Tôi là kỹ nữ – Trả thù (Chap 12)

80,156 | Thứ sáu, 03/05/2024, 07:00 (GMT+7)

Long vẫn giận Thy Thy vì nghĩ Thy Thy có tình cảm với người cũ. Trớ trêu thay, người cũ lại là Quân – Cháu của Long…

Chap 12: Trả thù

Em bước gần tới anh, em sợ anh đi…

– Đó là làm tôi đau lòng!

Cánh cửa xe đóng mạnh lại mà chỉ một chút nữa thôi nếu em không giật tay ra kịp thì em không biết điều gì xảy ra nữa.

Em bất ngờ lắm khi anh Long đối xử với em như vậy, và em cũng chẳng hề biết mình làm sai điều gì. Xe chạy đi em lật đật chạy theo sau thì Quân kéo tay em lại:

– Thy…sao em lại đuổi theo xe của cậu anh? – Bỏ tay em ra đi. Sau

– Tại sao lại bỏ? – Em nói bỏ tay em ra mà, tại sao lại xuất hiện ngay lúc này chứ, cái gì mà mối tình đầu này no? – Anh chở em về:

Phía trước xe Long bỗng dừng lại, đèn đỏ chớp chớp em thấy Long bấm cửa kiếng xuống rồi ngoái nhìn lại phía em, lúc này em đã khóc vì ức hơn là tức. Em quay lại nói với Quân.

– Xin lỗi phiền anh chở em về nhà đi. – Vậy đợi anh chút, anh lấy xe.

Em biết là Long dừng lại cũng muốn nói điều gì đó, lúc anh chạy xe đi là lúc anh tức giận. không kiếm được cảm xúc. Nhưng em lại giân ngược lại Long, em bước lên xe cho Quân chở em về, trên đường về ngồi trong xe em khóc như mưa

– Em sao vậy, anh có làm gì em đâu mà em khóc?

– Tại sao lại đáng ghét đến mức như vậy, sao

không cho người ta giải thích, lúc nào cũng vậy, cứ hết hiểu lầm người khác lần này đến người khác, ĐÁNG GHÉT (EM LÀ TO TRONG XE)

– Thy…anh hỏi thật em nhé.

– Còn không nhanh hỏi đi. (câu nói Long hay nói, em bị ám ảnh quá rồi)

– Nghiêm túc nhé, em còn muốn cưới anh như lúc xưa em nói không?

– Cưới á? Em không muốn cưới chồng, với em giờ chỉ coi anh là bạn thôi. – Bạn? nhưng em quên xưa em nói gì với anh à?

– Em nói gì chứ? – Cho dù thế nào em cũng chờ anh về và thích anh mãi mãi mà.

Đọc các chap trước:

 

 

 

 

Khi em nghe Quân nói em thấy mắc ói, tại lại lúc xưa em sến đến vậy? Anh tin em thật hả?

– Sao lại không tin?

– Nhiều khi em cũng chẳng biết vì sao em nói vậy, dừng xe lại đi, em muốn xuống.

– Nhưng vẫn còn 1 cây số nữa mới về đến nhà em mà?

– Không, dừng xe lại đi!

Em đập cửa xe khiến Quân phải vội vã tấp vào lề đường. Em bước xuống xe đóng của xe cái rầm:

– Tạm biệt mối tình đầu! (em nói)

Em vẫy vẫy tay chào tạm biệt Quân, chạy hụt hơi về phía em và đúng như em đoán xe Long đang đậu gần đó. Đèn xe dừng đậu cứ nhấp nháy nơi đó, em biết là anh không nỡ lòng nào rời đi mà. Em đi lại gần đứng ngay cửa kính phía anh ngồi em, em định đưa tay lên đập cửa kính thì cửa bất ngờ mở ra.

Tôi là kỹ nữ - Trả thù (chap 12)

Tôi là kỹ nữ – Trả thù (chap 12)

– Tại sao anh chẳng bao giờ tin em vậy, hình như anh lúc nào cũng nghĩ em lừa dối anh hả, thậm chí chẳng bao giờ anh cho em giải thích mặc dù em chẳng làm gì sai. Chẳng bao giờ hỏi em về những chuyện xảy ra ngày hôm đó như thế nào, vậy đối với anh là thích hả.

