Thuật cầu cơ là thuật gì khiến Châu Kiệt cũng phải lo lắng? Liệu Vịnh Hy có gặp phải nguy hiểm nào hay không? Hãy đọc ngay chap 16 để được giải đáp những thắc mắc trên.
Đọc toàn bộ nội dung truyện tại đây => Nợ Duyên Âm
Chap 16: Thuật cầu cơ
“Thuật cầu cơ?”
Châu Kiệt khẽ nói.
Vịnh Hy cũng biết sơ qua về thuật này, nhưng trước giờ cô không mấy quan tâm nên cũng không tìm hiểu sâu.
“-Bọn họ định gọi hồn thật sao?”
“-Anh nghĩ chỉ là mấy trò lừa bịp, thôi cứ xem họ làm gì, em yên tâm, chả có quỷ thật lên đâu, mà có thì anh ở đây rồi”
Châu Kiệt cầm bàn tay lạnh của Vịnh Hy an ủi.
Nhưng thực ra anh ta biết, nếu người nào có khả năng tốt, chơi trò Cầu cơ này có thể gọi được hồn ma thật nếu không thể khống chế còn rất nguy hiểm nữa. Không biết tên trưởng nhóm này là hạng người gì nên Châu Kiệt vẫn cố gắng nắm chặt tay Vịnh Hy, mặc dù thấy cô muốn thu tay về.
“-Một lát nữa chúng ta sẽ bắt đầu nhé, bởi thế trong đây có ai muốn suy nghĩ lại thì bây giờ ra ngoài còn kịp bằng không lát nữa sau khi tôi bắt đầu rồi thì sẽ không còn cơ hội nữa nhé”
Người trên trung tâm xưng là nhóm trưởng đó lại lên tiếng. Mọi người bắt đầu xì xào, có lẽ là thương lượng lại. Nhưng mà càng kiểu như vậy lại càng kích thích sự tò mò làm con người ta trở nên phấn khích thế nên sau một hồi rì rào bàn tán thì cũng chỉ có một vài bạn nữ có vẻ không đủ can đảm ở lại là đi ra ngoài còn lại vẫn rất hào hứng chờ đợi.
“Hay chúng ta cũng ra ngoài, chờ họ làm xong thì gặp anh ta sau?”
Vịnh Hy thấy Châu Kiệt nắm tay mình, cô nhổm dậy nhỏ giọng nói.
“-Nếu chúng ta không theo sát, thì anh sợ khó gặp anh ta, bởi vì Vu Tình chẳng nói, một tháng họ mới họp mặt đông một lần hay sao?”
Sở dĩ tại sao lại cố gắng ở lại trong khi Vịnh Hy không hứng thú là bởi vì Anh đang tò mò về người đứng đầu nên vẫn bảo cô ngồi lại.
Anh đang không biết con người của tên trưởng nhóm này như thế nào, nếu mà hắn gọi được hồn thật thì không rõ sẽ xử lý như thế nào, nếu là một người đạo hạnh cao siêu thì có thể có cơ hội kết duyên còn nếu chỉ là bịp bợm thì anh cũng coi như đi xem buổi kịch.
Thấy Châu Kiệt nói có lý nên Vịnh Hy lại ngồi xuống ghế, Vịnh Hy cũng sợ là khó tìm lại được trưởng nhóm thì chuyến đi công cốc.
Thời gian cũng cứ thế sốt ruột mà trôi đi. Lúc này ngó điện thoại cũng đã là hơn 10h. Tên trưởng nhóm trên trung tâm cũng nhìn đồng hồ rồi nhẹ nhàng gật đầu với mấy người xung quanh, có lẽ là những người kề cựu trong nhóm.
Bọn họ bước lên, ngồi xung quanh cái bàn. Lúc này Vịnh Hy mới nhìn rõ, trên chiếc bàn gỗ có các chữ cái, một nửa bàn gỗ có bốn chữ rất to: THẦN-THÁNH-MA-QUỶ; Bên còn lại ghi đối xứng bởi 4 chữ: ĐÚNG–SAI-CÓ-KHÔNG. Trung tâm là mảnh gỗ hình trái tim.
Bốn người ngồi xung quanh, người trưởng nhóm ngồi chính giữa, tất cả đều bắt đầu đặt ngón tay trỏ lên quân cơ (mảnh gỗ trái tim).
Cả căn phòng im phăng phắc, giường như nín thở để chờ đợi, có thể nói một cây kim rơi cũng làm lên tiếng động.
