Tôi là kỹ nữ – Tai nạn ập đến (Chap 15)

175,429 | Thứ bảy, 11/05/2024, 07:00 (GMT+7)

Quân điên cuồng muốn tìm Thy Thy và muốn lấy Thy Thy làm vợ chỉ vì cô còn trinh nguyên… Thế nhưng khi biết Thy Thy ở cùng xe với Long thì Quân lại bất ngờ bị tai nạn…

Chap 15: Tai nạn ập đến 

– Tạm thời không công khai.

– Đúng, là tạm thời, tao tin anh Long có tính toán riêng, không phải là không công khai nhưng một lúc nào đó chín mùi, mọi chuyện sẽ khác hiểu không? Bây giờ chưa gì nói ra cho thằng kia nó sock chết. Long là người chính chắn, những việc Long tín mày nên nghe theo đi.

– Em không thích như vậy, em có cảm giác anh Long không yêu em.

– Không yêu mà cho hẳn mày căn nhà này à Thy? Mày ngu vừa thôi chứ?

Đang nói chuyện thì điện thoại em báo có tin nhắn:

– Thy Thy, tạm thời nếu Quân có gọi em thì không nên nghe máy cậu ấy. Anh muốn em đổi số.

– Thy Thy, đọc tin nhắn và trả lời anh.

– Anh đang bảo vệ em đó, hiểu không?

– Đừng làm anh phải suy nghĩ thêm nữa, em bây giờ rất quan trọng với anh.

– Thy Thy?

Đọc các chap trước: 

Em không muốn trả lời lại tin nhắn, sau khi chị Lan về em vào nhà nằm trên phòng suy nghĩ rất nhiều. Có thật là những chuyện anh làm đang bảo vệ em, anh đang tính toán chuyện gì sao anh lại không nói? Sắp tới những chuyện gì sẽ xảy ra mà nghiêm trọng đến vậy. . Mặc dù em muốn nhắn tin cho anh nhưng thật sự em không biết nói gì hơn, chỉ biết là em rất nhớ anh, muốn ôm anh vào, muốn cảm nhận từng giọng nói, từng nụ hôn nhẹ nhàng của anh lên trước ngực, đúng là những cảm giác đầu tiên do người đàn ông đó mang lại khắc sâu trong tim.

Tôi là kỹ nữ - Tai nạn ập đến (Chap 15)

Tôi là kỹ nữ – Tai nạn ập đến (Chap 15)

Đến tối Long gọi điện cho em:

– Căn nhà em đang ở là anh cho em, anh muốn em có một nơi để về, một chút tài sản. Anh biết Thy Thy đang giận anh, em có thể gọi tên anh được không?

-…em khóc.

– Mọi chuyện rất đơn giản, em đừng làm nó rối tung lên nữa, chỉ cần em nghe lời anh là được.

– Vậy anh nói đi, anh sẽ làm gì để Quân từ bỏ.

– Chuyện này…là chuyện riêng của gia đình, anh chưa thể nói được.

– Vậy em phải chờ đợi đến bao giờ?

– Có phải từ giờ em sẽ ở trong căn nhà lạnh. lẽo này không, Long à…em không cần những thứ này, thứ em cần là anh cơ.

– Anh nhớ em…nhưng hiện tại em phải thông cảm cho anh.

– Em nhớ anh…em muốn được như những ngày Quân chưa xuất hiện.

– Thy Thy ngốc nghếch, mở cửa sổ ra đi.

Em lật đật ngồi dậy, vội vã mở cánh cửa sổ ra, vì vội quá nên tay em bị kẹt khi đẩy cánh cửa, em đau nhưng cố gắng không la lớn.

– Anh Long…

Đúng là cái cảm giác yêu nó hành con người ta như một đứa phát điên. Lúc nắng, chiều mưa, lúc trưa thất thường. Lúc thì nhớ đến điên cuồng, lúc thì giận đến phát điên.

