Quân bị tai nạn bởi thấy Long và Thy Thy trên ô tô. Long dày vò và áy náy bởi đã khiến Quân bị như vậy. Thế nhưng tình yêu của Long dành cho Thy Thy chưa bao giờ nguôi…
Chap 16: Lời cầu hôn bất ngờ
Em đoán không lầm đó là mẹ Quân, vừa lúc đó cũng đến bệnh viện, em và Long cũng quên mất mình định nói với nhau những gì. Chỉ là trong lúc rối bời, trong lúc bản thân anh cảm thấy bị dằn vặt vì đã để Quân bị tai nạn, có lẽ trong đầu anh lúc đó nghĩ mình là người có tội nhất nên mới hỏi em như vậy. Các chị đọc lại vô tình trách anh Long nhưng sau này các chị sẽ biết chỉ có Long yêu thương em nhất, và cũng chưa bao giờ rời bỏ em…chỉ có em, chỉ có Thy Thy mới làm anh đau lòng như vậy thôi.
Còn anh…yêu thương em không hết! Em và anh vội vã vào khoa cấp cứu thì cũng là lúc Quân vừa được đưa vào tới bệnh viện, xe đẩy Quân vội vã hối thúc mọi người tránh xa. Long Quân từ xa anh đứng lại, mồ hôi trên trán lấm tấm, gương mặt căng thẳng, hơi thở càng lúc càng dồn dập.
– Mẹ!
– Con chào cô.
Mẹ Long đã gật đầu chào em rồi nhìn Long ánh mắt oán trách. Máu ở trên đầu Quân, máu
chân chảy rất nhiều, khi thấy Long Quân gắng gượng nói:
– Con biết cậu sẽ giúp con mà, nên con chủ động đi tìm cậu.
– Quân, cậu…
– Con biết cậu rất thương con, nên cậu mới một mình đi tìm Thy Thy và chở cô ấy đến gặp con.
– Con không cần phải nói gì cả, nghe câu nói không?
– Thy Thy…
Chiếc xe đẩy Quân vừa chạy, mẹ Long, Long, và em cùng chạy theo đến phòng cấp cứu nhanh nhất. Quân nhìn em rồi Quân đưa tay ra muốn em nắm tay Quân. Thế là em không có chút cảm giác hay thích thù gì ở Quân, Quân đưa tay ra đòi nắm lấy tay em, em vội rút tay lại, em nhìn vào mắt Long.
Đọc các chap trước:
– Anh Quân, chỉ đau một chút thôi, anh cố gắng lên nhé, chẳng phải anh Long đã tìm thấy em giúp anh rồi sao?
Em đành phải nói ra câu đó để cho Quân yên lòng mà chịu đau vượt qua lúc này. Em biết nói ra một phần nào đó Long cũng đau nhói lắm. Nhưng so với nắm tay Quân thì em thà nói như thế còn hơn.
– Tình trạng của bệnh nhân theo chuẩn đoán như thế nào? (Bác sĩ hỏi lớn)
– Dạ, thưa bác sĩ,đầu bị va chạm vết thương rất sâu và gãy chân ạ.
Quân được đẩy vào phòng cấp cứu, cánh cửa | đóng lại cũng là lúc bầu trời sập đổ trong anh.
Long ngồi xuống ghế ở trước phòng cấp cứu, hai tay anh bu đầu cúi xuống nền gạch men trắng tinh ngày hôm ấy. Em từ từ đi lại ngồi xuống cạnh anh.
– Có phải tất cả mọi việc đều do em không ạ?
– Anh Long, đáng lẽ ra em không nên gặp anh phải không..
– Thy Thy…anh đang rất mệt mỏi, em đừng hỏi khó anh được không.
– Vâng. (em thật sự rất buồn, định đứng dậy thì…)
– Em không cần phải đi đâu cả, cũng không cần phải trốn chạy. Chẳng phải lỗi của ai cả, lỗi là do anh yêu em mà thôi!
Lúc đó nói thật em chỉ muốn ôm anh thôi, nhưng có mẹ anh em chẳng thể làm thế được. Đó là lúc em và anh cảm thấy mệt mỏi nhất, đau lòng nhất, trước kia em cứ đinh ninh bằng mọi giá em sẽ ở bên anh, vậy mà bây giờ em phản bội anh bằng suy nghĩ ấy, em rất sợ thấy cảnh anh buồn, anh đau lòng, mỗi lần như thế em chỉ muốn làm mọi cách để dập tan lúc đó.