Sau khi chuẩn bị xong, trưởng nhóm bắt đầu niệm chú, nhưng vì đoạn này không có micro nên Vịnh Hy không nghe được anh ta đọc cái gì, nhưng mà có ý mời thần thánh hồn ma về hiển linh.
Sau khi anh ta lẩm bẩm, quân cơ bắt đầu chuyển động nhẹ nhàng. Có người bắt đầu hỏi
“Quân cơ, ngài có ở trong đó không?”
Mảnh gỗ hình trái tim nơi có 5 ngón tay của 5 người ngồi xung quanh chụm vào đó bắt đầu di chuyển từ từ và dừng lại ở chữ “CÓ”
Có người lại hỏi “Ngài xem, chúng tôi có bao nhiêu người?”
Quân cơ lại chuyển đến và dừng ở số “5”
Đọc các chap trước:
Sau đó mấy người chơi hỏi thêm vài câu đơn giản nữa, cơ bản là đều trả lời đúng. Mọi người ở dưới rất hứng thú vỗ tay nhưng mà vấn đề này đơn giản, có người nghĩ do 5 người ở trên tự di tay khiến quân cơ cố ý di chuyển tới nên độ phấn khích chưa cao, nên họ hô hào cổ vũ để mọi người chơi tiếp.
Sau đó có người hỏi “Nếu ngài ở đây, hãy cho chúng tôi biết, ngài là nam nay nữ vậy?”
Quân cơ lại di chuyển đến chữ “NỮ”
“-Ngài chết lâu chưa? Bao nhiêu năm rồi?”
“-180 ”
“-Ngài vì sao chết vậy?”
“-Bị giết”
“-Vậy ngài muốn làm gì?”
“Giết người”
Sau khi trả lời đến câu này, mọi người ở dưới bắt đầu ồn ào, có người lo lắng la hét, có người phấn khích muốn xem. Nhưng đa phần là hoảng sợ nhiều hơn. Bên dưới nói với lên đừng hỏi nữa, có vẻ nguy hiểm rồi.
Nhưng họ vẫn không dừng lại, tất cả 5 người vẫn giữ tay ở quân cơ. Tên trưởng nhóm hô lớn “Vậy nếu ngài ở đây mời ngài hãy hiện hình, cho mọi người được nhìn thấy”
Sau khi dứt lời, phía màn hình xuất hiện một bóng trắng, không có bàn chân, mặc một bộ đồ dài, tóc xoã ngang lưng, mặt mũi lờ mờ gục xuống bay lơ lửng từ từ hiện ra.
Tất cả mọi người trong phòng cả kinh, có người la hét giữ dội, có người sợ quá ôm nhau rồi bắt đầu khóc hu hu
Vịnh Hy cũng toát mồ hôi lạnh, kéo nhẹ tay Châu Kiệt, Nhưng anh ta vẫn rất điềm tĩnh khoé miệng còn nhếch lên tỏ ý cười cười. Nếu là quỷ thật, anh ta sẽ biết, vì sẽ toả âm khí rất nặng, còn đây chỉ là một cái bù nhìn mà hội này đưa ra hù người. Rất sơ hở bởi nhìn vào mặt tên trưởng nhóm khi thấy mọi người sợ còn khẽ cười, anh ta thật sự thấy chán ghét. Hoá ra tên trưởng nhóm chỉ là một tên bịp bợm mị dân.
Con quỷ trên đó càng lúc càng to ra hiện rõ trên màn hình lớn, nó lơ lửng trông đáng sợ rồi đưa một bàn tay toàn xương ra hướng xuống đám người phía dưới.
Lúc này cả phòng nháo loạn, mọi người bắt đầu ý thức được sự việc, la hét muốn ra ngoài.
Vịnh Hy cũng nhổm dậy khỏi ghế, nhưng Châu Kiệt lại vẫn ngồi im đó. Anh ta muốn xem rốt cuộc tên trưởng nhóm này có âm mưu gì.
Mọi người tập trung chú ý đến con quỷ áo trắng xuất hiện mà không nhìn mấy người đang ngồi chơi cơ. Tay của họ vẫn để ở quân cơ nhưng lúc này có vẻ không kiểm soát được nữa, quân cơ chạy nhanh cứ thế như không có ma sát mà có một lực siêu nhiên nào đó đẩy đi vậy, cuối cùng hai người trong nhóm la lên thất thanh họ bị văng ra ngoài, bật ra khỏi bàn cơ đập cả người vào bức tường bên cạnh, mặt trưởng nhóm lúc này cũng rịn mồ hôi lạnh.
“Á…cái gì kia?”
