Đứng trước sự lựa chọn giữa Long và Quân đang bị bệnh nặng, Thy Thy không biết nên làm thế nào. Những cuộc gọi của mẹ Long cứ tiếp diễn để bảo Thy đến bệnh viện thăm Quân, chỉ có Thy mới là nguồn sức mạnh to lớn, là động lực cho Quân vượt qua bệnh tật…
Chap 19: Nỗi lòng kỹ nữ
– Vâng, con nghe cô.
– Con có thể đến bệnh viện gấp được không, bệnh tình Quân nặng quá, giờ tiến hành lọc máu gấp, con có thể đến gấp được không? Chỉ cần thấy con là như nó tiếp thêm động lực, An Thy…
– Cô à, con xin cô đó, cô là người trước kia 1 – 2 nói con ở bên Long, nói con chỉ cần có thai với Long, chỉ cần kết hôn thì cô sẽ cảm ơn con. Còn bây giờ cô lại nói em như rời xa Long để ở bên Quân, mặc dù con và Quân chẳng là gì của nhau, cô cũng cứ gán ghép con vào. Tóm lại là cô muốn con phải làm gì?
– Cô không nói phải rời xa Long, cô chỉ nói con tạm thời nó điều trị bệnh con hãy ở bên
nó, chỉ 3 tháng thôi…
– Cô à, cô không thương anh Long ạ?
– Long là con của cô, làm sao cô không thương?
– Vậy cô sợ Quân buồn mà không sợ con trai cô đau lòng hay sao ạ?
– Nhưng nó là cậu của Quân nó phải biết hy sinh, không ai nói con và Long không đến được với nhau. Cũng không ai nói con phải không đến được với nhau. Cũng không ai nói con phải cưới Quân, chỉ là giúp Quân trong đợt điều trị này, để nó lạc quan hơn, khi nó khỏi bệnh, cô sẵn sàng cho con và Long cưới nhau. Một đám cưới hoành tráng là đằng khác.
Đọc các chap trước:
– Cô à…
– An Thy…cô tin con là người biết suy nghĩ, con có nhớ cô đã giúp con khỏi tay thằng Thắng không? Coi như lần đó bây giờ con giúp cô lần này, nếu không quen Quân cũng được, Quân khỏi bệnh cô sẽ bảo vệ con và Long. Con thấy sao?
– Con…
– An Thy chính cô là người ra mặt giúp con thoát khỏi tay Thắng, cô chịu mất mặt tình bạn bè chen vào đám trẻ, con là người thằng Long nó thương, Long là con ruột cô. Nên không bao giờ đối xử hay muốn điều tệ với thằng Long nhà cô cả.
Bỗng tiếng hô hoán của bác sĩ em nghe trong điện thoại:
– Không được rồi, cậu ấy đau lắm rồi, cấp cứu ngay!
– Bệnh viện lớn quốc tế của nước mà các mà các người làm ăn như thế à?
– Bác sĩ nước ngoài đã về, cô yên tâm.
– Nếu không chữa trị được thì nói một tiếng, chúng tôi phải đi nước ngoài thôi.
Mẹ Long giọng run run nói:
– An Thy…cô chờ con đến bệnh viện.
Mẹ Long chủ động tắt máy làm em đang đứng cửa giữa. Vừa được 2p điện thoại em báo tin nhắn vé đi Đà Nẵng khởi hành vào lúc 7h tối từ anh Hoà.
– Thy Thy…em nhớ cô thư kí của ông Lực chứ?
– Vâng ạ!
– Cô ta đang ở dự án cùng sếp Long.
– Anh nói gì chứ?
– Vé đã đặt rồi, em nhanh mà bay ra.
Cầm điện thoại run run em vô tình để điện thoại rớt xuống sàn nhà, cuộc điện thoại đến của Mẹ Long reo lên, cuộc điện thoại chờ của Long lại đến. Bây giờ em phải nghe máy của ai? Long hay mẹ anh ấy?
Một là bấm từ chối cuộc gọi của mẹ Long, hai là từ chối cuộc gọi của anh Long. Em cầm điện thoại trên tay mà chỉ biết nhìn số hiện lên trong lòng em như lửa đốt vậy. Đến khi em quyết định từ chối cuộc gọi của mẹ Long để nghe máy Long thì bất ngờ cuộc gọi Long mất đi chắc vì đợi máy lâu quá, lúc đó em bấm nhanh quá nên vô tình chạm vào nút xanh em bắt máy nghe cuộc gọi của mẹ Long.
