Tôi là kỹ nữ – Bước ngoặt cuộc đời (Chap 17)

93,801 | Thứ hai, 13/05/2024, 07:00 (GMT+7)

Long cảm thấy áy náy bởi nghĩ tại mình mà Quân phải nằm viện. 5 ngày hai người không liên lạc với nhau, thế nhưng Long đã tìm đến Thy Thy, hai người lao vào nhau cuồng nhiệt, mãnh liệt….

Chap 17: Bước ngoặt cuộc đời 

– Quân đang nằm bệnh viện mà chúng ta lại kết hôn có phải là quá đáng lắm không?

– Từ bao giờ chuyện anh với em liên quan đến Quân?

– Nhưng…

– Ngày mai công khai, ngày mai kết hôn, ngày mai chúng ta sẽ làm những việc đó!

– Long, có phải anh đang say không?

– Thy Thy…anh rất tỉnh táo, những ngày qua anh cố gắng không gặp em để anh xem anh yêu em đến mức nào. Em biết không Thy Thy anh đã qua đêm ở công ty, đứng trước ngôi nhà tặng em vào giờ khuya khi em ngủ nhưng không vào nhà. Anh muốn xem thử cảm giác xa em nó như thế nào nhưng anh đã lầm rồi, anh đã từng chịu đựng rất nhiều điều tồi tệ, nhưng cảm giác khi xa em là điều kinh khủng nhất anh từng trải qua…

– Long à…em cũng rất nhớ anh!!!

– Chỉ mới thử thôi, thử xa em vài hôm thôi mà đã khó khăn đến thế này thì em nghĩ xem, rời bỏ em….anh không làm được!

Em ôm chặt Long vào lòng….

– Được mà anh, người em yêu là anh Long mà, còn những người khác em thật sự không quan tâm đâu.

– Thy Thy…

– Anh đừng đi, ở lại đêm nay với em đi.

– Anh lại suy nghĩ đến việc hành hạ em thêm một lần nữa rồi.

– Ai bảo em không nghĩ chứ?

– Từ bao giờ em lại nghiện chuyện đó?

– Tất nhiên nghiện là do anh, còn lý do nào khác sao anh? Vậy là em và Long tiếp tục lao vào nhau trong đêm đó, cảm giác nhớ nhung nhau chỉ nói bằng lời sao có thể hết được. Cảm giác nhớ nhau thể hiện sâu sắc nhất là những lần bên nhau, chạm vào nhau, những nụ hôn bất tận, những hơi thở đan xen hoà quyện vào nhau đến không rời. Đêm đó em và anh một lần nữa ở bên nhau đến sáng.

Đọc các chap trước: 

Tôi là kỹ nữ - Bước ngoặt cuộc đời (Chap 17)

Tôi là kỹ nữ – Bước ngoặt cuộc đời (Chap 17)

Tiếng chuông điện thoại reo lên inh ỏi, khi em chưa kịp tỉnh mở mắt thì…

– Sáng nay sao, bây giờ là mấy giờ?

– 10h cậu nói đùa anh à?

– Bây giờ là 8h sáng làm sao chuẩn bị đến sân golf kịp?

– Nhưng mà anh không thể bỏ Thy Thy một mình!

– Vậy 30p nữa cậu đến đây đón anh.

Long tắm sạch sẽ, anh mở một ngăn tủ đồ ra lấy quần áo của mình, nước hoa của mình.

– Nhà em mà đồ của anh đủ thế ạ?

Hôm nay anh lạ lắm, Long mặc quần màu trắng kem, áo màu xám đen đóng thùng lịch sự. Anh vừa đeo đồng hồ vừa nhìn về phía em đang nằm rồi hỏi em:

– Thy Thy, em dậy rồi à, em có muốn ăn gì không? – Không ạ! – Không đói à? – Không anh ạ.

– Ngốc!

– Anh Long này.

– Anh nghe…

– Sao sáng nay nhìn anh đẹp trai với quyến rũ vậy ạ?

– Bây giờ lại còn nịnh nọt.

– Em nói thật mà, đẹp trai đến mức em chịu không nổi luôn, lại muốn…

– Bây giờ lại thêm hư hỏng nữa, cô bé này!

Điện thoại anh lại tiếp tục reo lên:

– Tôi chuẩn bị xong hết rồi, cậu cứ báo lịch như đã hứa, nói với ông ấy là chúng ta giao lưu trong sạch không cần phải điều cô nào theo cầm gậy đâu.