“-Lại một con quỷ nữa”
Một đám người nãy giờ vẫn có can đảm để xem tiếp đếu á khẩu chỉ lên, phía màn hình lúc này không phải chỉ có con quỷ áo trắng mà xuất hiện thêm một người phụ nữ mặc một bộ đồ tân nương màu đỏ như máu, đầu đội khăn voan hất phía phủ mặt lên, mái tóc cô dâu nhưng rối bù khú, khuôn mặt đỏ như máu, hai mắt thâm quầng trợn lên rất dữ tợn. Nó từ từ bước tới hướng vào ống kính màn hình
“-Quỷ thật?” Châu Kiệt cũng bột miệng
“Á..”
Vịnh Hy cũng hét lên, cô nhận ra người này. .. Cô đã từng nhìn thấy..
“-Chạy thôi , quỷ đến…”
Lúc này người phấn khích nhất nãy giờ cũng ướt đũng quần vì sợ. Con quỷ mặc đồ đỏ cười ha ha, miệng nó như phun ra máu theo từng tiếng ha ha, từ từ bước tới túm lấy gáy một người nãy chơi bàn cơ, quăng mạnh về phía dưới khiến người đó không chết chắc cũng gãy vài đoạn xương.
Cả hội la hét thất thanh, những tiếng chửi bới nhóm này vang lên, có người thì tỉnh táo hơn tìm chìa khoá để mở cửa chạy thoát. Mọi người lúc này không còn tâm tư gì cả, chỉ mong thoát khỏi nơi này. Bắt đầu vì sự sống mà dẫm đạp lên nhau. Cả mấy người chơi cơ trong đó có trưởng nhóm cũng sợ quá cũng cố gắng bỏ bàn cơ lao xuống phía dưới.
Sự việc quả là đi ngoài tầm kiểm soát. Lúc đầu nhóm này cũng chỉ định bày trò để tăng độ ma mị và hấp dẫn nhằm lôi kéo người tham gia ai ngờ chuyện này khiến Quỷ xuất hiện thật, Bọn họ đã dẫn Quỷ về thật.
Châu Kiệt muốn lao lên để khống chế con quỷ, nhưng căn bản còn Vịnh Hy, Anh đang đắn đo suy nghĩ thì một đám người tìm đường chạy đâm xầm vào, Vịnh Hy cũng cứ theo thế mà đi.
Châu Kiệt gọi thất thanh, nhưng phòng rộng lại tối căn bản anh không nhìn thấy được cô.
Mọi người cũng nháo nhào hô hào tìm chìa khoá, cuối cùng chìa khoá cũng tìm thấy, cửa được mở. cả hội người lao ra như ong vỡ tổ.
Vịnh Hy cũng sợ run người, cô la lớn tìm Châu Kiệt không những không thấy mà còn bị người ta chen lấn đập tay va chân vào người đến đau điếng. Một bàn tay nắm lấy
“-Chạy thôi, anh ấy là đạo sĩ sẽ tìm được chúng ta”
Lúc này Vịnh Hy mới nhớ ra Châu Kiệt không chỉ là đạo sĩ anh ta còn có thuật thoát thân rất giỏi, nên cũng gật đầu theo Vu Tình ra ngoài
Nhưng căn bản đây là khu tập thể bị bỏ hoang không có điện để hoạt động thang máy, có rất nhiều phòng, mà bọn họ lại đang hoạt động ở phòng trên cùng.
Mọi người thoát ra khỏi lao ngay về phía cầu thang bộ, lối đi của cả hai đầu thang bộ đều chật hẹp nhưng chen cứng người. Tiếng la khóc sợ hãi, tiếng hô hào chạy nhanh cứ vang lên. Vịnh Hy cũng theo Vu Tình chọn một phía bám theo tên trưởng nhóm để chạy.
“-Anh biết việc này đúng không? Sao tự dưng lại có quỷ xuất hiện?”
Vừa chạy Vu Tình vừa nói với tên trưởng nhóm. Anh ta thở dốc trả lời
“Tôi sao mà biết có quỷ thật được hay là không”
Nghe vậy, Vịnh Hy cảm thấy con người này thật chán ghét rồi, sao mà anh ta có thể biết về Minh Lệ được.
“-Vậy mục đích của các anh là gì?” Cô có chút bực bội hỏi
“-Thì ban đầu chỉ là hù doạ thôi, tôi đâu biết sự việc lại thành ra như vậy?”
“-Còn không phải do anh?”
“Chúng ta cứ đi từ từ thôi, anh họ tôi chắc chắn sẽ ở đó khống chế con quỷ” Vu Tình nói lớn
“-Cái gì? Có người khống chế quỷ sao?
