Nợ Duyên Âm – Bạch thử luyến tiếc trần gian (Chap 30)

85,283 | Thứ ba, 14/05/2024, 07:00 (GMT+7)

Di Thành và Vịnh Hy đã về sống chung một căn nhà, hai người quấn quýt với nhau như keo với sơn. Vịnh Hy dự định đi kiếm việc làm và cô đang có ý định tới chỗ Hàn Phong để làm. Cô tới chẳng biết có làm gì hay không nhưng cũng đủ cho anh không thấy mệt mỏi, mặc dù công việc đang ngập đầu.

Đọc toàn bộ nội dung truyện tại đây => Nợ Duyên Âm

Chap 30: Bạch thử luyến tiếc trần gian

“-Vậy anh đi chữa đau lưng cho người ta được không?”

“-à á… Thôi thôi.. vậy em sẽ thay anh đi kiếm việc, tới chỗ Hàn Phong làm, anh ở nhà nghỉ ngơi đi ông xã”

Thực chất hắn không nghĩ được khi sống với Vịnh Hy lại có những phút giây hạnh phúc như vậy, cô ấy quá thông minh nhưng đôi khi ngù ngờ đến đáng yêu như thế.

Nhìn cô như vậy hắn muốn cô được hạnh phúc trọn vẹn, không thể nào rẽ ngang ở tuổi 22 đang thanh xuân tràn ngập như vậy được. Hắn đã chết ở tuổi 27 hắn biết như thế nào là luyến tiếc trần gian. Bây giờ ở cạnh cô hắn còn càng luyến tiếc hơn nữa.

Mấy hôm sau cuối cùng hắn cũng đồng ý để Vịnh Hy tới chỗ Hàn Phong làm. Hàn thiếu thì vui không phải nói rồi, chỉ cần cô tới chẳng biết có làm gì hay không cũng đủ cho anh không thấy mệt mỏi dù công việc đang ngập đầu.

Từ khi đưa cho Vịnh Hy sợi dây có kỉ ngọc, hắn cũng đỡ phiền lòng hơn khi để cô ra ngoài vào buổi ngày, chỉ sợ buổi tối về gặp chuyện không hay nên luôn dặn cô không được về sau 5h chiều. Mùa đông tới rồi nên 5h trời cũng đã tối. Vịnh Hy biết hắn lo lắng nên cũng rất nghe lời.

Hôm nay tan làm cô ghé siêu thị mua chút đồ rồi mới về, từ siêu thị về đến nhà cũng không xa lắm nên cô cước bộ. Nhưng vừa rời từ siêu thị cũng đã hơn 6h, vừa đi cô cứ có cảm giác ai đó đang đi phía sau mình. Cô bước chân nhanh hơn, nhưng mà cảm giác cái gì đó đằng sau cũng nhanh hơn. Linh tính rõ ràng cho cô biết có ai đó đang theo dõi mình. Quay đầu lại phía sau

Không thấy gì.

Nợ Duyên Âm - Bạch thử luyến tiếc trần gian

Nợ Duyên Âm – Bạch thử luyến tiếc trần gian

Đọc các chap trước:

Cô lại đi tiếp, đi nhanh hơn, nhưng phía sau lưng cứ có một luồng khí lạnh lởn vởn thổi lại. Chỉ còn vài chục mét nữa là về đến khu nhà cô rồi, Tim đập thịch thịch.. thịch thịch.. Vịnh Hy lại lần nữa quay người về phía sau

Vịnh Hy thở phảo.

Ồ hóa ra chỉ là con chuột màu trắng.

Cô định xoay người đi tiếp, nhưng mà kỳ lạ thay con chuột màu trắng có đôi mắt màu đỏ cứ dương lên nhìn cô. Cô nhìn nó thì lại thấy nó lùi lại phía sau vài bước chân. Có lẽ nó sợ cô. Là cô quá đa nghi rồi.

Vịnh Hy định không nhìn nữa mà tiếp tục cước bộ về nhưng đôi mắt lơ đễnh nhìn xung quanh, cô phát hiện cách đó không xa trên cây Đại chi ở ngay phía sau siêu thị có một bóng trắng lập lờ như làn mây nhìn không rõ là nam nay nữ đang trong tư thế treo lủng lẳng, hai cánh tay và hai ống quần màu trắng buông thõng không thấy bàn chân.