-…

– Anh không thích, không thích phải nghe những câu nịnh nọt, rồi lại tìm cách tiếp cận như mấy lần trước. Cậu cứ tự lo mà sắp xếp anh không muốn như lần trước tìm đến tận nhà anh.

Em nghe cái cách Long nói chuyện cũng thừa hiếu, anh là một đại gia trong bất động sản, giàu có tiếng, nhưng trước khi quen em lại ít va chạm với phụ nữ. Chắc có lẽ trước khi mấy cô thích đào mỏ bao quanh, nghe đâu phông phanh có cô tìm đến tận nhà để dâng thịt tươi cho Long mấy lần, nguyên phục vụ hết mình

mà Long này kiểu bị dị ứng. Nói chung là tới thời điểm này thì em cũng bắt đầu biết dần dần về quá khứ của Long.

– Em có muốn đi cùng anh không?

– Tất nhiên là có.

– Được, để anh kêu giúp việc chuẩn bị cho em!

Cuối cùng em mặc chiếc váy xếp ly trắng, áo polo nữ trắng, đội nón cò trắng. Lúc này mới biết Long có hẹn với một vị khách Đài Loan đi đánh golf, đánh golf là thú vui tao nhã, sang chảnh bậc nhất của giới thượng lưu có tiền.

 Họ thường chọn những trò chơi tính chất giải trí cao cấp, vừa xả stress vừa bàn công việc. Lần đầu tiên em đi đến sân gôn rộng lớn nổi tiếng như vậy.

10h em và Long, Hoà đến điểm sân gôn như đã hẹn, xa xa xuất hiện vị khách đối tác làm ăn của Long, đi kèm là một cô gái không kém phần xinh đẹp lộng lẫy.

– Chào sếp Long, không hổ danh là ông trùm bất động sản, lại đẹp trai tuấn tú như thế này, nghe nói anh vẫn còn độc thân? ( ổng đưa tay ra bắt tay)

Lúc đó em tự hỏi, sao ông ấy rành tiếng Việt dữ vậy!

– Chào ông Lực, cảm ơn vì những lời khen của ông, tôi…sắp kết hôn rồi thì chắc không còn độc thân đâu nhỉ? ( Long đáp lại bằng cách bắt tay ông Lực)

Vừa nói xong em và Hoà đều quay sang nhìn Long, nhất là Hoà gương mặt Hoà khiến em không thể nhịn được cười…

– Đây là cô thư kí của tôi, tôi rành tiếng Việt là vì ở đây cũng được 5 năm rồi, nghe danh anh Long đã lâu hôm nay mới có dịp hợp tác!

– Cảm ơn ông Lực quá khen, chúng ta vào sân thôi, việc làm ăn tính sau.

Ánh mắt của cô thư kí luôn nhìn về phía Long, đôi lúc em nghĩ tại sao có sự sắp xếp hợp lý đến vậy. Cô ta vô cùng xinh đẹp, thân hình gợi cảm, ăn mặc đúng chất các nàng đi chơi gôn, trẻ trung, có nụ cười rất ngọt ngào, nói chung em thấy đẹp như thiên thần vậy. Lúc đó em nghĩ chắc do em lo xa thôi, chứ thư kí tất nhiên phải đẹp rồi, lúc giới thiệu cô ta là thư kí chỉ có ánh mắt cô ta nhìn về Long như muốn trao thân gửi phận, còn anh Long của em tuyệt đối không hề nhìn cô ta dù chỉ là một cái liếc ngang!

Tôi là kỹ nữ - Bước ngoặt cuộc đời (Chap 17)

Tôi là kỹ nữ – Bước ngoặt cuộc đời (Chap 17)

Khi vào sân gôn, em cầm gậy rồi đưa cho Long. Long và ông Lực ra sân đánh gôn còn  em và cô thư kí kia đi sau và song song nhau, mắt em và cô ta cùng liếc về phía sau. So thân hình em với cô ta thì nhìn chung lại cũng ngang ngửa chẳng ai hơn ai, được cái em trắng còn cô ta đen hơn. Cô ta liếc em, em cũng chẳng sợ chơi lại một cái liếc đứt cổ.

