từng trách anh sao không xử lý Thắng theo kiểu giang hồ, chém giết, hành hạ. Anh thật tệ phải không em, anh chẳng làm được như những điều em tưởng tượng về một soái ca gì đó mà bọn trẻ ngưỡng mộ.

– Anh Long, sao anh nói nghe day dứt quá?

– Uh Thy Thy…chưa bao giờ anh thấy đau lòng đến vậy!

– Sao vậy anh?

– Chắc vì em đã thuộc về anh rồi, nghĩ đến ai đụng vào người em anh lại muốn giết hết bọn chúng, nhưng không được, vì anh mang tiếng là doanh nhân. ( Long cười nhạt)

– Thế anh đã làm gì Thắng, anh không xử theo cách giang hồ thì làm gì ạ?

– Anh chỉ mua hết cổ phần, mua hết công ty của cậu ta, làm cậu ta phá sản, làm ba mẹ cậu ta thấy cậu ta chết mà không cứu. Anh làm cho cậu ta bây giờ trốn chui trốn lủi vì thiếu nợ, phá vỡ hợp đồng, anh…

– Chỉ vậy thôi ạ!

– Chỉ vậy thôi…

– Theo anh, anh phải làm gì mới đúng.

Dã man, làm người ta tan gia bại sản giờ nói anh không làm gì cả. Anh Long ơi anh không làm gì cả, anh làm người ta phá sản thôi à.

– Giết được không?

– Ngốc, chửi em ngốc cho lắm vào, anh có khác gì đâu.

– Không ngờ một người đàn ông chững chạc, có địa vị, có tất cả tưởng chừng như miễn nhiễm với tình yêu thì bây giờ lại yêu một cách điên cuồng, chiến hữu, ít kỉ khi người mình yêu bị thằng khác đụng đến.

Em hôn nhẹ lên môi anh…

– Em cũng thế đấy, chỉ cần thấy con nào mà muốn đụng vào anh, chỉ cần nó nắm tay anh thôi em cũng muốn giết nó rồi. Con nào lọang quạng là em sẽ xử đẹp, anh tin không?

– Anh tin em…Thy Thy đanh đá thôi rồi!

– Vậy em không đanh đá nữa.

Em giả vờ giận ngồi xích ra, Long nhanh như chớp kéo tay em lại.

– Nhưng anh thích điều đó, chứng tỏ em mê anh còn gì.

– Lại điêu.

– Em lại nói không đi.

 – Ờ…thì em mê anh đó, được hông nè!

– Mê cái gì… – Mê tất cả.

– Có phải em nhớ nó không.

– Không, không thèm.

– Đâu có thèm, chỉ là ghiền thôi!

Long nói xong liếc nhìn Hòa cười cười, cái mặt lúc say kèm nụ cười đểu đểu nói chuyện khiêu khích về chuyện đó ghét ơi là ghét, đểu sao mà đểu.

– Em bị điếc anh ạ (Hòa biết mình bị Long nhìn lườm)

– Cậu nên điếc lúc chứng kiến những cảnh này cho tôi.

– Dạ, để em ráng.

1 tiếng sau khi đi đã đến khu biệt thự số 2, nơi đây biệt thự hướng ra biển nhưng nằm xa ngoại thành có vẻ hơi vắng.

4 người bọn em bước vào khu biệt thự, sau đó dừng lại ở căn số 5:

– Đã bắt được nó, anh giao tất cả cho em quyết định. (anh Hữu có tiếng chủ quán hộp đêm)

– Em biết, em không phải giang hồ nên không giết nó đâu, anh đừng lo.

– Anh biết em chơi rất đẹp, tiền bạc thì cũng không quan trọng, nhưng đụng đến…

– Đụng đến người phụ nữ của em thì chỉ tán gia bại sản.

– Anh tin chú.

Anh Hữu vẫn đi chung với bọn em vào bên trong, có lẽ người quen đàn em của anh Hữu đã tóm gọn Thắng trong khi Thắng lẩn trốn tại Đà Nẵng, lúc lên căn phòng bắt nhốt Thắng, em chùn bước.

– Em không muốn gặp lại hắn.

– Thy Thy…anh đã nói với em như thế nào?

– Anh Long, em ghét hắn ta lắm.

– Thy Thy…có anh ở đây, không ai làm gì em cả, tên nào làm tổn thương đến em, nhất định anh không bỏ qua.

Cánh cửa được đấy vào, trước mặt em là tên Thắng quần áo xộc xệch, nút áo thì cái cài cái bung ra, râu ria thay nhau mọc mà chẳng cao, khác hẳn với phong cách đại gia hàng ngày đến hộp đêm ngày xưa em làm.