– Chẳng phải kết cục bây giờ quá tốt đẹp sao? (tự nhiên Long nói)

Long nói xong đưa tay ra trước mặt em:

– Thẻ tín dụng.

– Thẻ tín dụng của anh ạ?

– Đúng vậy, vì em giữ em cũng không dùng

.- Đúng vậy, vì em giữ em cũng không dùng được trừ khi tôi cung cấp thông tin, bây giờ mối tình đầu của em về rồi, giữ thẻ tôi để làm gi?

– Thì ra là như vậy, được thẻ của anh đây.

Em đưa thẻ cho Long, em chờ đợi Long nói điều gì đó nhưng không….

– Tối nay có lẽ tôi xin hủy cuộc hẹn với em, tôi cảm thấy không nên làm phiền cuộc sống của em nữa.

Nói xong Long đưa tay lên kiểu bye bye em. Mắt anh nhìn về phía trước rồi đạp ga đi trong sự ngỡ ngàng của em. Cái cách anh đối xử em với em như một thằng đểu chính hiệu, ánh mắt, điệu bộ cười như thể em đáng được như vậy.

Long lái xe đi trong sự ngỡ ngàng của em, không tin Long đối xử với em như vậy luôn đó. Em bước vào nhà mẹ em thấy em vui mừng nói:

– Có một người đàn ông đã trả nợ cho nhà chúng ta rồi, hôm nay đến lịch hẹn đóng tiền bỗng họ gọi lại mẹ và nói lời xin lỗi, là ai vậy?

– Sao con biết chứ, sao mẹ lại hỏi con.

– Sao lại khóc?

– Lạnh quá mắt đỏ tí thôi ạ.

– Phải không chứ? a…hay là…(Mẹ đập tay vào vai em)

– Hay là Quân người yêu con nhỉ?

– Tại sao người ta phải trả cho nhà mình chứ?

– Nếu không là nó thì là ai, nó về đây muốn cưới con thì trả cho con là chuyện bình

thường.

– Mẹ…là mẹ nợ chứ không phải con, mẹ không nói rõ ràng người ta lại đồn ầm lên là con hư hỏng.

– Ai nhỉ, lạ thật!

Mẹ em cứ lẩm bẩm, rồi bỗng hỏi em:

– Thẻ tín dụng của con đâu? – À…con đem trả người ta rồi.

– Hay là người ta trả công cho con?

Em chạy lên nhà đóng cửa lại, Long bỗng nhiên đòi lại thẻ tín dụng thì chắc chắn là anh chứ không ai khác, anh đã trả nợ cho mẹ em?

Em lấy điện thoại gọi ngay số Long.

– Tiếng chuông thứ 1.

– Tiếng chuông thứ 2…(anh nghe máy)

Khi giọng anh cất lên, tim em thắt lại.

– Thy Thy, có việc gì?

– Có phải anh đã trả nợ cho nhà em không?

Sau một hồi im lặng thì anh mới nói tiếp.

– Đó là việc duy nhất tôi có thể làm cho em khi ra Hà Nội. Thy Thy…cố gắng sống tốt.

– Anh điên à, anh nói gì vậy chứ, anh nói cứ như là lời tạm biệt vậy.

Bỗng dưng em nghe câu nói vang lên rất quen thuộc.

– Sao lại là giờ nay, may lam gi ma như nước đổ trong hàng vậy.

– Anh Long…giận em về SG rồi chị.

– Giận mày? ở trong này đang có việc gấp, ổng về xử lý vụ ông chủ hộp đêm đấy, đến hôm nay ông ấy trốn mới tìm ra đây nè.

– Vậy ạ, thế cho em 1 vé đi SG đi chị.

– Tao có phải đại lý bán vé máy bay đâu, cái gì cũng chị nhưng mà mày toàn giấu chị.

– Em không mà.

– Thế đã xôi thịt gì chưa?

Hôn môi rồi chị.

– Ông Long không hiểu sao kìm chế với mày kinh thế, thôi để chị giúp.

– Vâng chị.

Ngay lúc bây giờ em chỉ muốn trốn chạy vào Sài Gòn, nơi có những ánh đèn lấp lánh, nơi có những anh chàng đẹp trai lịch lãm, nơi có những nụ cười bí hiểm chỉ cần nhìn một lần là say đắm, có phải em đang nhớ Long quá nhiều phải không?