– Cũng chỉ là cái đuôi thôi, có gì mà oai vậy, đừng nghĩ mình là thư kí của chủ tịch rồi lại lên mặt. ( cô ta nói em)

– Cũng chỉ là cô gái da ngăm bình thường, xách gậy gôn cho ông Đài Loan mà tưởng oai lắm, còn bì đặt liếc mắt đưa tình chủ tịch!

– Con này??? ( cô ta khoanh tay tức điên)

– Ơ…cô này???

– Nè con nhỏ kia, cô làm gì biết tôi là ai không mà bảo xách gậy gôn, không biết thì câm mồm!

– Tôi không có sợ cô, nên đừng bảo câm mồm. Một xíu nữa chủ tịch Long hỏi tôi sẽ im lặng, nếu có chuyện gì tôi bảo do cô bảo tôi im mồm nhé, được hông, cô thấy ý kiến đó hay hông nè?

– Cái cô này, cô muốn làm tôi tức chết hả???

– Tôi làm gì hung dữ vậy chứ, tôi còn sợ cô ăn hiếp tôi đây này, sợ quá cơ…lêu lêu!

– Cô tên gì, nói ?

– Thy Thy…sợ gì mà không nói? ( em trả lời)

Nói xong em thấy ghét cô ta, em bỏ đi về phía ghế chờ nhìn Long thì cô ta hỏi:

– Cô không muốn biết tên tôi à?

Em đi được 3 bước rồi quay lại nhìn cô ta:

– Cô tên gì cũng không liên quan đến tôi, tại sao tôi muốn biết để làm gì?

Đây là lần đầu tiên em khẩu chiến với một người lạ mới gặp lần đầu. Em hiền với ngây thơ là thật nhưng xét về chuyện đanh đá cũng không kém. Đang ngồi được 30p để nhìn ngắm anh Long đánh gôn, nhìn đến mức say đắm, từng động tác, cái uốn người, cú đánh tất cả đều toát lên một vẻ lịch lãm, toát lên vẻ của một người có tiền, giỏi, à như cô ta nói là chủ tịch!

– Thy Thy…đến đây nào! ( Long gọi em)

– Vâng…

– Anh Long gọi em đó, ra đi! ( Hoà nhắc em)

Khi em chạy ra thì ông Lực cũng kêu cô thư kí của mình ra, giống như kiểu phải có gái để xả stress hay sao đó.

– Thy Thy, em cầm cái này đi! ( Long đưa cây gậy gôn cho em)

– Em làm gì với nó ạ?

– Đánh cho anh em!

– Em không biết đâu ạ, em còn không thấy cái lỗ ở đâu nữa!

Long đi lại, tư thế lúc này là Long vòng tay ôm trọn em vào Lòng của anh. Lưng em tiếp ngực anh, mông em Chạm vào nơi đó của anh…Hai tay Long nắm tay em điều khiển cây gậy đánh gôn:

– Có những cái lỗ không nhất thiết phải thấy mới đánh vào được, mà chỉ cần đoán và cảm nhận. ( Long thì thầm vào tai em)

– Cái lỗ gì vi diệu vậy ạ?

– Em nghĩ xem…

– Không thể có lỗ gôn như vậy được a!

– Ngốc ơi là ngốc, sao em ngốc đến vậy hả Thy Thy?

– Em…

Cô thư kí bên kia mặt nóng bừng, chú ý từng động tác Long ôm em này kia kiểu ganh tỵ làm em hả dạ gì đâu á.

– Lỗ gôn cách vị trí bóng 20 mét, em phải quan sát thật kĩ, ước chừng khoảng cách của em, và khi em chuẩn bị đánh bóng thì phải tập trung một cách cao độ. Em phải tự cảm nhận khoảng cách để đưa lực bóng về phía lỗ gôn.  Em hiểu anh nói gì không?

– Sao anh tài giỏi vậy ạ?

– Thy Thy…tập trung vào, anh sẽ chỉ cho em nhiều thử thế giới thượng lưu này chơi nữa.

– Vâng, anh ơi…anh đừng đứng gần em quá, chúng ta chạm vào nhau nhiều lần em không thể tập trung được!

– Thy Thy…!

– Vâng, đánh thôi anh ơi!

Long uyển chuyển cầm tay em, nhẹ nhàng đưa cây gôn phải 5 lần để đoán khoản cách cảm nhận lực bóng. Chưa đầy 10s anh đánh bóng đi, trái bóng từ từ lăn đến lỗ bóng một cách chính xác tuyệt đối, không xê dịch tẹo nào. Em quay sang nhìn Long vỗ tay rồi la lên:

– Chủ tịch thật giỏi, chủ tịch là số 1.