– Mày giết tao đi, ngày hôm nay tao ra nông nỗi này mày thành công lắm mà?

Long bước vào hai tay anh đút túi quần, nhưng anh biết tay anh đang nắm cú lại.

– Giết tạo đi!!!

– Giết mày…phải để mày sống để mày cảm nhận được ngày hôm nay, giết mày hóa ra tao lại thất bại à!

– Mẹ kiếp…chỉ vì một con đàn bà bần thiểu ở hộp đêm mà mày hại tạo ra nông nỗi này, mày có phải là con người không?

Long đang cầm điếu xì gà định châm lửa thì dừng tay lại, bất ngờ Long bước tới đấm một cú rất mạnh vào mặt Thắng, máu mũi từ từ chảy ra. Long rút tay lại, có lẽ tay anh đau không kém.

– Mẹ kiếp, mày nói ai bẩn thỉu, Thy Thy bẩn thỉu hay như thế nào cũng không đến lượt mày phán xét. Mày không có quyền lấy tiền ra để mua bán phụ nữ, rồi coi người như cỏ rác, hay mày sống như thế quen rồi.

Tôi là kỹ nữ - Trả thù thành công (Chap 22)

Tôi là kỹ nữ – Trả thù thành công (Chap 22)

– Mày từ nhỏ lúc nào cũng là tấm gương để ba mẹ tao bắt phải giỏi giang giống mày, những thứ tao muốn có, thì mày lại giành lấy trước. Từ người con gái chúng ta yêu chung, cho đến cổ phần của công ty, ngày hôm nay tiếp tục vì nó?

Thắng nhìn em với ánh mắt khinh bỉ, lúc đó em tức lắm nhưng vì quá khinh vỉ Thắng nên em im lặng:

– Đi đội lốt gái ngây thơ, ngốc nghếch à?

Long không kiềm chế được nữa, nắm cổ áo Thắng giơ cú đấm định cho Thắng cú đấm thứ 2, Thắng nhìn chăm chăm vào Long.

– Mày đánh đi, tao lại đang muốn chết đây!

– Hòa…mang macbook ra đây! (Long tức giận)

– Dạ!

Hòa nhanh mở máy tính, máy hiện lên bảng cổ phần công ty gồm tên Thắng và rất nhiều người bên trên, Thắng thất thần khi nhìn vào màn hình máy tính.

– Tao muốn mày quỳ xuống xin lỗi Thy Thy!

– Mày điên sao, tao phải quỳ xuống xin lỗi một con kỹ nữ.

Long hét lên, lúc đó em không nhìn được nữa:

– Tôi là kỹ nữ thì sao, nhưng chẳng phải tôi được phép chọn người để trao thân sao? kỹ nữ nhưng anh muốn đụng đến cũng chả được, còn bẩn thỉu hay không tôi chỉ cần anh Long biết là đủ, anh…KHÔNG CÓ CỬA!

– Mày???

– Xóa tên cậu nó!

Ý xóa tên cậu ruột của Thắng, em chắc chắn họ có mối thu gì thâm sau nữa mới làm Long tức giận đến vậy, tạm thời em vẫn chưa hiểu hết.

– Mày thích thì cứ xóa!

– Xóa tên cậu 3 nó!

– Mày…

– Xóa tên dì ruột nó!

Long lần lượt đọc họ tên và chức danh, xóa khỏi hệ thống bảng cổ phiếu.

– Dừng lại, mày muốn gì?

– Mày điếc sao?

– Mày muốn tạo quỳ xin lỗi nó, gia đình tạo mày muốn họ tan gia bại sản?

– Đúng, tao đang muốn thế!

– Mày hận gia đình tao lắm à.

 – Rất hận là đằng khác!
– Thế tại sao gia đình mày phải giả vờ qua lại với gia đình tạo?

– Thích thì qua lại thôi, còn lý do à…đó là một bí mật!

Thắng coi như hết được, Thắng la hét, gân cổ lộ ra, nước mắt bắt đầu rơi, hắn căm hận nhìn em, rồi từ từ đau đớn quỳ xuống mặt em:

– Tôi xin lỗi cô, Thy Thy!

– Nói to lên!!!

– Tôi xin lỗi cô, tôi sai rồi.

Em không muốn chứng kiến cảnh này, em lật đật bỏ chạy ra khỏi phòng, vốn dĩ em muốn quên hết mọi chuyện đi, không muốn nhắc lại nữa. Chị Lan chạy theo em…

– Thy Thy…ổn rồi, mày hết uất ức chưa?