– Thy Thy…nếu hôm nay con không vì chút tính người thì sau này đừng trách cô sao chia rẽ tình yêu hai đứa. Cô nói con không tôn trọng thì làm sao bước chân được vào nhà họ Hoàng, làm dâu cô hả?
– Cô…tại sao cô không cho Long biết bệnh tình của Quân, cô không gọi cho Long chứ?
– Chuyện bây giờ rất phức tạp, chuyện đó để sau, bây giờ con nhanh đến bệnh viện đi, có thể Quân phải đi nước ngoài để chữa trị rồi!
– Vâng…
– Con còn vâng à, mau bắt taxi đến đây mau. Chỉ còn một chút hy vọng để cho nó có động lực thì cô sẽ giúp nó, nếu con còn tình người thì con đến đây. Long yêu con thì nó vẫn còn đó, chỉ là ở bên giúp Quân vượt qua lúc khó khăn này xong thì sau này chẳng ai nói con được gì nữa.
– Vâng, nhưng mà….
– Hãy nhớ cô đã từng cứu con, nếu không sẽ không có ngày hôm nay, không có chuyện Long yêu thương con đến mức bỏ rơi cháu mình trong bệnh tật, con hiểu cô chứ?
– Vâng.
Lòng em lúc này thắt lại giống như có ai đó bóp nghẹn tim em. Em từ từ khụy xuống giường tay kéo vali đổ xuống sàn nhà, những cây son, kẻ mắt rớt leng keng xuống, âm thanh vang lên làm em vỡ vụn. Những lời mẹ Long nói làm em không thể chối cãi. Em muốn nói tất cả cho Long biết, em muốn Long đến bệnh viên để cổ vũ tinh thần cho Quân. Hơn nữa, em phải nói ra tất cả sự việc hôm giờ, nói ra sự thật em đã đến bệnh viện thăm Quận 1 mình…
Bất ngờ Long gọi lại cho em:
– Thy Thy…anh đã người đặt vé em bay chuyến 7h, còn 2 tiếng nữa em sắp xếp ra sân bay nhé!
– Dạ, em biết rồi!
– Giọng em sao vậy, em khóc à?
– Không, làm gì mà khóc chứ.
– Thy Thy…rõ ràng giọng em trầm yếu ớt mà, đã có chuyện gì? ( giọng Long trầm lại, có một chút gằn giọng lo lắng cho em)
Em định nói với anh chuyện về Quân thì…
– Chủ tịch Long à, em có thể mời anh uống 1 ly được không?
– Nói với cô ấy tôi đang bận và không có nhu cầu tiếp cô ấy ( Long có vẻ nói nhỏ thì thầm với ai đó)
– Chủ tịch…
Giọng con quỷ nhỏ này quen lắm nè, khi nghe giọng nó em điên lên quên hết em định nói gì.
– Ở đây có biển, có rượu, có ánh đèn đêm của thành phố, chỉ thiếu một điều thôi.
– Điều gì vậy anh Long?
– Đó là Thy Thy!!!
– Anh Long…ví dụ em không ra Đà Nẵng thì tối nay anh sẽ làm gì?
– Sao lại hỏi vậy, chuyện đó không xảy ra vì tối nay chúng ta gặp nhau còn gì?
– Nếu mà anh?”
– Ngốc…anh có thể uống một chút rượu vang đắt đỏ, hút một điếu xì gà, ngắm nhìn thành phố về đêm…và nhớ về em.
– Anh có muốn gì thêm nữa không?
Long bỗng cười kiểu như anh đang hạnh phúc lắm, có lẽ party hôm đó ở sân thượng ngắm nhìn được cả Đà Nẵng về đêm. Có một chút gió ù ù, giọng cười của anh chỉ thoảng qua trong điện thoại vậy mà làm tim em cũng ấm lại, Long thở dài một cái có lẽ anh đã có men say trong người, giọng anh trầm ấm…
– Sau đó, anh muốn được lên giường cùng em!
– Thy Thy…sao em lại im lặng?
Em khóc nhưng cố gắng bịt chặt nơi thu âm giọng em lại ở điện thoại, em chỉ muốn hét lên rằng :”anh ơi em phải làm sao cho đúng” nhưng em không thể làm điều đó được!