Long đang đậu xe đứng trước nhà anh, là nhà anh nhưng anh lại không vào, lúc đó anh từng nói:

– Anh không thể tùy tiện vào được vì từ bây giờ nó là nhà của em. Em đồng ý thì bước vào nhà lên giường cùng em, còn nếu không anh sẽ tôn trọng quyết định của em.

Em cầm điện thoại khóc to, không nghĩ giọt nước mắt của hạnh phúc nó kì diệu đến vậy.

Hai đứa đứng nhìn nhau, nói chuyện với nhau qua điện thoại. Em không biết sắp tới giông bão nào kéo đến, em không biết nếu em bên anh em sẽ khóc bao lần, không biết em sẽ mất bao nhiêu máu, nhưng nếu được lựa chọn lại em vẫn muốn đến bên anh nguyên vẹn như ngày hôm qua. Em khóc nói trong điện thoại:

– Anh đúng là tên Ác Quỷ, tại sao làm em yêu anh nhiều đến vậy?

Sâu đậm, sâu đậm lắm rồi, chỉ mới hôm qua bên nhau thôi, cũng chỉ mới sau 1 đêm thôi mà tình em dành cho Long lại nhiều đến vậy. Đúng là bọn con gái chúng mình một khi đã không yêu thì thôi, nếu yêu thì yêu trọn đời trọn kiếp vậy đấy. Đang nhìn em với ánh mắt âu yếm thì Long bỗng tắt điện thoại với vẻ mặt căng thẳng. Long cầm một chiếc điện thoại khác lên rồi nghe máy.

Em lật đật lấy chiếc áo khoác dài trên giường chạy xuống dưới nhà, em muốn biết có chuyện gì mà anh lại vội vã cúp máy như vậy. Đối với em anh là người đàn ông quyến rũ nhất em từng thấy, từ cách ăn mặc, từng bước chân của anh anh vừa nói chuyện điện thoại, vừa đút tay vào túi quần rồi đi qua đi lại. Đôi lúc cái nhíu mày của anh cũng làm em ko thể rời mắt.

Tối nay anh trông đẹp trai lại còn thơm phức, ăn mặc trẻ trung hơn những lần em gặp. Anh mặc một chiếc áo sơ mi nền trắng sọc đen nhỏ, quần âu đen, tay đeo đồng hồ đắt đỏ chỉ có đại gia giàu có mới dám chi tiền như thế, tóc thì chải keo vô cùng đẹp trai. Nhìn thấy em anh liền nở nụ cười hiền hòa mặc dù vẫn đang nghe điện thoại.

– Mua tất cả cổ phiếu của nó, đóng băng tất cả bất động sản của nó đang có, tài khoản của anh còn bao nhiêu?

– Vậy cậu cứ như anh đã quyết, tất cả tiền trong tài khoản của anh cậu cứ lấy ra mà thâu tóm nó, 20 tỉ cũng không thành vấn đề.

– Trước khi nó muốn gặp anh thì anh muốn xóa tên nó trên sàn bất động sản đã.

– Được!

Long có lẽ đang nói chuyện với Hòa, đang nói Long gật đầu nhìn em trả lời Hòa tiếp:

– Cứ làm như anh nói, 1 tiếng nữa anh sẽ có mặt tại công ty.

– Anh Long? Em xuống đây để mời anh lên nhà, mời anh lên ngủ cùng giường với em,

anh thấy sao?

– Tất nhiên là anh không thể từ chối rồi.

– Đưa tay cho em!

Long nhìn em nụ cười ngọt ngào, Long đưa tay lên cho em.

– Em đã lấy lại sức rồi đấy, 4 lần có là gì đâu chứ?

– Lại cố gắng tỏ ra mình ổn à Thy Thy?

– Thề nhé anh Long, em đã nói là em ổn rồi còn gì.

– Thế hôm qua đứa nào lại nói gì nhỉ?