Em và mẹ Long chợt im lặng, không hỏi han gì nhiều như lúc trước bà từng nói bằng mọi giá ở bên Long và muốn em sinh con cho Long, muốn Long có vợ, thi giờ bà lại im lặng đáng sợ.
– Mẹ có chuyện muốn nói, hai mẹ con mình ra kia một chút đi.
– Có chuyện gì quan trọng lắm không mẹ, để mọi việc ổn định đã.
– Không phải nói bây giờ?
– Việc công ty sao?
– Không.
– Việc định cư?
– Không…
– Việc lấy vợ?
– Không, về thằng Quân cháu con.
Cuộc nói chuyện giữa mẹ Long và anh mất 30p, có vẻ cực kì căng thẳng. Dù đứng rất xa nhưng em cũng có thể quan sát từng cử chỉ của họ đặc biệt là Long. Anh hay nhìn về phía em, cuối cùng mẹ Long đưa cho Long một tờ giấy gì đó mà sau khi anh đọc Long lặng lẽ cầm trên tay và đưa lại cho mẹ. Long đi về phía em.
– Anh nghĩ em nên về nhà trước, ngày mai ổn một tí anh sẽ qua bên em,
– Anh, có chuyện gì quan trọng phải không?
– Không, mọi việc rất ổn, Quân chỉ chấn thương nhẹ ở đầu thôi, chân thì phải bằng bó rồi.
– Dạ, thế thì tốt quá!
– Hòa sẽ đến đón em về nhà, anh xin lỗi Thy Thy!
– Không sao đâu anh ạ, em hiểu mà.
Cảm giác mọi việc phía trước sẽ bão giông lắm đây, em ước gì quay lại những ngày mới quen, tuy có một chút trêu chọc nhau, một chút thách thức nhau nhưng thú vị cực kì, sao giờ đây khi đến bên anh mọi việc lại rắc rối đến thế này.
20p sau Hòa đến…Long dẫn em ra gần đến bãi đậu xe.
– Anh Long…
– Chở Thy Thy về căn nhà anh mới mua cho cô ấy, đi đứng cho cẩn thận, nếu Thy Thy có chuyện gì cậu đừng trách.
– Dạ, em chở anh 10 năm nay còn chẳng sao.
– Nhưng Thy Thy thì khác.
– Dạ, em biết mà anh.
– Mọi chuyện vẫn ok hết chứ?
– Dạ quá ok luôn anh, đã mua sạch hết cổ phiếu của công ty Toàn Thắng.
– Được, anh đoán 2 hôm nữa Thắng sẽ tìm đến thôi.
– Em nghĩ 1 hôm thôi ấy chứ.
– Được rồi, chở Thy Thy về đi!
– Dạ.
Em nhìn Long nhưng không nói gì cả, nói gì bây giờ cũng chỉ thêm đổ dầu vào lửa, em và anh lặng lẽ nhìn nhau rồi Hòa chở em rời đi khỏi bệnh viện, trên xe Hòa bắt chuyện với em trước.
– Anh chưa bao giờ thấy anh Long yêu ai như em đâu.
– Chắc là do em còn…
– Lại còn…anh không bàn đến chuyện đó, với lại không phải ai cũng quan trọng cái đó như em đâu.
– Thế vì sao ạ?
– Em khác lạ quá nên mới đi vào tim anh Long đó.
– Khác chỗ nào chứ, em cũng có mắt, mũi, miệng, điện nước đầy đủ thôi mà.
– Khác những thứ mà em không kể ra ấy, anh Long từng nói thích cái tính ngây ngô, dễ thương, và luôn làm anh Long cảm thấy vui vì những câu nói nhỏ nhặt.
– Anh Long…
– Anh Long chán yêu từ lâu rồi, tưởng không còn cảm giác với đàn bà chứ, đến hộp đêm. Bao lần có thèm nhìn với ngồi với gái bao giờ.
– Cũng chẳng ai dám tùy tiện gọi tên anh Long như em lần đầu gặp cả, chắc ấn tượng lúc đó.
– Anh Long, chưa từng yêu ai ạ?
– Có chứ, những toàn là tham tiền nên mới bị anh Long bỏ.
– Thì ra là thế, nhưng anh Long có nhiều tiền thế mà sợ gì?