– Anh Long, ông Lực mời anh đến chung bàn.
– Được, anh sẽ lại.
– Chủ Tịch Long…mời anh ạ!
Giọng nói nhiều người xen lẫn nhau, vậy là vậy là party có cô thư kí hôm trước ở sân gôn, lòng em như lửa đốt đứng ngồi không yên…
– Anh Long, trong tình yêu điều mà phụ nữ cần nhất…
– Đó là sự chung thuỷ! ( Long ngắt ngang lời em nói)
– Vâng, nếu như anh lỡ say nắng ai đó, em sẽ đau lòng lắm ạ!
– Ngốc…So với việc say nắng cô nào đó thì anh chờ đợi Thy Thy còn hơn, anh đợi em Thy Thy!
– Vâng…
– Tối nay, không phải 4 lần nữa, mà gấp đôi nhé, vì anh rất nhớ em, nhớ đến phát điên lên được!
Long nói xong cười rồi cúp máy, đó là phong cách của anh đó. Cuối cuộc điện thoại không cần nói lời cúp máy, chỉ cần nói người mình yêu những lời làm cho đối phương nhức nhối mà thôi.
Em rối quá nhìn đồng hồ trôi qua từng giây, em gọi cho anh Hoà…
– Anh Hoà…đừng kể cho anh Long em gọi cho anh nhá.
– Uh mà em có nói gì đâu nhỉ?
– Dạ, anh Hoà…
– Sao vậy em?
– Cô ta, cái cô thư kia đáng ghét đó có phải tối nay cố gắng chuốc anh Long rồi gạ tình anh Long không anh?
Bỗng Hoà cười rồi nói:
– Công nhận em thẳng thắng nhưng lại làm người khác buồn cười.
– Anh Hoà trả lời em đi ạ.
– Có lẽ đây, cô ta từ lúc xuất hiện đợt đầu tư này mục tiêu là chủ tịch Long mà.
– Anh Hoà, anh có thể giúp em một việc được không?
– Tất nhiên rồi.
– Anh ơi, ở trên party có hồ bơi không anh?
– Có, em nói cứ như là em ở đây vậy, cái gì cũng đoán ra.
– Nếu cô ta cố tình quyến rũ anh Long anh anh gài thế cho cô ta rớt xuống hồ bơi giúp em cho cô ta tỉnh mộng cái.
– À, cái này nghe hơi phi thực tế, đa mà anh đặt vé rồi, em ra mà xử cô ta.
– Em sợ em ra không kịp cô ta đã quyến rũ anh Long rồi.
– Yên tâm đi, nếu không có em ở đây, sếp | Long chẳng bao giờ màn đến cô nào đâu. – Đàn ông mà anh?
– Người như sếp Long muốn gì chả có, nếu như gặp mấy cô cáo già như cô thư kí mà
giăng bẫy được thì hoá ra sếp Long tầm thường quá. Gặp ai cũng dính thính có lẽ nhà sếp phụ nữ mang bầu đứng cổng sếp hàng đòi công lý rồi. Yên tâm nhé!
– Dạ.
– Ra sân bay đi, anh đợi ở sân bay.
– Vâng!!!
Em thấy nhẹ nhõm hẳn, có lẽ Long sẽ rất giận em, nhưng không sao sau khi xong việc em sẽ âm thầm ra Đà Nẵng để anh bất ngờ. Nếu anh có giận em chỉ cần em ôm anh sau lưng và kể cho anh nghe những việc em vừa trải qua chắc chắn anh sẽ ôm em vào lòng và nói em thật đáng thương.
Em ghen lắm chứ, em nghĩ đến cảnh Long và cô thư kí ở chung party em lăn tăn lắm chứ. Em nghĩ rằng cái gì của mình thì chắc chắn sẽ là của mình, mình giữ người ta mà người ta phản bội thì làm được gì?
– Nếu Long thật sự yêu em anh sẽ không bao giờ làm em phải buồn, chẳng lẽ cả đời em phải đi theo anh giữ chân anh? Em muốn thử xem thật sự anh có yêu em hay không.
Em quyết định gọi lại cho mẹ Long và nói em sẽ đến. Em vội đến bệnh viện, điện thoại em hết pin lúc nào em cũng chả hay chả biết
– An Thy đến rồi, Quân phải tiến hành lọc máu thôi!
– Cô, anh Quân rốt cuộc bị ung thư thật sao
a?