Nhưng cái đầu lại gục xuống, có vẻ như nó không để ý đến cô. Cũng có thể luồng khí lạnh này do con ma trên cây Đại chi kia tỏa ra. Nhân lúc nó còn chưa ngẩng mặt lên, Vịnh Hy vội vàng quay người không nhìn nó nữa vội bước thật nhanh về nhà cũng không có tâm trí đẻ ý con chuột trắng nữa. Vừa đi cô vừa lẩm bẩm đọc A di đà phật giống như mẹ cô trước đây hay làm.

“-Di Thành…. Di Thành….”

Vừa về đến nhà cô đã gọi lớn. Không nghe thấy tiếng hắn cô vội vàng vào các phòng tìm khắp, tim lại lần nữa đập rộn lên. Từ khi ở cạnh hắn, cô căn bản quen với thói về nhà là có hắn hoặc đi đâu ra ngoài đều cùng nhau. Trước đây khi sống một mình thích tự do nhưng hiện tại cô sợ cái cảm giác về nhà trống trơn không thấy ai.

“-Em có nhất thiết gọi lớn vậy không?”

Lời nó lạnh lẽo làm cô giật cả mình, cô nhìn về hướng đó, thấy Di Thành ngồi chăm chú bên màn hình laptop vẻ tập trung cao độ xung quanh tối thui không bật đèn.

“-á,… anh làm gì thế? Sao không bật đèn, để nhà tối thui, cứ ngỡ anh đi đâu”
….

“-Anh.. anh làm gì tập trung thế? Em về rồi này”

“-Nhớ? Vậy sao giờ này mới về?”

Hắn ngước mặt lên cong môi.

“-Em.. em.. em ghé siêu thị mua đồ ăn, lát sẽ nấu một bữa ra trò”

“-Lại đây cho coi”

Hắn vui vẻ. Vịnh Hy hiếm thấy hắn vui vẻ vậy nên xà tới bên cạnh.

“-Gì vậy?”

“-Xem đi”

“-Ôi, thật không đấy?”

Cô nhìn lên màn hình không tin vào mắt mình

“-Để… để… em check lại”

Vịnh Hy tay run run cầm điện thoại lên, cô nhấn nút kiểm tra. Tài khoản của cô đúng là không dưới 6 con số. Vịnh Hy há hốc mồm miệng nhìn Di Thành đầy nghi ngờ.

Nợ duyên âm - Bạch thử luyến tiếc trần gian

Nợ duyên âm – Bạch thử luyến tiếc trần gian

“-Anh.. Anh.. làm gì ra nhiều tiền như vậy?”

“-Tốt nhất em nên cài sms”

Vịnh Hy lại mắt chữ a miệng chữ o thêm lần nữa. Cô trước giờ làm gì có giao dịch gì tiền nong đâu, cả tháng đi làm nhận một lần lương nên cũng chẳng cài gửi tin nhắn tự động thật. mỗi lần cần xem thì gửi một cái tin nhắn đến tổng đài check tài khoản. Hắn chết từ đời tam thất mà sao biết vậy. Mà khoan đã.. hắn chưa trả lời cô tiền đâu ra mà có?

“-Anh.. anh cướp ngân hàng à?”

“-Chơi chứng khoán”

Hắn buông một câu rồi gập laptop đứng dậy để lại ai kia ngây ngốc nhìn theo.

“-cả tuần nay.. là là anh làm cái này?”

Cô vẫn ấp úng, không tin đây là sự thật.

Hẳn là chơi chứng khoán? Hắn chết hơn trăm năm rồi, mà biết chơi chứng khoán?

Nhưng giờ Vịnh Hy vui vẻ với con số trên tài khoản của mình, đến mức cô quên mọi thứ. Thôi tiền không phải do đi cướp là được rồi. Cô vui vẻ chạy nhảy phốc lên lưng ôm hắn. Cuộc đời này đối với Vịnh Hy mạng sống và tiền là hai thứ mà cô coi trọng nhất.

“-Vậy tối nay em dùng tiền của mình mời anh một bữa ra trò được không?”

“-Khụ.. khụ…Em trở nên hào phóng từ khi nào vậy?”

“-Ông xã em kiếm tiền giỏi thật, chồng có công thì vợ phải thưởng hihi”

Thế là mọi đồ ăn mua từ siêu thị, Vịnh Hy mau chóng cho vào tủ lạnh rồi thay bộ đồ tung tăng vui vẻ. Lúc nãy còn định về nhà sẽ đem chuyện xảy ra trên đường từ siêu thị về gặp chuột bạch và hồn ma trên cây Đại chi kể cho hắn, nhưng giờ nhiều tiền vui quá quên béng luôn. Cô cũng chẳng còn tâm trí mà quan tâm.