– Cho dù có nhiều tiền cũng không phung phí vào những thứ không quan trọng với mình, em hiểu hông?
– Dạ, em cảm ơn anh!
Hòa chở em về nhà, bước lên căn phòng xa lạ từ đây là căn nhà của em. Hòa nói đúng, khi người đàn ông chịu vung tiền cho mình là khi mình có vị trí thật sự quan trọng trong lòng anh ta thì có dù có bao nhiêu cũng chả tiếc.
Còn khi mình chẳng là gì trong lòng họ thì 1 ngàn cũng khó khăn nữa. Vậy là ngay từ đầu ngày hôm ấy, cái lúc mà em mạnh dạn gọi tên Long đã để lại ấn tượng cho anh vì có ai dám gọi tên anh tùy tiện như em đâu chứ?
Em muốn nhắn tin, gọi điện cho anh nhưng em biết bây giờ anh rối như tơ vò, em không thể làm phiền đến anh được. 5 ngày trôi qua, ngày nào em cũng chờ đợi tin nhắn của anh, ngày nào trước khi ngủ em cũng nhắn tin cho anh rất nhiều.
– Anh Long như thế nào rồi, Quân ổn chưa ạ?
– Anh Long đang làm gì ạ?
– Anh Long ơi, Thy Thy…
– Từng hứa là không bỏ rơi em đấy.
– 5 ngày trôi qua rồi, chẳng lẽ anh Long không một chút nhớ em sao?
Nhắn xong tin nhắn cuối cùng vào lúc 00h00 phút, nước mắt em lăn dài trên má, em rất khi rơi nước mắt nhưng nỗi nhớ anh cũng chẳng thể chiến thắng nổi con tim em nữa. Anh im lặng càng làm con tim em trống vắng, em phải làm gì bây giờ, nếu anh có người khác em còn đỡ đau lòng. Người ta thường nói” yêu là chết trong lòng một chút, nhưng sao em lại thấy yêu mà sao trái tim em vỡ vụn đau khổ thế này”. Bây giờ em chỉ ước rằng anh. xuất hiện trước mặt em rồi nói anh rất nhớ em thôi…
Người ta cũng thường nói, hai người yêu nhau không cần trong một căn phòng xa hoa, chỉ
cần ta có đôi cho dù nằm trên cát thì nó cũng trở thành chiếc giường êm ái nhất. Tại sao đến khi em có một chiếc giường êm chăn ấm em lại không có anh chứ?
Em không thể chịu nổi nữa rồi, thật sự quá sức đối với em rồi. Em ngồi bật dậy thay đồ rồi cầm điện thoại vội vã ra ngoài. Khi em vừa mở cánh cửa thì mùi men rượu xộc vào mũi bất ngờ ngã về phía em làm em choáng váng.
– Thy Thy…có phải em là Thy Thy không?
– Anh Long…sao anh lại ở đây.
– Tôi cần tìm Thy Thy, cô có biết cô gái này không?
Khi em nghe anh hỏi Thy Thy đâu, em bình tĩnh nói:
– Thy Thy là ai chứ, Thy Thy là ai mà anh tìm cô ấy.
– Thy Thy là cô gái ngốc nghếch mà tôi yêu, cô gái có mái tóc đen dài, làn da trắng, đôi môi đỏ mọng rất duyên. Tôi cần tìm cô ấy.
– Ở đây không có Thy Thy, nếu anh yêu cô ấy sao lại tự nhiên ôm người con gái khác như vậy?
Long đã uống rất nhiều, Long từ từ nhìn vào khuôn mặt em,ánh mắt anh là ánh mắt sự nhớ nhung kèm một chút hơi men pha lẫn nhau.
– Thy Thy…anh rất nhớ em!
… (em khóc)
– Thy Thy…đừng khóc!
– …Đồ ác quỷ, sao anh lại ác với em như vậy.Im lặng vài hôm rồi tự ý đến nhà người khác, tự ý xông vào phòng người khác mà không hỏi người ta có đồng ý hay không, anh…
– Anh yêu em!!!
Vừa nói xong Long hôn em, khoảnh khắc môi chạm môi, tình cảm của anh và em bỗng như bùng cháy hơn nữa, cái cảm giác yêu mà xa nhau vài ngày rồi lại chạm vào nhau thêm một lần nữa. Anh hôn em, từng hơi thở, từng nụ hôn ngọt ngào nhưng đánh tan hết lý trí của em mất rồi. Trong giây phút đó em cố gắng nói nhưng giọng yếu ớt trước anh.