– Không thật là đùa à An Thy, đùa cũng không dùng cách này đâu con. Có ai là muốn ở bệnh viện như thế này.
Trong căn phòng màu trắng đầy thuốc khử trùng em nhức đầu đến mức phải bước ra khỏi phòng 2-3 lần. Quân nằm bất tỉnh trên giường bệnh:
– Tôi sẽ đưa con tôi đi nước ngoài, không thể chờ đợi sự trì trệ này được ( Ba mẹ Quân nói)
– Nếu ông bà quyết định như thế thì tôi sẽ giới thiệu sang Trung Quốc để tiến hành lọc máu.
– Không…
Bỗng mẹ Long đứng dậy, đi lại bác sĩ nói:
– Không cần ai giới thiệu, chúng tôi sẽ đưa cháu nó sang Pháp, chỉ cần bác sĩ làm hồ sơ bệnh án để chúng tôi chuyển hồ sơ một cách nhanh nhất. Tình hình bên này cháu Quân ra sao, bác sẽ vui lòng liệt kê theo từng ngày chuyển biến của cháu.
– Pháp??? ( Mẹ Quân hỏi)
– Pháp
– Paris đi!
– Có ổn không?
– Rất ổn!
Quân bỗng mở mắt tỉnh lại, thấy em liền đưa tay lên…
– An Thy…( Quân cố gọi tên em)
Em gắng gượng đi lại bên Quân, không còn cách nào khác em đưa tay ra cho Quân nắm. Lần 2 em phản bội đôi bàn tay của mình nắm lấy tay đàn ông khác ngoài anh, thật sự em đau lòng lắm nhưng em biết phải làm sao bây giờ?
Em dặn lòng mình cố sống tốt, cố giúp Quân những ngày tháng ở Việt Nam, chờ đợi ngày Quân đi Pháp để điều trị em sẽ được tự do, cố lên!
– Anh không cần nói gì đâu, anh có đau lắm không?
Quân nhắm nhẹ đôi mắt lại, nước mắt anh chảy ra từ khoé mi. Tới giờ em mới giật mình vì nỗi đau trong Quân là thật, vậy mà em cứ nghĩ tất cả là một sự sắp đặt chứ?
– Cố lên, anh sắp hết đau rồi, đợi ngày qua Paris anh sẽ bớt đau hơn, cố lên!!
– Cậu Long…( môi Quân mấp máy gọi tên Long)
– Anh Long đi công tác rồi, không đến thăm anh được. Anh Long về sẽ qua thăm anh ngay.
– ….( Quân bỗng lắc đầu lia lịa)
– Là sao anh, anh không muốn gặp?
– …( Quân gật đầu)
– Là anh không muốn gặp Cậu mình à?
– ( Quân gật đầu)
-…
Em rút tay của mình ra, tại sao lại không muốn gặp Long chỉ vì Long là người đàn ông em yêu sao? Em nhìn đồng hồ lúc này đã gần 7h có lẽ em đã trễ chuyến bay, em vội vã lấy điện thoại ra thì thấy điện thoại hết pin. Chắc là số trời đã định.
– Con hận cô đúng không?
– Không ạ!
– Có mà đúng không?
– Con không ghét và hận ai cả!
– Có phải con đã trễ chuyến bay đi Đà Nẵng đêm nay không?
– Sao cô biết ạ?
– ( Mẹ Long bỗng cười nhẹ an ủi)
– Con không cần phải đi đâu cả, nó đi nó sẽ về. Đàn bà không nhất thiết phải theo chân
giữ đàn ông, giữ khư khư bên mình sẽ vô tình làm họ chán mà thôi.
– Con nghĩ khác, nếu lúc đàn ông cần mình, mình không ở bên cạnh, thì sẽ là cơ hội béo mỡ cho những cô gái cáo già cô ạ!
– An Thy này…( bỗng bà đổi giọng nghiêm túc)
– Nếu con nghe lời cô mọi thứ thì không có con cáo già này bén mản được thằng Long ngoài con, còn nếu không…
– Cô nói tiếp ạ!
– Nếu không cô sẽ không giúp con lần 2 đầu, giờ con về đi, mọi chuyện ổn rồi.