Hai người đi ăn tối cùng nhau. Đi cạnh hắn đúng là khiến cô lúc hãnh diện lúc lại khó chịu bởi ánh mắt của mấy cô mấy chị em. Vịnh Hy cũng chẳng an phận, đi tới đâu cũng khoát tay hắn như thể khẳng định “Hoa đẹp nhưng đã có chủ haha” . Hắn thì không nóng không lạnh, cứ thế đi bên cô, lúc thấy có cô nàng định tiến đến lại chỗ hai người thì hắn thấy cô gái đi cạnh mình khoát tay chặt hơn, sát mình hơn, hắn chỉ mỉm cười chứ không có bất kì hành động gì, kể cả liếc nhìn phụ nữ xung quanh.

Lúc ngồi ăn là lúc cô vui vẻ nói chuyện,còn hắn chỉ mải nhìn cô, rồi lại nhìn xa xăm. Có lẽ bữa tối nay là bữa tối cuối cùng đối với hắn và cô….

Trở về nhà cũng đã rất khuya bởi vì hôm nay, cô muốn ăn gì, đi đâu, mua gì hắn đều chiều cô hết.

Cô thì hồn nhiên vui vẻ trên đường về đã ngồi lên lưng hắn cõng rồi còn hát nghêu ngao. Về đến nhà cô lăn ra ngủ say giấc. Hắn nhìn cô say đắm, đặt một nụ hôn nồng nàn tràn đầy yêu thương.

Hắn ước mình không phải là Quỷ, hắn ước mình… nói chung ước nhiều thứ mà hắn chẳng thể thay đổi được.

Nửa đêm
…..

“-Quỷ vương nhắn ngài sớm hoàn thành nhiệm vụ”

“-Được rồi.. ngươi về trước đi, ta sẽ sớm mang theo người trở về”

“-Thái tử gia…”

“-Ta nói ngươi cứ đi trước…”

“-Cáo từ…”

Lúc Vịnh Hy tỉnh giấc, cô quờ quạng xung quanh phát hiện hắn không có ở cạnh mình, cô định la gọi theo phản xạ tìm hắn. Nhưng chợt có dự cảm của phụ nữ. Cô nhẹ nhàng trở dậy thì nghe được đoạn hội thoại ở ngoài phòng khách giữa hắn và …

Hả? Cô cả kinh!

Con chuột.. là con chuột trắng lúc chiều…

Vịnh Hy đưa tay lên bịt miệng mình để khỏi phát ra tiếng động. Cô chợt nhớ tới con chuột to đen lần trước cô và Châu Kiệt từ nghĩa trang trở về từng gặp và Châu Kiệt nói đó là Hắc thử, chuột đã thành tinh.

Vịnh Hy nín thở định tiếp tục nghe nén nhưng thấy Di Thành phẩy tay con chuột trắng cũng quay đầu nhảy cà tưng rời khỏi nhà cô.

Vịnh Hy lại trở lại giường nằm im. Cô miên man suy nghĩ, muốn chồm dậy hỏi hắn nhưng lại không biết hỏi thế nào. Hắn thật sự có nhiều điều dấu cô? Mọi thứ cô biết về hắn chỉ tròn trĩnh ở con số 0.

Hắn ôm cô thật chặt. Trong lòng ngổn ngang những suy tư.

Vịnh Hy biết hắn có tâm sự nhưng cô, cô biết nên làm gì bây giờ.

Giả vờ như vô tình tỉnh giấc, Cô xoay người lại dụi dụi đầu vào ngực hắn

Hắn vuốt ve cô nhẹ nhàng lên tiếng

“-Sao thế? ngủ đi, anh làm em lạnh à?”

“-Anh vừa đi đâu vào sao? Ưm..”

Cô dụi dụi rồi cũng vờ vịt hỏi, miệng còn ngáp ngáp

“-Ừ, khát nước”

Đúng là nói dối không biết đường nói dối.

“-Anh có chuyện gì à?”

“-Không. ngủ đi”

Cô biết tính hắn, đã trả lời như vậy có nghĩa là có hỏi nữa hỏi mãi cũng không nhận được câu trả lời.