– Nói…nói cái gì chứ? (em lắp bắp ngại ngùng)

– Lúc lần thứ 3…có con bé ngốc nghếch cầu xin rằng:…(Long ghét xát lại tại em)

– “Anh ơi anh tha cho Thy Thy, em đau quá, nếu anh thương em thì có thể làm nhẹ một chút được không? Anh làm em đau chứng tỏ là anh thích chuyện đó hơn thích em”

(Long nhắc lại nguyên câu)

– Này…anh đọc lại không sót chữ nào luôn ấy, anh thông minh lắm nè. Trời ạ, thương thương…Long của em đúng là người đàn ông giàu có, thông minh, thành đạt, anh có đói không ạ? (em đưa tay sờ nhẹ giả vờ cưng cưng má Long)

– Thy Thy…em bị như thế lâu chưa?

– Em vẫn bình thường mà?

– Em đang cố tình lảng tránh câu hỏi của anh à?

– Ơ, anh Long vừa nói gì ấy nhỉ?

– Anh nói….

– Này, lúc đó nhé, em nói vậy còn thua anh, lúc đó anh còn nói rằng: ” Thy Thy a…Thy Thy…anh ra…”

– Thy Thy em…em đang sỉ nhục anh đó.

– Còn nữa, anh còn vỗ mông em rất mạnh, đến cả hằn dấu tay hôm nay còn chẳng hết, còn nữa…anh gọi tên em rất to…anh…

Em xin lỗi các chị em với Long rất hợp khoản đó, nói chung cảm giác khi làm chuyện đó cùng anh tuyệt vời quá em không thể quên được, giống như các chị từng nói em bị dính bã rồi y như vậy luôn đó. Khi gặp nhau em và Long luôn muốn chạm vào nhau, gần gũi nhau, cảm giác chỉ cần thấy nhau là lao vào nhau một cách bất chấp.

Tôi là kỹ nữ - Tai nạn ập đến (Chap 15)

Tôi là kỹ nữ – Tai nạn ập đến (Chap 15)

Em đang cố moi móc từng chuyện để bẻ lái ngược lại anh, anh ngờ 34 tuổi đầu anh bị một con bé 18 tuổi trêu chọc đến mức anh đỏ cả mặt. Anh kéo tay em vào rồi hôn vào môi em.

– Con bé này, dám nói anh ngốc, dám trêu chọc anh lúc anh làm chuyện đó với em. Còn chuyện gì mà em không dám làm nữa, nói anh nghe xem.

– Có ạ. (em đáp lại nụ hôn của anh, chết rồi, em muốn ôm anh nhiều hơn thế nữa)

– Chuyện gì?

– Em không thể rời xa anh được.

– Tiếc quá, đang ở ngoài đường, nếu bây giờ đang ở trên nhà là anh sẽ xử đẹp em đó Thy Thy.

– Vậy đi thôi anh ạ?

– Thy Thy…

Bỗng Long kéo tay em lại.

– Bây giờ anh phải đến công ty.

– Bây giờ? Bây giờ là 9h tối rồi, đến công ty để làm gì ạ?

– Có việc gấp trên sàn giao dịch bất động sản, bắt buộc anh phải lên sàn.

– Vậy tối nay chúng ta thì sao?

Long đưa tay lên sờ má em.

– Hẹn Thy Thy mai nha.

– Nhưng mà…em không thể ở một mình nơi đây được.

– Nếu xong việc sớm anh sẽ ghé qua với em là được chứ gì.

– Không đâu.

– Tập dần đi, em lên nhà đi rồi anh đi.

Điện thoại Long reo lên em thấy hiện tên Hòa, biết là công việc đang cấp bách nhưng em không thể nào không hụt hẫng được. Em gật gật đầu chấp nhận đứng ra xa rồi đẩy Long lên xe.

– Anh Long đi đi, em sẽ đợi anh về.