Em có cảm giác như mẹ Long đã biết rất nhiều chuyện của em và anh, kể cả chuyến đi Đà Nẵng mà cũng biết. Bỗng làm mọi chuyện rối bời lên rồi lại xem như mọi thứ nhẹ nhàng như không có gì xảy ra. Em trở về nhà, cảm giác như mình bị mắc một cái bẫy gì đó, về nhà em cắm sạc điện thoại, em rất bất ngờ khi điện thoại không có 1 cuộc gọi nhỡ nào cả, cũng không có một tin nhắn nào từ Long, đã có chuyện gì xảy ra???
Tay em run, tim em đập nhanh lắm, em bấm điện thoại gọi cho Long:
” Thuê bao quý khách vừa gọi đang ngoài vùng phủ sóng, xin quý khách vui lòng gọi lại
sau”
– Tại sao lại không liên lạc được? Lẽ nào cái điều mà mình sợ nhất cuối cùng đã đến sao???
Em gọi cho Long và Hoà rất nhiều lần nhưng tất cả đều thuê bao, không biết có chuyện gì xảy ra nữa, 1 là cả hai người này tắt máy không muốn em gọi, 2 là hai ông này đang tòm ten với gái luôn. Những cái nào cũng đáng lo cả. Em đi ra đi vào trong phòng, nhìn | ra bên ngoài trời đêm em càng thấy lo lắng và thấy tự trách bản thân mình. Em muốn đi Đà Nẵng ngay lập tức, em lại một lần nữa gọi cho chị Lan.
– Chị, em Thy…
– Những lúc bình thường thì không thấy mày đâu, cứ có chuyện gấp lại gọi tên tao là sao?
– Không phải đâu chị, nhưng em muốn đi Đà Nẵng trong đêm.
– Mày làm sao thế, máy bay có sẵn cho mày đi à?
– Gấp lắm chị ạ, không ra kịp chắc anh Long bị ả thư kí kia hốt xác mất!
– Buồn cười, nhưng tao nghe phông phanh 2 hôm nữa chính thức xử tên Thắng đó, hộp đêm kia anh Long mua lại và tống cổ tên chủ cũ về quê luôn rồi!
– Anh Long ghê vậy à chị?
– Thằng chủ xui thôi, sắp có kịch vui để xem rồi!
– Chị nghĩ anh Long sẽ làm gì tiếp theo?
– Thế mày nghĩ anh Long đi Đà Nẵng vì việc gi?
– Em chỉ biết là công việc thôi chị.
– Cổ phần bên công ty Thắng bị anh Long thâu tóm lần lượt hết rồi, con ngốc à!
– Ban đầu em cứ nghĩ anh Long sẽ xử Thắng theo giang hồ chị ạ…
– Mày sai rồi, anh Long thâm quá còn gì, giết Thắng bằng cách thâu tóm cổ phiếu, rồi chuyện khác tính tiếp ở kế hoạch thứ 2 rồi!
– Vâng nhưng mà bây giờ em muốn đi Đà Nẵng gấp!
– Cái con này…đợi 1p đi!
Chị Lan biết quá nhiều về những chuyện của Long, cũng đúng thôi vì nhóm của Long toàn giàu có, thượng lưu, chị Lan toàn quen biết họ chơi thân nữa là đằng khác thì làm sao không nắm rõ được.
1p sau chị Lan gọi lại:
– Chuyến sớm nhất là 6h nhé!
– Chị, đi cùng em đi!
– Đi đâu?
– Đà Nẵng.
– Thôi mày đi đi, ở đây chị nhiều việc!
– Chị này, chị cũng quen biết này kia với chị biết cách xử lý tình huống xấu nhất, đi với em đi, em không biết ở Đà Nẵng đường đi nước bước như thế nào đâu chị ạ, giúp em nhá!
– Rồi tạo được gì???
– Thế chị thích gì? Tiền ạ?
– Tiền…thế có anh Hoà đúng không?
– Chuẩn chị, có anh Hoà!
Vậy là em và chị Lan 6h bay ra Đà Nẵng, cả đêm em không chợp mắt nối, mặt dù cố gắng gượng nhưng trong đầu em luôn xuất hiện hình ảnh cô thư kí kia đang lên giường cùng Long. Dù có là muộn màng thì em vẫn muốn tận mắt chứng kiến cảnh đó!
– Mày đang đi đánh ghen à?
– Cũng có thể là vậy đó chị!
– Mày đánh ghen đồ nghề mày đâu?
– Em có mang rồi!
– Hả, cái gì chứ?