Sáng hôm sau em nói dối mẹ để gấp rút bay vào Sài Gòn, hình như em mê nơi này rồi hay sao ấy, bây giờ bắt em ở HN em chẳng chịu nổi không biết em lâu thành phố này thật sao ấy, bây giờ bắt em ở HN em chẳng chịu nổi, không biết em yêu thành phố này thật sự hay vì thành phố này đang có ai đó. Đôi khi ta yêu một nơi nào đó không nhất thiết vì nơi đó đẹp, chỉ đơn giản là nơi đó có một ai đó…đúng không?

Vào tới, chị Lan đón em, khi chở em đi ngang qua hộp đêm em thấy dòng chữ “tạm thời đóng cửa” em bất ngờ hỏi:

– Tại sao đóng cửa thế cho mạng

– Haizzz.

– Sao vậy chị, hay là thiếu tiền nhà người ta giam hộp đêm?

– Mày lại thế, mày thật sự không biết vì sao à?

– Vâng, em không biết thật chị ạ.

– Cũng đúng, hôm giờ không gặp nên cũng không thể kể gì cho mày nghe được. Thế mày biết Long và Thắng vật nhau 1 hôm ở hộp đêm phải nhờ đến ba mẹ hai bên can thiệp chưa?

Tôi là kỹ nữ - Trả thù (chap 12)

Tôi là kỹ nữ – Trả thù (chap 12)

– Dạ, em chưa ạ!

– Anh Long làm rất nhiều chuyện phía sau lưng mà mày không biết thôi, mày làm tao thất vọng quá.

– Thế bây giờ, em phải làm gì hả chị?

– Gọi điện thoại cho Long, à nhưng mà thôi…tao biết chỗ!

Tối đó chị Lan chở em đến một hộp đêm khác nổi tiếng trong thành phố, cũng ăn mặc lộng lẫy, trang điểm đôi mắt hút hồn, chị Lan cứ nói đi chơi cho khuây khỏa, mọi chuyện chị sẽ tính.

Lúc bước vào bên trong hộp đêm nay còn sang chảnh bậc nhất hơn hộp đêm em đã làm, trong đây thì đủ cả thể loại như em từng tiếp xúc. Chị Lan đã đặt trước một bàn Vip vô cùng sang chảnh. Tầm 30p, hai chị em đang ngồi nhâm nhi thì

em bất ngờ thấy Long xuất hiện cùng Hòa. Long vẫn phong cách của những người kinh doanh đại gia giàu có, đi ngang qua biết bao nhiêu cô gái đẹp mà chẳng màng ngó một lần. Đi ngang qua con nào là con đó thi nhau nhòm ngó rồi nói to nhỏ, em thấy đá chân chị Lan.

– Chị, là anh Long đó.

– Tao biết.

– Tại sao anh Long lại đi vào bên trong phòng kín thế chị?

– Mày muốn biết lý do vì sao không?

– Có chuyện gì vậy chị, hay anh Long đã để ý ai khác.

– Mày thôi nghĩ tiêu cực đi, mọi việc anh Long làm bây giờ là vì mày chứ ai?

– Đi theo tao.

– Vâng…

– Bắt đầu cuộc hành trình yếu em, chị Lan dẫn em đi theo sau Long. Bà Lan quen hộp đêm ở đây nên đi đâu cũng dễ dàng. Gần đến phòng kín thì:

– Anh Long dặn không cho ai vào chị Lan à.

– Lại thế?

– Vâng chị thông cảm.

– Mày cầm lấy ít tiền đi.

– Không phải vì tiền nhưng mà anh Long đang xử ông chủ hộp đêm bên kia đấy.

– Em biết tội rồi anh Long nhưng thằng Thắng nó ép em quá.

– Chết tiệt, mày nghĩ tao quan tâm điều đó sao? Lỡ cô bé Thy Thy có mệnh hệ gì mày có nghĩ cái đầu mày con nguyên không?

– Em biết rồi anh Long, nhưng anh tha cho hộp đêm em một con đường sống được

không anh?

Chủ hộp đêm thấy em bước vào liền giả điên khóc lóc khủng khiếp như một tên đàn bà.

– Tao cần mày làm 2 việc. (lúc này Long vẫn chưa màng tới sự có mặt của em)

– Dạ anh cứ nói, chỉ cần anh thương tình hộp đêm em có đường sống có chết em cũng làm.