– Em ổn, mọi chuyện qua rồi, em muốn lần cuối thấy mặt Thắng.

– Uh…đây là lần cuối!

– Tại sao họ lại ghét nhau ghế vậy hả chị, có chuyện gì kinh khủng nữa sao?

– Chị không rõ, nhưng anh Long đã làm Thắng phá sản thật rồi. .

– Có cần ác vậy không ạ?

– Thương trường còn đẫm máu hơn chiến trường, làm ăn mà, giết được kẻ nào cứ giết. Cũng giống như mấy con cáo già nhòm ngó tới người mình yêu, giết được thì giết hết.

– Em thương anh Long, rất thương, em sợ lắm chi.

– Mày còn sợ điều gì.

– Em sợ đây là ngày cuối cùng ở bên anh ấy.

– Mày điên à?

Em và chị Lan được tài xế đưa về khách sạn trước. Không biết giữa họ đã bàn luận hay nói về việc gì nhưng không cho đàn bà bước vào, em lo lắng lắm nhưng đành về trước vì em muốn Long giải quyết hết một đêm nay nữa.

Ròng rã một thời gian để tìm được Thắng, thêm 1-2 tiếng thì có sao. Về khách sạn em đứng ngồi không yên, đi qua đi lại trong phòng.

– Có khi nào họ giết nhau không chị.

– Khùng à, người ta là doanh nhân có phải giang hồ đâu mà chém giết.

– Em lo quá chị ạ!

– Yêu là khổ vậy đó, yêu là tê tái vậy đó.

 – Yêu là chết trong lòng một ít…

– Cho thật nhiều mà chẳng nhận được bao nhiêu! (Bà Lan đáp)

– Chỉ là yêu thôi…

– Mà sao đau đến vậy.

Em với bà Lan nhìn nhau rồi bật cười, bỗng thấy trong mắt bà ấy hiện lên bao nỗi buồn giấu kín, bà ấy là thánh trong việc giấu diếm cảm xúc.

Bỗng điện thoại bả reo lên…

– Vâng em xuống ngay.

Em nhìn bã hồi hộp.

– Sao vậy chị?

– Xong xuôi rồi, chị qua bên anh Hữu, bye mày!

Bà ấy nói xong cầm túi rồi đi ra cửa cũng là lúc cánh cửa bật ra…

– Anh Long??? – Thy Thy…

– Anh Long, bộ anh giết người thật à, sao trên tay lại dính máu?

Long im lặng đi lại ghế sopha ngồi xuống, tay

anh bị dính máu, môi anh có một vệt máu đang chảy ra…

– Anh Long, anh có đau lắm không? (mắt em rưng rưng)

-… (Long lắc đầu)

– Tại sao lại bị như vậy, nếu không đánh nhau sao lại chảy máu chứ?

– Thy Thy…tất cả xong hết rồi, cuối cùng anh không còn day dứt nữa.

– Đồ ngốc, có doanh nhân nào mà đi đánh nhau như anh không?

– Em mới là đồ ngốc, anh cũng là con người mà, tức lên sao kìm chế được?

Em vội vã lấy khăn trắng nhỏ, ngâm vào nước ấm rồi vắt ráo, em chạm vào môi Long, rồi đến tay thấy một vết cắt khá dài.

– Đi bệnh viện đi anh, nhìn em thấy đau lòng lắm, như thế này sao mà sống nổi, ra máu nhiều quá chết thì sao?

-…(Long chỉ cười) – Đấy, anh nhìn mà xem, em chạm đến đâu, máy rỉ đến đó, làm sao đây hả?

-…(lại cười rồi nhìn em đắm đuối)

– Nếu anh chết rồi em phải làm sao đây, mỗi ngày thức dậy không còn được thấy anh em phải sao đây, nếu anh chết rồi anh bảo vệ cho em, ai chửi em ngốc mỗi ngày, ai…

– Thy Thy…nhìn anh thế này, em đau lòng vậy à?

***  Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Chap 23 sẽ nhanh chóng được cập nhật

Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay

Quý khách có nhu cầu tìm mua các loại đồ dùng nhà hàng khách sạn như: mua xích đu sắtghế hồ bơi nhựa giả mây, ô dù ngoài trờiđồ dùng tiêu hao khách sạn,…hãy liên hệ ngay với Poliva. Poliva.vn – tự hào là đơn vị cung cấp thiết bị khách sạn số 1 tại Việt Nam sẽ đem đến cho các bạn những sản phẩm với chất lượng, mẫu mã và giá thành tốt nhất so với trên thị trường hiện nay. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999