Long ngồi lên xe, đóng cửa lại rồi nhìn em qua ô kính đen, cứ ngỡ ban đêm sẽ không thấy nhưng em thấy mắt anh rất buồn, đêm nay rồi sẽ thế nào?

Em quay mặt đi được vài bước thì Long bấm cửa kính xe nói:

– Thy Thy…lên xe đi cùng anh.

– Thật ạ? –

Ừm…(Long gật đầu)

Vậy là em đi đến công ty cùng anh, chắc anh không nỡ bỏ em một mình ở ngôi nhà mới này. Trên xe xong bàn rất nhiều về công việc, sàn chứng khoán, giao dịch bất động sản các thứ đó là công việc chính của anh lần đầu tiên em mới đi cùng anh đến công ty của anh.

Sau đó là liên tục những cuộc gọi của Quân gọi đến, điện thoại em thì em đã đổi sim khác vào lúc sáng khi đến nhà mới luôn rồi. Đổi sim mới là do anh Long sắp xếp hết sợ Quân gọi cho em.

– Anh không nghe điện thoại của Quân ạ?

– Không.

– Ngày này Quân đã nói những gì vậy anh?

– Quân nó nói…

– Sao ạ?

– Sẽ cưới em cho bằng được.

– Cưới em???

– Lúc xưa em hẹn cái gì mà thằng nhỏ mê mụi dữ vậy?

– Chỉ là nói xàm xàm, chỉ là do đọc tiểu thuyết nhiều quá bị điện ấy.

– Nói cái gì? (Long vừa lái xe vừa hỏi cộc cằn, giọng điệu có một chút pha lẫn sự ghen tuông)

– Em nói em muốn sau này sẽ là cô dâu của anh!

Đang lái xe Long thì để ý câu trả lời của em, suýt tí nữa là vượt đèn đỏ, may mắn Long dừng lại kịp.

– Em hay lắm Thy Thy!!!

– Em…

– Em giỏi lắm.

– Anh ghen hả?

– Không biết, nhưng nghe rất khó chịu…cực kì khó chịu!

– Em chưa nói hết câu mà.

– Em nói sẽ là cô dâu của anh, em còn chưa nói anh nào. Em định điền vào sau đó là anh Hoàng Đức Long đó chứ?

– Làm cô dâu của anh cực lắm đấy.

– Sao lại cực, thích thế mà.

– Rước dâu cho đi bộ nhé.

– Gì chứ, sao lại đi bộ ạ, em đi bộ hay bị rối loạn tiền đình lắm đấy.

– Mới tí tuổi đầu đòi bị rối loạn tiền đình, Thy Thy hồi nhỏ ai dạy em tập nói vậy?

– Không những bị rối loạn tiền đình mà còn mỏi chân nữa, mỏi chân thì đêm tân hôn làm sao động phòng được ạ?

Long kiểu cạn lời, quay lại nhìn em cười rồi lấy tay xoa lên đầu em nói:

– Tìm một người ngốc như em quả là khó, ngốc nhưng làm người ta không có bực mình mà lại làm anh điêu đứng.

– Em biết mà…(em nói giọng điệu kéo dài)

– Giỏi!

– Anh còn mê vỗ mông em nữa.

Cái đèn đỏ tiếp theo xe dừng lại, Long quay sang hôn vào má em rồi nói:

– Anh yêu em!!!

– Em…

– Rất nhiều!

– Em…

– Không cần phải nói lại, xuy!!!

Vậy là tạm thời giây phút đó em và anh tạm tạm thời quên đi những sóng gió trước mắt. Em chỉ mong tối anh được anh chở đi trên chiếc xe của anh, được anh nắm tay khi vừa lái xe, được anh mở một bài nhạc yêu thích.

Khi điệp khúc bài hát vang lên anh nắm chặt tay em và hát theo…

“Cô gái anh yêu hay quan tâm anh và nhắc anh bao điều. Em thích hoa hồng và mùa đông được anh ôm phía sau lưng. Em nói bên anh qua bao nơi em cảm thấy rất nhẹ nhàng, vậy giờ ai là người cho em yên bình?”