Long cười nhạt rồi nói:

– Một là mày đóng cửa hộp đêm!

– Anh, tại sao lại thế?

– Tao chưa nói hết!

Long đứng dậy, anh to cao như một vị thần lúc này chỉ để bảo vệ em, quăng điếu xì gà vào tên chủ hộp đêm, anh cười khẩy rồi nói:

– Hai là quỳ gối xin lỗi Thy Thy!

– Tôi…tôi không thể làm thế, nó chỉ là một con kỹ nữ dơ bẩn.

Long nghe ông chủ hộp đêm nói tức giận, anh giơ chân lên định đạp vào tên chủ hộp đêm nhưng Hòa đã cản lại.

– Anh Long bình tĩnh, chúng ta là doanh nhân không phải xã hội đen.

Long gật gật đầu cố giữ bình tĩnh rồi quát to:

– Mày có biết cô kỹ nữ mà mày nói, chính là người trong mộng của tao không?

Tự nhiên lúc đó anh Long hét to lên, ai ai cũng nhìn Long vì từ đó đến giờ mới thấy anh bộc lộ cảm xúc, đánh dấu lãnh thổ nên người ta bất ngờ lắm lắm. Chắc sau đó anh Long ngại ngùng nên tằng hắng một tiếng rồi liếc nhìn những tên kia, tụi nó lật đật chỉnh áo vest lại mặt nghiêm túc.

– Tôi vừa nói gì các cậu có nghe rõ không? (Long hỏi tụi nó)

– Dạ…

– Dạ…

Tụi nó nhìn nhau không dám trả lời vì sợ Long xử, nói xong ông Long kiểu bị hố mắc cỡ

– Dạ hôm nay em chưa đi ráy tai nên không nghe gì cả.

– Thế sao tụi mày lại cười. (Long gằn giọng)

– Dạ…do em thấy vừa hét lên thì anh Hòa cười. (haha)

Hòa lật đật khép môi lại, cúi mặt xuống. Đúng tên ác quỷ đáng ghét, hét to lên thế hỏi người ta có nghe rõ không chứ.

– Em thật ra không có cười, chỉ là em đang bất ngờ khi nghe anh nói thế thôi. (Hòa chối cãi haha)

– Cậu nghe gì mà bất ngờ?

– Dạ, em nghe cái gì mà trong mộng em thề là em không nhớ hết câu.

Long bắt đầu tằng hắng lần thứ 2 haha, kiểu như Ác Quỷ đã bị hố khi thổ lộ tâm tư cho tất cả mọi người nghe. Rồi bây giờ lại dùng quyền uy để uy hiếp người ta bắt người ta xóa trí nhớ.

– Tất cả tụi mày nếu ai nói gì lung tung ra ngoài lời tạo vừa nói thì đừng theo anh Long nữa.

– Dạ….

– Em thề là em không nghe thấy gì cả.

– Em cũng vậy, dạo này em có tuổi cũng hay bị đãng trí nên anh yên tâm (Hòa nói).

– Nhớ đấy!

– Vậy anh vừa nói câu gì thế anh Long? (Hòa nhây hỏi tiếp)

– Cậu chán sống à Hòa?

Long đút hai tay vào túi quần, mặt anh ngẩng cao lên kiểu bất chấp ánh mắt dòm ngó của mọi người. Tên chủ hộp đêm quỳ gối rồi cố lếch tới dưới chân Long, tên đó nắm kéo quần của anh Long.

– Thả ra, đừng làm bẩn quần tao. (Long hất cánh tay hắn)

– Anh Long, em thề với anh là em không hề biết anh thích con bé đó, em chỉ nghĩ đơn giản là anh với Thắng tranh đua nhau chứ không nghĩ sâu xa. Anh tha cho em đi, em không biết con bé nó là người trong mộng của anh.

– Mày lại nói cái gì chứ, ai là người trong mông của ai?

– Thy Thy…anh vừa bảo cô bé là người trong mộng của anh.

– Haha…mày lại biết trêu tao quá.

Rồi xong, bây giờ hết chối cãi được rồi anh. Long nhé, người ta đã nghe hết anh nói em là người trong mộng của anh rồi đây này, cả thế giới vào đây mà xem, ông Long nói em là người trong mộng của ông ấy kìa. Long nhanh đánh trống lảng nhanh như cắt:

– Nhắc lại 2 điều anh vừa nói với nó cho anh.