Long chau mày nhìn em rồi lắc đầu, vì lần đầu tiên em đi chơi gôn nên không kiềm nén được cảm xúc. Những thứ anh chỉ em, anh dạy em em đều mê mẩn nghiện ngập. Không đơn giản là vì nó hay đến mức làm ta say mê, nhưng cùng người mình yêu trải nghiệm nó mới khiến em mê mẩn thật sự.

– Thy Thy…bây giờ đến lượt em!

– Dạ, sao anh?

– Cầm gậy và tự đánh anh xem, nhớ cách anh chỉ em như thế nào chưa?

– Em…vâng, em nhé!

– Giỏi lắm, đánh cái đầu tiên anh xem!

Lúc đó có Hoà đi tới xem Long dạy em đánh, bên cạnh cô thư kí kia rất sành sỏi, cô ta chơi cực kì đỉnh. Tự tay mình đánh bóng vào lỗ chuẩn xác, cô ta nhìn em cười nhếch mép.

– Bình tĩnh, chẳng có gì phải run sợ, anh tin em sẽ làm được!

– Dạ…

Tim em lúc đó như ngừng đập ấy, một là vào lỗ một cách huy hoàng, hay là trật lất chịu nhục trước mặt Long đặc biệt là cô thư kí kia. Sẽ thế nào nếu mang tiếng thư kí của chủ tịch mà lỗ gôn 20m đánh không vào?

Em nhớ lời Long nói, hít thở thật sâu, cảm nhận khoản cách từ bóng đến lỗ em thấy nó xa vãi luôn. Em lấy hết sức, tung gậy mạnh về phía sau rồi đánh bóng một phát mạnh nhất có thể…

– Aaaa….!!! ( giọng Long)

– Anh Long…

– Ôi chủ tịch Long???

– Á…!

Trái bóng bay chắc phải 100m, em nghe mọi người đều la lên em giật mình quay lại thả gậy xuống đất. Em đã làm gì Long thế này…

– Anh…anh Long, anh bị sao thế?

– Thy Thy, em giết tôi rồi!

– Là sao em không hiểu?

Em thấy Long cúi người xuống, ôm chỗ đó quằn quại nhưng vẫn phải cố gắng gượng dậy…

– Em có cần vung cây gôn xa vậy không, anh đang định đứng sau em để chỉ dẫn thêm thì em…em…

Chết rồi em đã hiểu chuyện gì xảy ra rồi, vì lần đầu em không biết mình phải đánh trái bóng như thế nào, cầm cây gậy gôn như thế nào nên em đã vung tay xa quá. Lúc đó Long đang đứng phía sau em bỗng em quất 1 phát trúng chỗ hiểm của anh ấy.

– Anh có cần đi bệnh viện không, có đau lắm không?

– Đau lắm đấy, giống như sắp chết vậy!

– Giờ em phải làm sao ạ, làm sao cho chỗ đó bớt đau ạ?

Ông Lực và cô ta nhìn chăm chăm, lúc ấy Long quê nhưng vẫn cố gắng gồng người, cố gắng nở nụ cười để không bị mất mặt trước ông Lực!

– Chủ tịch Long có sao không? ( ông Lực hỏi)

– Tôi không sao, tôi ổn! ( Long nói nhưng hơi nghiến răng kèm theo nụ cười nhếch môi nhìn em)

Em ngại ngùng vì đã làm anh đau đớn chỗ đó.

– Không sao là tốt rồi, nếu như là tôi chắc tôi nằm một chỗ rồi đấy ( ông Lực nói tiếp)

– Nằm một chỗ có giải quyết được gì không?

– Công nhận chủ tịch Long có cô thư kí vui tính quá, khi nào cần thay đổi nhân sự, hãy gọi cho tôi nhé!

Ông lực mỉa mai em, đưa tay ra bắt tay Long anh lờ đi thì chứng tỏ Long thế nào rồi.

– Về thôi, hôm nay tôi bận rồi, hẹn ông khi khác.

– Chủ tịch Long chúng ta chưa bàn chuyện công việc mà?

– Như tôi nói ban đầu rồi, hôm nay tôi sẽ không bàn tới công việc.

– Nhưng mà…

– Có chuyện gì ông cứ thông qua Hoà là được, còn chuyện gì tôi tính sau.