Vậy giờ ai là người cho em yên bình? Lời bài hát vô tình vang lên vậy mà sau này nó đúng trong mọi khoảnh khắc, mọi hoàn cảnh, lúc đó cũng chẳng thể biết được sau này mọi thứ làm em đau lòng đến vậy.

Em nhìn Long hát rồi cười trong hạnh phúc, cười cũng đẹp trai, làm gì cũng đẹp trái, lúc trên giường cũng đẹp trai nốt!

Long chở em đến công ty của anh nằm trên mặt tiền đường lớn Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Bước vào bên trong giờ này chỉ có bảo vệ thôi, Long nhanh chân bước vào trong nhưng không quên nắm tay em đi. Khi lên lầu 5 của công ty, Long đẩy cửa vào thì em hoàn toàn choáng ngợp. Ở đây giờ này gần 50 người ngồi máy tính, trước mặt có một bảng chữ led màu đỏ chạy liên tục hiện lên các con số của cổ phiếu, phần trăm, thi nhau nhảy liên tục.  Những ngồi trên máy tính họ bấm liên tục trên bàn phím, nút enter cảm giác sắp bị liệt rồi. Khi thấy Long bước vào mọi người đều nói đồng thanh.

– Chào sếp.

– Chào sếp.

Mọi người nhìn em nhưng cũng không thời gian để thắc mắc em là ai nữa. Long đi tới chỗ Hòa, Hòa quay ghế lại.

– Đầu tư luôn là anh? Cổ phiếu bên Thắng đang rớt giá, bên đó thua lỗ bán ra tất cả, nếu bây giờ mình ôm vô thì coi như cứu hắn, và cũng coi như hắn mất trắng cả.

– Chẳng phải cậu nói là Thắng bị ép sao?

– Đúng rồi anh, Thắng bán tất cả cổ phiếu là đều bị ép bán.

– Ai ép?

– Anh gián tiếp dùng tiền bên dự án mới ép hắn bán còn gì, anh quên à?

Long đang gián mắt vào bảng cổ phiếu, bỗng thở phào nhẹ nhõm.

– Anh tính hay quá, không cần phải đụng tới xã hội đen, vẫn xử được Thắng.

– Rút hết tiền trong tài khoản hiện có, thu mua hết cổ phiếu của Thắng.

– Dạ anh.

Long vừa nói xong, Hòa đứng dậy hô lớn.

– Rút hết tiền trong tài khoản, thu gom cổ phiếu của Tập Đoàn Toàn Thắng.

Long đi lại bảng cổ phiếu, anh đốt điếu xì gà rồi phả làn khói bay tỏa lên, mắt anh chăm  chăm nhìn vào bảng cổ phiếu đang nhảy từng số một, nói chung em không hiểu về chuyện này nhưng cảm giác mọi việc đang rất gấp rút. Em đứng lặng lẽ sau lưng anh, quan sát từng cử chỉ lúc anh làm việc, từng ánh mắt, từng lời nói lúc giờ em mới thấy tại sao có một người đàn ông thông minh, tài giỏi trong việc kinh doanh đến vậy?

Đang đăm chiêu mắt về phía bảng cổ phiếu, bỗng nghe tiếng em ho Long mới giật mình.

– Thy Thy…anh làm em ho à?

– Vâng, em không ngửi được mùi đó.

– À…. anh xin lỗi, anh chưa quen khi có em xuất hiện trong phòng làm việc, anh sẽ không để việc này lặp lại nữa.

– Dạ, không sao mà, nhìn anh như vậy chẳng phải là rất đàn ông sao.

Long lặng lẽ gạt đi điếu xì gà, rồi mỉm cười nhìn em nói:

– Bây giờ chúng ta về nhà được chưa?

– Anh không gặp tên Thắng ạ?