Hòa lên tiếng:

– Dạ: ” một là đóng cửa hộp đêm, hai là xin lỗi Thy Thy”

Em lật đật kéo tay chị Lan đi ra vì nghĩ em không nên xen vào chuyện giải quyết của mấy người đàn ông này, em sợ em xuất hiện mang rắc rối cho Long, em vừa nhấc chân lên thì:

– Thy Thy…cấm em bước thêm bước nữa. (Long lên tiếng nhưng không nhìn về phía em)

Chết bà, không biết Long biết sự xuất hiện của em từ khi nào nữa. Em đứng lại, Chị Lan ra kí hiệu cứ vào đi đừng sợ, em quay lại từ từ đi tới bên Long. Vừa thấy em thì tên chủ hộp đêm vừa quỳ gối vừa lê lết tới trước mặt em, từ một ông chủ hộp đêm kiêu ngạo, có tiếng lại phải quỳ gối trước mặt em đứa con gái ổng cho là kỹ nữ dơ bẩn, chắc cũng đến mức đường cùng rồi, nhưng em nghĩ tới cảnh ổng cho em uống thuốc rồi đẩy em lên chiếc giường của Thắng em lại chỉ muốn giết chết ổng thôi.

– Thy Thy…em đã đến đây rồi thì nói tôi nghe xem, em muốn giải quyết hắn như thế nào?

– Giết chết hắn ta đi anh Long ạ!

– Này…cô điên sao? (tên chủ hộp đêm lên tiếng)

– Bịt miệng hắn ta lại cho anh.

Hòa chỉ lính lấy miếng vải bịt miệng tên chủ hộp đêm lại rồi đi lại đứng cạnh em, vì Long cao tận 1m8 nên khi nói chuyện em đôi lúc anh phải cúi xuống nhìn vào mắt em làm mắt em chớp chớp không dám đối diện với anh.

– Giết thật à, thế khi tôi giết xong công an điều tra thì ai là người lãnh án?

– Dạ, tất nhiên không phải là em.

– Vậy ý em nói tôi đi ngồi tù à?

– Dạ, sao em lại muốn thế được chứ, hay anh cho anh Hòa giết đi ạ!

– Này cô gái… (Hòa lên tiếng)

Em thấy ai ai cũng cố nén lại không dám cười hay lên tiếng gì cả.

Long nhìn tên chủ hộp đêm rồi tự tay mình tháo miếng vải bịt miệng hắn ra.

– Mày biết mày phải nói gì rồi chứ?

– 5s đã trôi qua.

– Tôi ngàn lần xin lỗi cô Thy Thy, tôi là một tên  ngu đần khi dại dột bắt người trong…

– Không cần nói về sau.

– Tôi dại dột khi đã giao cô cho tên Thắng.

– Khi nào mày giao chìa khóa hộp đêm cho tao? (Long nói)

– Tôi phải đóng cửa sao anh Long?

– Mày lại còn phải hỏi lại sao?

– Không còn một con đường nào để tôi có thể sửa chữa sai lầm của mình sao anh Long?

Tôi là kỹ nữ - Trả thù (chap 12)

Tôi là kỹ nữ – Trả thù (chap 12)

Long bước đi 3 bước rồi cười đắc ý, Long nghiêng người qua bên phải về hướng tên chủ hộp đêm rồi nói cái giọng đầy ma lực:

– Có đấy.

– Thế thì tốt quá, anh cứ nói ra, chỉ cần hộp đêm không đóng cửa tôi sẽ làm tất cả.

– Thế thì mày kêu thằng Thắng đến gặp tạo đừng trốn chui trốn lủi như con dế hèn như vậy, ok?

– Tôi thật sự không biết Thắng ở đâu.

– Mày cứ thử bảo không biết nữa đi, mày nhận của nó hơn số tiền 2 tỉ tao biết chứ, hay lúc đó mày chế tạo không có tiền?

– Tôi đâu dám khinh anh, tôi thừa biết anh thâu tóm Bất Động Sản trùm ở cái đất Sài Gòn này mà, tiền anh không thiếu, nên tôi sẽ không bao giờ bán đứng anh như vậy.

– Mày đã bán đứng tao rồi đấy.