“-Không bất tài như anh”
Bị Vu Tình cùng Vịnh Hy nói nên tên Trưởng nhóm dù bực cũng đành im lặng chạy tiếp.
Trong phòng khi nãy, Châu Kiệt lao lên rút dao ra, hướng về phía Quỷ mặc áo dài đỏ. Nó nhe răng ra cười ha ha với Châu Kiệt, miệng phun đầy máu rớt xuống sàn, thò bàn tay khỏi cái tay áo rộng thùng ra, bàn tay với những thớ thịt đang thối rữa lủng lẳng bám vào đám xương khô. Cánh tay dài ra hướng về phía đối phương.
Châu Kiệt dùng dao định cắt cánh tay nó, nhưng căn bản nó quá lợi hại, thu tay về rất nhanh, dùng một đám âm khí đẩy lại với lực rất mạnh táp vào mặt anh ta. Châu Kiệt có chút choáng váng. Anh rút lá bùa trong người miệng đọc chú, con quỷ cũng đứng đơ một chút nhưng con quỷ này căn bản có sức mạnh có lẽ không thua kém Di Thành. Nó phun ra một bãi máu màu đen
Trên bãi máu bất ngờ xuất hiện một đám ròi bọ, chúng ngóc đầu lên như tằm ăn rỗi sau đó hướng Châu Kiệt bò tới.
Châu Kiệt bị đám côn trùng như sâu đó tấn công. Chúng bò rất nhanh và vô cùng lợi hại. Anh căn bản lại không mang nhiều đồ thu phục quỷ cho nên không thể lơ là. Con dao chính là vật phòng thân lợi hại nhất, trong đó có chứa nhiều dương khí để diệt quỷ.
Châu Kiệt tung người, Vệt một vệt dao xuống nền, đám sâu ngừng chuyển động. Con quỷ kia lại ha ha vận khí phun ra một bãi máu đen xì nữa kinh hơn là bọn ròi bọ nhiều hơn, là lớn hơn đám trước, bọn chúng bò nhanh kinh khủng.
Châu Kiệt mải mê đối phó với lũ sâu bọ đang tấn công mọi ngõ ngách trong căn phòng và lao tới không để ý con quỷ đã ra khỏi phòng từ khi nào.
Người nhanh chân thì đã thoát ra khỏi toà nhà, nhưng đám người của Vịnh Hy, Vu Tình và cả tên trưởng nhóm kia mới xuống đến tầng 3. Một người cả kinh
“Quỷ.. á quỷ…”
Con quỷ mồm đầy máu, mặc áo màu đỏ máu đó từ đâu đứng ở phía cầu thang nhìn mọi người mắt đầy hung ác
Cả hội cả kinh, ngay cả Vu Tình cũng không tin vào mình, cứ tưởng Châu Kiệt đã xử lý nó, ai ngờ nó lại lù lù ở đây sau chưa đầy 10 phút.
“Chạy theo hướng này”
Có người chỉ ra ngoài, cả đám bỏ lối thang bộ chạy vào hành lang tầng 3, đúng là tầng 3.
Hành lang tối tui, mọi người run lập cập bấu víu vào nhau.
Con quỷ không vội, nó đi từ từ từng bước một, đầu còn lắc lư khiến cái khăn voan cũng đưa đẩy như thể gió bay lập lờ vậy
“Sao tôi thấy, nó giống cô quá vậy?”
Tên trưởng nhóm nhìn con quỷ trong khi đang đi ngang với Vịnh Hy nói nhỏ.
Vịnh Hy nhận ra điều này từ khi nó xuất hiện trên màn hình. Nhưng cô không biết nó là ai, nó chính là con quỷ cô gặp trong giấc mơ khi dự đám tang của Minh Lệ trở về? vậy nó là ai?
Tác giả truyện Nợ duyên âm: Facebook Chị Dậu.
Đọc tiếp => Nợ Duyên Âm – Bị quỷ bắt cóc (Chap 17)
Tham khảo thêm hàng loạt truyện ma có thật hay tại => Truyện ma
Poliva là đơn vị chuyên sản xuất, kinh doanh: xích đu sắt hộp, giường tắm nắng, báo giá dù che ngoài trời, bộ amenities,…và các loại thiết bị nhà hàng, khách sạn số 1 tại Việt Nam với hơn 10 năm kinh nghiệm, vì thế nếu các bạn có nhu cầu xin vui lòng liên hệ với chúng tôi theo hotline 096.849.8888 để được tư vấn tận tình nhất.