-…(Long im lặng nhìn anh lắc đầu)

– Tại sao vậy ạ?

– Em vẫn rất nôn nóng muốn anh xử lý Thắng đúng không?

– Vâng, chỉ một chút nữa thôi, em đã không dành lần đầu cho anh rồi còn gì, mặc dù em không nhắc đến tên đó, nhưng em vẫn muốn có một ngày Thắng quỳ xuống xin lỗi em.

– Em muốn như thế thật không?

– Thật anh ạ.

– Ok…nếu Thắng quỳ gối xin lỗi em, em sẽ xóa kí ức về chuyện đó chứ?

– Vâng!

– Chắc chắn không?

– Chắc ạ.

Long đưa tay ra định móc véo với em.

– Móc véo đi!

– …

Em biết chỉ cần em hết tất cả những chuyện xảy ra trong quá khứ thì Long đều đáp ứng những yêu cầu của em mà. Em và Long chào mọi người rồi rời khỏi công ty, lúc này đồng điểm 11h giờ đêm. Khi lên xe thì điện thoại Long hiện lên rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Quân.

– 20 cuộc gọi nhỡ?

– Ai gọi ạ?

– Quân, có chuyện gì sao?

Long bấm gọi lại số Quân vì thấy bất an, nhưng lại thuê bao.

“…Thuê bao quý khách vừa gọi, tạm thời đang đi kiếm quý khách, xin quý khách vui lòng gọi lại vài lần nữa…”

Long cố gắng rất nhiều để gọi cho Quân 5 phút sau khi đặt điện thoại xuống, điện thoại Long tiếp tục reo lên, hiện lên chữ “Mẹ”.

Long có vẻ căng thẳng vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

– Con nghe.

– Mẹ nói cái gì, Quân nó làm sao?

– Tai nạn?

– Con biết rồi, con sẽ đến đó!

Long bắt đầu thở rất nhanh, tay anh run run cầm vô lăng xe, một tay thả điện thoại vô hồn xuống làm rơi xuống dưới chân.

– Anh, đã có chuyện gì nghiêm trọng hả?

– Uh..

– Long, Quân bị tai nạn hả?

– Uh…

– Sao vậy anh?

Long không trả lời chăm chăm lái xe, anh bắt đầu đạp ga lên chạy trong đường Sài Gòn vào lúc 11h đêm mà 80km/h. Em thấy tình hình có vẻ nghiêm trọng, em không hỏi nữa thì anh lên tiếng.

– Quân bị tai nạn vì vô tình thấy em ngồi trên xe cùng anh.

– Hả???

– Anh biết chắc chắn Quân sẽ đi theo anh, nhưng vì nhớ em anh không còn cách nào khác.

– Anh Long…

Em chủ động nắm tay Long, xiết chặt bàn tay anh em nói:

– Chúng ta sẽ đến bệnh viện, sẽ cùng nhau đối mặt, hứa với em được không?

– …

Tôi là kỹ nữ - Tai nạn ập đến (Chap 15)

Tôi là kỹ nữ – Tai nạn ập đến (Chap 15)

Em không biết anh đang nghĩ gì, cũng không biết khi cùng nhau đến bệnh viện mọi chuyện sẽ như thế nào. Là Quân thấy em và Long cùng ngồi trên xe, rồi mọi chuyện sẽ đi về đâu?

Ánh mắt anh nhìn chằm chằm về phía trước, lại một lần nữa anh đứng giữa ngã ba đường mà không biết mình đang làm gì, đang ở đâu, phải làm sao mới đúng. Mắt anh đo đỏ, em thấy thương anh.

– Thy Thy…(đột nhiên anh gọi tên em)

– Vâng, có em.

Anh rút tay lại, hai tay giữ chặt vô lăng anh nói:

– Nếu một ngày anh phải rời xa em, thì em có hận anh không?

– Hận ạ?