– Chỉ là nhớ thôi mà, sao lại đau đớn đến vậy?
Long ôm eo của em, rồi đẩy em mạnh vào tường, nụ hôn của anh mỗi lúc một cuồng
nhiệt, nụ hôn của những ngày thiếu vắng nhau làm tăng thêm ham muốn trong anh không thể nào nhẹ nhàng với em thêm được nữa. Chiếc áo khoác em cầm trên tay cuối cùng rơi xuống, hai tay em ôm chặt cổ anh.
– Đúng vậy, chỉ là nhớ nhau thôi, mà làm anh phải tìm đến em lúc này…Anh thật sự đã làm đúng theo con tim mình, rốt cuộc anh cũng không chiến thắng nổi lý trí của anh nữa rồi.
Anh vội vã tốc chiếc váy em đang mặc, cởi bỏ nó nhanh như một cơn gió, từng hành động, cử chỉ của anh nó thể hiện sự ham muốn trong anh chưa bao giờ ngừng lại, anh vừa hôn em, vừa điêu luyện cởi bỏ chiếc váy em đang mặc trên người.
– Lần này đã có quan sát đâu, sao anh lại cởi nhanh vậy?
– Có những thứ không quan sát, chỉ cần muốn là làm được.
– Không biết từ lúc nào mà tay anh đã lần mò vào da thịt, bàn tay ấm áp của anh vuốt nhẹ phần lưng em, không cần nhìn nhưng anh nhẹ nhàng tháo móc cài áo ngực điêu luyện khiến em bất ngờ.
Chiếc áo ngực cuối cùng cũng phải ngã mũ trước anh, rơi xuống đất, chẳng cần vội vã mà anh từ từ lần mò vuốt ve tấm lưng rồi một lúc nào không biết đã chạm đến ngực em, sờ đến đầu hơi tấm từ bàn tay anh đánh thức sự ham muốn trong em đến đó.
– Anh điêu luyện đến vậy, đã có ai nói anh là ác quỷ giống em chưa, anh làm con gái nhà người ta phải hạ mũ trước anh, không thể nào từ chối anh dù chỉ là một lời nói. Long…Em yêu Anh!
– Anh chờ câu này trong lúc chúng ta làm chuyện đó từ rất lâu rồi, nói yêu nhau trong lúc này, làm anh càng ham muốn em thêm gấp trăm lần.
– Anh Long…(em giật mình khi tay anh dần chạm đến bên dưới)
– Thy Thy…nhắm mắt lại đi…
Anh hôn nhẹ nhàng lên chiếc cằm em, cắn nhẹ một cái giống như anh chỉ muốn nuốt
chuẩn em ngay lúc ấy, nụ hôn dần dần di chuyển xuống dưới cổ, rồi dần dần ngực em cảm nhận được hỏi thở nóng hổi của em. Cuối cùng môi anh chạm nhẹ vào nơi trước bầu ngực, không ngờ nơi mềm mại được nâng niu bởi bàn tay của anh lại có cảm giác mê hồn đến vậy, em không chịu được cảm giác do anh mang đến, chỉ lặng lẽ cảm nhận những cảm giác anh mang đến, lúc đó em thật hư hỏng, rên khẽ nhẹ một tiếng:
– A… a….!
– Đúng rồi, rên to lên nào Thy Thy!
– Em sẽ không chịu được nếu như anh làm như vậy đâu.
– Không chịu được thì sao hả em, không chết được đâu. Rên to lên nào Thy Thy!
– Nếu làm thêm lần nữa, tình yêu càng lớn dần, nỗi đau nhức nhối thêm nữa thì làm sao quên nhau,
– Ai mượn em phải quên tôi, ai cho phép em quên?
– Nhưng đến một lúc nào đó…
– Chẳng ai cướp được em ngoại trừ em muốn rời xa tôi cả, chẳng ai!
Giọng nói xen lẫn sự chiếm hữu của em, không được ai chạm đến em ngoài anh cả.
– Em muốn ở bên anh, muốn như thế này với anh tới già!
– Thy Thy…
– Em…
– Những lời em nói là thật chứ?
– Là thật ạ!
– Anh tin em.