Tay chủ hộp đêm với tới chân em, chắc định cầu xin em thì Long nhanh như chớp đôi giày của anh nghiền lấy bàn tay hắn.

– Đập nát hộp đêm của nó, không cần phải đóng cửa nữa!

– Thôi tôi xin anh, tôi lạy anh, được rồi…tôi sẽ  tìm cách nói Thắng tự tìm đến anh, tôi thề là hiện giờ tôi không thể liên lạc được Thắng.

– Tao tin mày sẽ làm được đấy.

Vậy là em đã hiểu, Long vẫn chưa xử triệt để tên chủ hộp đếm mà lấy nó ra uy hiếp Thắng, Thắng đã tránh né Long vì đợt đó Long đã đập chất Thắng trên rất nhiều phiên đấu giá Bất Động Sản. Có lẽ Thắng biết nguy cơ mình sẽ bị Long chơi đến sập tiệm nên tạm thời trốn tránh, lúc này em cũng chưa biết được thâm sâu chuyện làm ăn của họ như thế này, tạm thời em chỉ biết đến đó.

Long rất thông minh, tính toán phải nói là siêu đỉnh, vậy nên anh thành công trong kinh doanh cũng là bình thường thôi, thường những bọn đàn ông họ có tiền trong tay họ rất ngạo mạn, bất cần, và không một điều gì có thể khiến họ giữ thế bị động để cho người ta điều khiển họ. Long là một trong những dẫn chứng đó, lúc này em biết anh kinh doanh bất động sản số 1, anh có vô số căn nhà, biệt thự SG, vô số siêu xe, mà thời đó người ta gọi anh là đại gia bất động sản. Nhưng anh vô cùng kín tiếng và có chất dân xã hội ngầm, ngầm ở đây là khi nào cần thiết phải ra tay giải quyết.

– Theo dõi nó kĩ, anh muốn Thắng phái vác xác đến tìm anh.

– Dạ, em hiểu những gì anh nói.

– Anh Hữu đợi anh bao lâu rồi. (sau này mới biết anh này là chủ quán bar mà bọn em đang

đây)

– Dạ, cũng gần 2 tiếng.

– Đi thôi.

Long nói xong đi trước quên cả em đang đứng đó, nãy giờ nói chuyện thân mật bao nhiêu thì bây giờ lại hờ hững bất nhiều, hình như Long vẫn còn giận em hay sao đó. Em biết anh cứ nghĩ em bấy lâu có tình đầu, đợi chờ Quân về mà trớ trêu Quân là cháu của Long nữa, bây giờ em phải làm sao chứ?

Chị Lan kéo em đi ra ngoài bàn Vip ban nãy:

– Mày bình tĩnh nào, rốt cuộc đã có chuyện gì mà anh Long giận mày?

– Long đã trả nợ cho mẹ em, ra tận Hà Nội…

– Việc ra Hà Nội tao biết, nhưng chẳng lẽ mày và anh Long vẫn là con 0.

– Vâng!!! – Ôi tao đếch tin nhé, mày đùa tạo hơi dai rồi đó gái, mày nói như thế chả khác nào nói anh Long bê đê?

– Thề đó chị ạ.

– Cỡ như mày chắc chỉ cần 1 tiếng là dắt mày lên giường được rồi.

– Em thề, trớ trêu lắm tình đầu của em du học về rồi, mà hắn lại là cháu của Long…

– Cái gì?

– Nên anh Long hiểu lầm là em và Quân đã hứa hẹn với nhau nên mới ngó lơ em.

– Quân là cháu Long á?

– Đúng rồi chị…

*** Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.

Đọc tiếp truyện => Chap 13 sẽ nhanh chóng được cập nhật

Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay

Poliva – Công ty chuyên nhập khẩu và phân phối các loại thiết bị khách sạn, thiết bị ngoại cảnh khách sạn uy tín trên toàn quốc. Với trên 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực, chúng tôi đã cung cấp hàng nghìn sản phẩm như: bán xích đu trứnggiường nằm bãi biểngiá ô che nắng ngoài trờibộ amenities,…trên khắp cả nước. Tất cả sản phẩm do chúng tôi phân phối ra thị trường đều mang thương hiệu Poliva cao cấp nên có độ bền cao, giá thành hợp lý. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.

chat qua zalo
chat qua mess
Miền Bắc 096.849.8888
Miền Nam 094.714.9999