Long bước tới tháo bao tay ra rồi nói nhỏ với em:

– Nó phải bị thương 1 tháng đấy!

– Ôi thế sao ạ? Thế trong 1 tháng…

– Nghỉ hưu 1 tháng.

– Nghĩa là sao ạ, thế…

– Nghĩa là anh sẽ trừng phạt em trong 1 tháng để cho em biết lỗi của em lớn cỡ nào.

Em nhìn mặt Long…

– Đau lắm sao ạ?

– Vâng thưa cô, rất đau!

Huhu em không có cái đó nên em không thể hiểu hết nó thốn như thế nào, Long đi trước em đi sau nhưng nhìn anh em thấy có lỗi thật sự. Nếu như anh bị treo giò 1 tháng chắc em sống không nổi mất.

Cô thư kí đi sau mỉa mai nhìn em, ngộ thật từ lúc mới bước vào tới giờ cô ta không hằn học khó chịu, mặt nặng nhẹ với em mặc dù em không hề làm gì cô ta. Lúc đi ra ngoài thì cô ta đi gần về phía em:

– Cô là gà của Chủ Tịch Long à?

 – Nè cô kia, tôi nhịn cô lắm rồi đó.

– Cũng chỉ là qua tay thôi chứ có gì to tát đâu, đổi thư kí đi là cô vứt!

– Cô bị điên à, nói nhảm nhí điều gì vậy?

– Tôi đang rất có hứng đây này.

– Nực cười!!!

– Đứng lại!

Long cảm thấy bất thường nên quay lại chống nạnh rồi chờ em. Em quay lại nhìn chăm chăm vào mặt cô ta, rốt cuộc cô ta xuất hiện ngày hôm nay là thế nào, tại sao luôn công kích em???

– Để rồi xem, tôi sẽ làm mọi cách lên đá cô ra khỏi vị trí này!

– Cô…

– Và sẽ làm mọi cách để lên giường cùng sếp Long.

Cô ta nói xong cười đắc ý, ngay lúc đó em đáp!

– Tao thách mày đấy!!!

 – Mày???

Lúc đó cô ta tức lắm nhưng liếc nhìn Long thấy anh từ từ đi lại phía em bỗng gương mặt cô ta thay đổi, bàn tay nhẹ nhàng uyển chuyển vuốt vai em rồi nói:

– Thy Thy thật xinh đẹp, đúng là chủ tịch Long có mắt để chọn thư kí quá!

Lúc này Long bước lại gần nhưng không thèm nhìn đến cô ta, vì nói thật ra là Long không để ý và coi như cô ta không tồn tại luôn đó. Vốn dĩ tính anh từ đó tới giờ đã không thích quan tâm hay để ý các cô gái rồi.

– Dạ không ạ, chị ấy khen em xinh đẹp!

– À… (Long gật gật đầu)

– Chị ấy nói không biết khi nào xinh đẹp được như em, không biết khi nào may mắn được làm thư kí cho chủ tịch Long ạ!

– Thư kí cho anh?

– Vâng ạ.

– Khi nào xinh đẹp như em thì sẽ được làm thư kí, em có trả lời cho cô ấy như thế không?

– Dạ, em còn chưa kịp nói, anh Long nói hết rồi ạ!

– Đanh đá! ( Anh cười mỉm nhìn em nói)

Em quay sang cô ta, không quên tặng cô ta một câu trước khi rời đi:

– Xinh đẹp như em!!! ( em cười kèm ánh mắt liếc cô ấy đứt cổ)

Trước mặt Long cô ta chắc chắn không thể manh động được, cô ta cố gắng để hiển từ, cố gắng nhu mì, cố gắng tạo ấn tượng trong mắt Long. Nhưng có một điều cô ta không thể biết được mẫu người Long thích là như thế nào, cũng không biết được Long chưa một lần nhìn về phía cô ta.

Tôi là kỹ nữ - Bước ngoặt cuộc đời (Chap 17)

Tôi là kỹ nữ – Bước ngoặt cuộc đời (Chap 17)

 Ngộ lắm, các con cáo già thì trước mặt người nó muốn câu nó hay rụt rè, e ngại, nó cố tỏ ra nó hiền lành để chiếm được trái tim anh. Còn những con nai vàng ngơ ngác như em, trước mặt anh lại tỏ ra mình chuyên nghiệp để không bị anh dụ vào tròng, ai ngờ anh cho một phát cuốn luôn không có đường lui. Nai tơ thì hay bị săn, còn cáo 9 đuổi thì lại bị kết cục cay đắng. Mấy chị thấy em nói có đúng hông nè?