-… (Long im lặng)

– Hận, nghe nói dạo gần đây có mấy người phụ nữ hay thuê giang hồ để xử chồng lắm, không biết cách đó có hiệu quả không nhỉ?

– Thy Thy à…

– Em nghĩ từ đây em sẽ góp tiền để thuê giang hồ khi cần, em biết là em sẽ không có nhiều tiền bằng anh, nhưng mà 5tr có thể thuê giang hồ chưa anh nhỉ? – Em định thuê giang hồ làm gì anh?

– …À, làm gì nhỉ?

– Anh lại sợ giang hồ quá đi. (Long mỉm cười)

– Thy Thy…ai dạy em cách giấu nỗi đau hay thế, em chỉ mới 18 tuổi sao em lại khéo léo như vậy?

– Anh vừa nói cái gì phải rời xa ấy nhỉ.

– Anh…

– À…em có nhớ rồi!

Long tăng tốc để đến bệnh viện nhanh nhất có thể, trong lúc vội vã nhất anh nói:

– Chỉ là một ngày nếu phải rời xa, mà điều đó xảy ra khi anh chết đi, bắt buộc phải rời xa đó, chứ không phải là rời bỏ.

– Rời xa và rời bỏ khác nhau thế nào ạ? Cũng là đều phải đi xa mà?

– Rời bỏ là anh bỏ rơi em lại một mình, rời xa là phải đi xa mãi mãi và không còn tồn tại.

Từng lời nói của Long, từng câu từng chữ như mũi kim đâm nhè nhẹ từ từ vào tim em, em không hiểu hết những điều anh nói, em cũng chẳng thể nhảy đống lên nhõng nhẽo rồi hỏi tại sao anh nói vậy này kia. Tính em cũng hơi bướng đấy nhưng những lúc dường như đáng ra con người ta phải khóc lóc đau khổ thì em lại bình tĩnh đến không ngờ đó là lý do mà khi Long ở bên em anh thấy hạnh phúc, bình yên thật sự.

Khi ở bên em anh từng nói rằng anh có thể trẻ hơn cả vài tuổi, khi ở bên em anh khi ở bên em anh muốn em cằn nhằn vì mỗi lần như vậy anh thấy mình có sự ràng buộc của phụ nữ, mà trước đó anh cực kì thấy phiền phức và ngán ngấm.

– Ý anh Long bảo, anh Long chết đi ạ?

– Có thể là như vậy.

– Anh điên à, anh chết đi đi cho em lấy chồng.

– Em hay lắm!

– Anh chết đi em cưới người khác lúc đêm tân hôn…

– Anh thử mà ở bên người khác đi, có thành mà anh cũng hiện hồn về nằm ngủ chung với em, em cứ thử đi.

– Anh điên rồi, anh nói ghê quá anh Long ạ.

– Thy Thy…đưa tay cho anh.

Em từ từ đưa tay ra, Long xiết chặt tay em rồi nói:

– Cảm ơn em đã cho anh biết rằng anh vẫn còn có thể yêu, Anh…

Long định nói gì đó thì chuông điện thoại tiếp tục reo lên, hiện lên chữ Chị Ba.

– Alo…

– Em đang đến bệnh viện.

– Em biết rồi, em sẽ lo cho Quân, chị cứ bay vào sớm nhất đi.

***  Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Chap 16 sẽ nhanh chóng được cập nhật

Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay

Poliva – Công ty chuyên nhập khẩu và phân phối các loại thiết bị khách sạn, thiết bị ngoại cảnh khách sạn uy tín trên toàn quốc. Với trên 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực, chúng tôi đã cung cấp hàng nghìn sản phẩm như: xích đu trứng giá rẻghế bãi biển thanh lý, ô che nắng ngoài trờibộ amenities khách sạn,…trên khắp cả nước. Tất cả sản phẩm do chúng tôi phân phối ra thị trường đều mang thương hiệu Poliva cao cấp nên có độ bền cao, giá thành hợp lý. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999