– Đồ nghề trong người em này, em có võ mà!
– Wow…mày nói thật á, thảo nào mày múa cột đẹp thế!
– Vâng, em có võ” bảy chọ”
– Là võ gì, nghe lạ thế?
– Võ mà đánh không lại là bỏ chạy đó ạ.
– Thy…mày lừa chị mày mày vui không?
Chị Lan lấy tay đập vào người em, nhưng chị vô tình nhìn sâu vào mắt em thấy em buồn. Trên máy bay em đã kể cho chị Lan tất cả mọi chuyện, kể cả việc về Quân, việc Long mua nhà cho em…
– Thôi, việc Long mua nhà cho mày đồn cả hội đàn ông giàu có rồi, mày không kể thôi
chứ cái gì tao chả biết.
– Nhưng e cảm giác mẹ Long đang cố tình tách em ra ấy chị!
– Cũng không chính xác lắm, vì Quân bệnh mà. Nhưng theo tao thấy một điều như thế này.
– Con nhỏ thư kí của ông Lực tại sao lại tấn công mày???
– Em không biết!
– Nhưng nó là thư kí dự án bên kia làm sao to gan mạnh miệng như vậy nhỉ.
– Thế em mới tức chị ạ.
– Chắc là anh Long đã bị con nhỏ đó bỏ bùa mê rồi hiếp rồi!
– Này, 50-50 thôi!
– Vậy là có thật hả chị?
– Nhưng cũng có thể không, vì nếu mà dễ để ngủ với anh Long như vậy chắc nó cố tình để có thai xếp hàng đòi tài sản rồi!
– Anh Hoà cũng nói giống chị!
Trên xe taxi chị Lan cố gọi cho Long, cả em cũng thế nhưng không tài nào liên lạc được. Quả thật nếu mà em đi Đà Nẵng một mình chắc toi từ lâu rồi.
– Sao rồi chị?
– Để chị hỏi anh Hữu xem. ( ông chủ hộp đêm bạn Long)
– Anh ấy biết hả chị.
– Vì anh Hữu cũng đang ở Đà Nẵng.
– Vâng.
Chị Lan gọi ngay cho anh Hữu:
– Anh Long đang ở đâu anh nhỉ, em đang ở Đà Nẵng đây mà!
– Vâng, không phải khách sạn anh à?
– Đối tác á??? ( Chị Lan nhìn em)
– Thôi xong!!! ( em hụt hẫng)
Chị Lan cúp máy, mặt chị ấy cũng hụt hẫng như em. Chị Lan đọc địa chỉ taxi chạy đến địa chỉ khách sạn Long đang ở là Mường Thanh đối diện biển.
– Đây đến rồi, vào thôi!
– Nhưng biết ở đâu hả chị?
– Thì cứ theo tao, chị đã ở đây nhiều lần, ở đây ra vô cũng tương đối dễ, chỉ cần một tí mánh khoé là oke.
– Vâng!!!
Em và chị Lan bước sảnh chị Lan nói tiếp.
– Mày cứ thoải mái, cứ xem như mày là khách quen ở đây là được.
Bỗng chị Lan đi lại phía một bạn mặc đồ xám đồng phục, bạn này chuyên dẫn khách xem phòng và đẩy phụ hành lý…
– Em trai, chị muốn lên Phòng Vip 01, chị có bạn trên đó!
*** Tôi là kỹ nữ truyện của tác giả: Nguyễn Hằng My.
Đọc tiếp truyện => Chap 20 sẽ nhanh chóng được cập nhật
Tham khảo hàng loạt hàng truyện ngôn tình hay tại đây => Truyện hay
Quý khách có nhu cầu tìm mua các loại đồ dùng nhà hàng khách sạn như: xích đu sắt đẹp, ghế tắm nắng giá rẻ, mua ô dù ngoài trời, báo giá đồ amenities,…hãy liên hệ ngay với Poliva. Poliva.vn – tự hào là đơn vị cung cấp thiết bị khách sạn số 1 tại Việt Nam sẽ đem đến cho các bạn những sản phẩm với chất lượng, mẫu mã và giá thành tốt nhất so với trên thị trường hiện nay. Quý khách có nhu cầu mua bất cứ sản phẩm thiết bị nhà hàng khách sạn nào vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi qua hotline 096.849.8888 sớm nhất để nhận báo giá cũng như hưởng nhiều ưu đãi.