“-Anh có thể nói cho em mà”

Nợ duyên âm - Bạch thử luyến tiếc trần gian

Nợ duyên âm – Bạch thử luyến tiếc trần gian

Cô cố gợi thêm câu nữa. Nhưng trong bóng tối, chỉ thấy khuôn mặt đẹp trai nhìn cô cười cười, nhẹ nhàng vuốt tóc cô rồi nhắc cô ngủ đi mà thôi.

Sáng hôm sau, cô trở dậy định không đi làm thì thấy hắn đã nấu sẵn cho cô một tô mì

“-Ngủ lười, ăn đi rồi tới công ty”

“-Nhiều tiền rồi, em không đi làm nữa được không?”

Cô hỏi thử vậy thôi chứ thật chất chưa bao giờ Vịnh Hy có suy nghĩ mình không làm việc cả, đối với công việc Vịnh Hy là người vô cùng trách nhiệm.

“-Lười”

Cô phụng phịu ngồi ăn, rồi gợi chuyện nhưng hắn vẫn thế, im lặng không nói gì, chỉ lảng sang chuyện khác. Mãi cho tới lúc điện thoại cô có chuông, là Hàn Phong nói tới đón cô. Vịnh Hy đưa mắt sang Di Thành, hắn vẫn thế, không nói không gì, chỉ im lặng nhìn cô trìu mến

“-Hôm nay anh đưa em đi làm được không?”

Hắn hơi bất ngờ với yêu cầu của cô, nhưng mà không sao, hắn cũng vui vẻ gật đầu. Khiến Vịnh Hy thật không hiểu là như thế nào. Cô thật sự muốn rằng hắn đưa cô đi, để cô được ở cạnh hắn nhiều hơn, xem chuyện cô nghe được bao giờ hắn trở về là đi đâu khi cứ ở cạnh cô. Hơn nữa Hàn Phong đến đón, cô cũng không muốn mình ở cạnh Hàn Phong mà không có hắn.
Vậy là Hàn phong lái xe, hắn cùng cô tới tận cổng công ty.

Xuống xe, cô chạy tới ôm, áp mặt vào ngực hắn

“-Chiều đón em được không?”

“-Mau vào làm việc đi, muộn rồi”

Hắn không trả lời trực tiếp câu nói của cô. Sau cũng quàng tay qua vỗ vỗ lưng cô

“-Em làm sao thế? Đi làm mà nũng nịu như vậy?”

“-Em muốn ôm anh”

“-Ngốc ạ, ôm cả đêm chưa chán?”

“-Không chán”

Cô thẳng thừng trả lời

“-Được rồi, thua em, mau vào đi”

Mọi người đi làm qua sảnh đông hơn, cứ nhìn họ cô mới miễn cưỡng buông hắn ra, Hàn Phong không nói gì, chỉ lặng lẽ đứng ở một góc chờ cô.

“-Có muốn nói gì với em không?”

Tưởng cô đi rồi, hóa ra bước được hai bước lại quay lại hỏi hắn. Hắn nhoẻn miệng cong môi

“-Sợi dây anh tặng em, phải đeo cần thận”

Cô nở nụ cười gật đầu rồi vào công ty. Từ tối qua đến giờ, cô cứ nghi hoặc mọi thứ nhưng chẳng biết thắc mắc thế nào thực ra trong lòng còn có chút bực bội nữa, hắn chẳng nói cho cô chuyện gì, coi cô là gì không biết.

Vịnh Hy nằm im nhắm mặt nhưng lại không ngủ được. cô chờ hắn trở lại. Một lúc lâu sau cuối cùng cũng thấy cánh tay lạnh lạnh ôm cô từ phía sau.

Hắn đã trở lại giường.

Tác giả truyện Nợ duyên âm: Facebook Chị Dậu.

Đọc tiếp => Nợ Duyên Âm (Chap 31)

Tham khảo thêm hàng loạt truyện ma có thật hay tại => Truyện ma

Poliva – Công ty chuyên nhập khẩu và phân phối các loại thiết bị khách sạn, thiết bị ngoại cảnh khách sạn uy tín trên toàn quốc. Với trên 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực, chúng tôi đã cung cấp hàng nghìn sản phẩm như: thanh lý xích đu mâybán giường hồ bơi, giá ô dù lệch tâmđồ dùng 1 lần cho khách sạn,…trên khắp cả nước. Tất cả sản phẩm do chúng tôi phân phối ra thị trường đều mang thương hiệu Poliva cao cấp nên có độ bền cao, giá thành hợp lý. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999