Trời bên ngoài mưa to, trong căn phòng ấm áp có hai con người đang yêu nhau, đang dày vò nhau, và không dám nhắc đến nỗi đau hiện tại. Từng động tác của anh điêu luyện và thuần thục đến thế. Long ôm em rồi bế em lên giường, cánh tay xoa nhẹ lên ngực em, rồi chuyển xuống đùi từ từ tiến dần lên phía trên lúc đó em giật mình nắm lấy tay anh lại:
– Đừng anh…
Lúc này có ông trời cũng chẳng thể cản nổi anh, anh cúi xuống hôn em tới tấp khiến em không thể từ chối được nữa, một tay anh luôn sau gáy nâng đầu em lên. một chân anh chen giữa hai chân em rồi ghì chặt lại, tay anh chạm đến nơi ấy khiến toàn thân em như bị tê dại. từng cơn sóng anh mang đến, từng ngón tay anh chứ khẽ nhấp nhờ vậy mà khiến em mỗi lúc thở gấp hơn…
Cuối cùng em không thể kiềm chế được nữa, em chủ động xé chiếc áo sơ mi anh đang mặc trên người, công nhận sức mạnh của một đứa con gái yêu ớt lúc đó có thể làm văng những hạt nút áo xuống giường, em vội vàng vàng chiếc áo xuống sàn, tay em chạm vào nơi đó của anh.
– Cởi nó ra đi Thy Thy!
– Làm như thế có hư hỏng lắm không?
– Không làm mới hư hỏng.
Em cởi bỏ thắt lưng, anh vội vã giúp em tháo nó ra. Bây giờ cũng chẳng cần chờ đợi em cởi mà anh trong thức khắc đã trần truồng, thân thể hai đứa áp chặt vào nhau không một khe hở.
Trong ánh đèn ngủ mập mờ, máy lạnh đang đang mở 28 độ, ngoài trời cơn mưa lớn như thác đổ vậy mà cũng không thể nào làm ngưng cơn khoái cảm của hai người yêu nhau đang trần truồng trên chiếc giường ấm áp ấy.
Long lúc này hôn khắp thân thể của em, hơi thở nóng hổi của anh đi đến đâu làm em tê dại đến đó, cuối cùng điều anh muốn cũng không thể cản anh được nữa, anh nắm chặt sau gáy em, chân anh khéo léo chen vào giữa đẩy hai chân em dang rộng ra, hôn môi em…
– Thy Thy…có thể vẫn đau một chút đấy.
– Anh Long…
– Chỉ là một chút lúc đầu.
Cuối cùng, cái đó của anh dần dần chạm vào, anh lấy sức ghì người em xuống cứ từ từ như vậy, em cảm giác cái đó vào bên trong xâm chiếm lấy em. Em đau trong những giây phút đầu tiên khi anh vào trong, em nói đứt hơi…
– Đau đấy anh ạ!
– Anh cũng vậy.
– Chỉ cần nhỏ lại một tí nữa.
– Không thể.
Sau đó từng lần đẩy nhịp nhàng, ban đầu thì từ từ lúc sau thì anh không thể nào nhẹ nhàng được nữa, mỗi lúc đẩy càng mạnh thêm. Anh xoay người em ngược lại, hai tay em đặt lên cạnh giường, anh bóp chặt hai mông em, vỗ mạnh vào nó anh nói:
– Rên to lên Thy Thy.
– A…
– Rên to lên nữa nào!!!
Hiển nhiên những tiếng rên hổn hển sẽ làm anh càng điên cuống. Làm anh càng như một tên ác quỷ lộ bản chất đồng nghĩa, vừa đẩy anh vừa hôn vào sau gáy em, tay anh giữ trọn ngực em. Cả hai cứ xen lẫn vào nhau, ôm ấp nhau. Cùng nhau hưởng cái cảm giác điên cuồng ấy, cho đến khi anh sung sướng thì em cũng rã rời vì anh rồi.
– Thy Thy…nói cho anh biết cảm giác lên đỉnh
– Em…
Anh xoay người em lại rồi ôm em vào lòng như sợ em sẽ đi đâu mất vậy. Lúc ấy anh hôn nhẹ vào tai em rồi nói:
– Thy Thy…chúng ta kết hôn đi!
Em cứ sợ là em nghe lầm thôi, lúc đó em nhìn vào mắt anh…
– Anh Long vừa nói gì nhỉ?