Em và Long, Hoà lên xe để về, trên xe Long hỏi em:

– Có phải em đanh đá ăn hiếp người ta không?

– Cô ta ăn hiếp em anh ạ.

– Anh đã nghe hết :” tao thách mày đó” em đang thách cô ta chuyện gì?

– Có phải anh hay nhìn về phía cô ta không!

– Không hề!

– Tại sao anh lại nghe em nói câu đó ạ, em chỉ đùa cô ta một chút xem cô ta có sợ không thôi ấy chứ?

– Em không những ngốc mà còn đanh đá nữa!

– Anh Long này…

Long đang cười tươi lắm, hình như thấy em hung dữ đanh đá Long vui lắm hay sao ấy,

cười tít mắt không ngừng luôn.

– Em là thú vui của anh ạ?

Long đang cười nghe em nói bỗng tắt nụ cười nhìn qua em, chưa kịp mở lời thì bị em chắn ngang:

– Anh Long đẹp trai lắm!!!

– Thy Thy…

– Nếu một ngày có một con cáo già nó bỏ bùa mê để quyến rũ anh thì anh có bị dính bùa không?

– Quyến rũ?

– Vâng ạ!

– Con cáo già, bỏ bùa mê, quyến rũ anh? ( Long nhắc từng từ)

– Chuẩn luôn anh ạ!

– Nghe tới cáo già đã không thích, bùa mê dạo này có cách giải, quyến rũ anh sao? Anh không thích cáo già ngay từ đầu thì lấy gì dạo này có cách giải, quyến rũ anh sao?

– Lấy thân thể 3 vòng ạ!

Long cười một lần nữa, Hoà trên xe cũng không giấu nổi nụ cười:

 – KHÔNG CẢM GIÁC VỚI CÁO GIÀ!

– Thế anh cảm giác với gì ạ?

– Với con nai vàng ngơ ngác, nhưng đôi lúc lại giẫm nát cả một vườn hoa!

– Em không phải…( em đang nói bị ngắt lời)

– Em chính là nai vàng.

Chốt hạ câu cuối làm em không thể hỏi tiếp anh được nữa. Hoà nhìn em xuyên qua kính chiếu hậu rồi lắc đầu cười. Anh Hoà là người luôn giúp đỡ và rất yêu quý em, sau này chính nhờ anh Hoà mà em từng suýt mất mạng, rất rất nhiều thứ.

– Thy Thy…sau này nếu có cơ hội em có muốn học tiếp không?

– Học ạ?

– Đúng rồi.

– Đúng rồi.

– Nhưng em học tệ lắm, nói trước quên sau, đặc biệt là hay làm trái lại với lời thầy cô nói | nữa. Em đi học tuần nào cũng bị bắt viết bảng kiểm điểm hết anh ạ.

– Có phải vì em hay lý luận, trả treo với thầy cô phải không?

– Dạ không ạ.

– Lý do???

– Vì…

Long đang cầm tờ báo trên tin xem qua tin tức bất động sản bỗng quay sang nhìn em.

– Vì có những con giỡn rất nhầy, nó luôn đem em ra làm trò cười, lúc ấy em nhịn không được, em chỉ còn cách là đánh nó thôi!

Long vội vã gấp tờ báo nhìn em:

– Gì nhỉ? Ngây ngô, đanh đá, hổ báo?

– Có lẽ là vậy anh Long ạ!

– Em làm anh sock quá.

– Em xin lỗi.

– Nhưng anh thích cái cách xử lý của em đó…

***  Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Chap 18 sẽ nhanh chóng được cập nhật

Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay

Quý khách có nhu cầu tìm mua các loại đồ dùng nhà hàng khách sạn như: mẫu xích đu sắt đẹpghế tắm nắng bể bơiô dù ngoài trời giáđồ dùng tiêu hao khách sạn,…hãy liên hệ ngay với Poliva. Poliva.vn – tự hào là đơn vị cung cấp thiết bị khách sạn số 1 tại Việt Nam sẽ đem đến cho các bạn những sản phẩm với chất lượng, mẫu mã và giá thành tốt nhất so với trên thị trường hiện nay. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999