– Kết hôn đi…!
– Kết hôn ạ?
– Đúng rồi.
– Kết hôn là hai người làm đăng kí kết hôn, đám cưới, ở chung 1 nhà, rồi em sinh con cho anh ạ!
– Kể thiếu rồi, ngủ với nhau rồi em mới sinh con cho anh được.
– Nhưng em chỉ mới 18 tuổi.
– Thì sao hả?
– Vẫn chưa biết gì anh ạ.
– Em còn muốn biết gì, em biết mùi đàn ông rồi còn muốn biết gì, hay muốn quen thêm ai nữa?
– Không anh ạ, em sợ đẻ lắm đó, nghe nói đẻ còn đau hơn lần đầu nữa.
– Được…coi như em từ chối!
Long xoay người ngồi dậy, lúc đó giận em rồi á. Vừa làm chuyện đó xong thì anh nói vậy khiến em bất ngờ không biết mình phải trả lời sao mới đúng. Nói thật em muốn nói rằng em đồng ý luôn nhưng thế còn gì hấp dẫn với một phần em thấy lạ. Bấy lâu qua anh không chịu cưới ai đến mức mẹ anh phải hối thúc anh cưới vợ. Đùng một cái anh lại bảo kết hôn…hay vì anh đang say nên anh mới nói vậy.
– Thy Thy…có phải em đang nghĩ anh say nên nói nhảm phải không?
Trời đúng quỷ không phải người…em ngồi bật dậy ôm anh từ phía sau.
– Anh Long, em làm gì có nghĩ như vậy chứ?
– Anh nói đúng quá chứ gì, anh thừa hiểu mà. Thôi được rồi, anh cũng không nghĩ có ngày anh muốn kết hôn, còn lại chủ động nói ra…em làm anh xấu hổ rồi.
– Anh Long, kết hôn thì kết hôn, sợ gì mà không dám?
– Thy Thy bù cho anh lần nữa là hết giận chứ gì?
– Em không nghiêm túc!
Long gỡ cánh tay em ra đứng dậy mặc đồ vào. Chết chết em sợ Long rời đi chẳng lẽ giận em thật? Long mặc hết quần áo vào bước đi 2 bước nghĩ gì đó rồi đứng lại, hai tay anh chống nạnh rồi giọng nói đầy quyền lực chắc như định vang lên.
– Ngày mai kết hôn, quyết định vậy đi!
– Ngày mai??? (em bất ngờ)
Long quay lại nhìn em:
– Anh đi mà em không thèm giữ chân lại, em làm anh đau lòng rồi đó!
Em đứng dậy mà chưa kịp mặc quần áo vào nhưng vì sợ Long nghĩ em không muốn kết hôn với anh nên mặc kệ người không một mảnh vải che thân em chạy đến ôm anh.
– Vâng, ngày mai kết hôn, em đồng ý!
– Có thật lòng muốn thế không Thy Thy?
Long giận nên không thèm ôm em lại, em chủ động nắm lấy tay anh lần lượt đặt lên lưng em, tay anh chạm nhẹ vào lưng mặc dù mới vừa làm chuyện đó xong nhưng vẫn cái cảm giác cứ muốn lao vào nhau lần nữa. Rồi như một thói quen bàn tay anh dần dần lần mò xuống dưới mông em….
– Nếu chúng ta kết hôn, thì sẽ thế nào ạ, có phải sẽ có rất nhiều sóng gió phía trước không anh?
– Thì sao chứ, anh sẽ lo tất cả cho em.
– Quân sẽ thế nào, gia đình anh sẽ thế nào?
– Tình yêu thì không có chỗ cho sự nhường nhịn….
*** Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.
Đọc tiếp truyện => Chap 17 sẽ nhanh chóng được cập nhật
Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay
Poliva – Công ty chuyên nhập khẩu và phân phối các loại thiết bị khách sạn, thiết bị ngoại cảnh khách sạn uy tín trên toàn quốc. Với trên 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực, chúng tôi đã cung cấp hàng nghìn sản phẩm như: xích đu trứng, ghế bãi biển, dù che nắng ngoài trời, bộ amenities,…trên khắp cả nước. Tất cả sản phẩm do chúng tôi phân phối ra thị trường đều mang thương hiệu Poliva cao cấp nên có độ bền cao, giá thành hợp lý. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.